Chương 27: Thu Thập Nhu Yếu Phẩm

“Vụt...!” “Vụt...!” …. Lý Lân không hề dừng lại, mũi tên bay ra như tia chớp, tất cả Zombie cách đó hàng chục mét đều ngã xuống đất. Những người đi theo hắn đều thầm kinh hãi khi nhìn thấy kỹ năng bắn cung thần kỳ này. Thời xưa các xạ thủ bắn bách phát bách trúng cũng không lợi hại được như hắn. Lúc đầu mọi người đều có chút căng thẳng, dù sao cảnh tượng Từ Ưu Ưu lừa mọi người đi tự sát vẫn còn in rõ trong đầu bọn họ. Nhưng bây giờ nhìn thấy người có sức mạnh như Lý Lân ở bên cạnh, mọi người cảm thấy nhẹ nhõm hơn phần nào. Thật tuyệt khi được đứng dưới gốc cây lớn tận hưởng bóng mát, cuối cùng họ cũng có thể hít thở không khí trong thế giới tận thế này, nơi mà con người đang ăn thịt đồng loại. Rất nhanh, Lý Lần đã xử lý sạch sẽ đám Zombie trên đường phố: “Đi lấy nhu yếu phẩm đi, đừng tạo ra tiếng ồn quá lớn.” “Được.” Mọi người đồng tình hưởng ứng, lao vào quầy hàng của siêu thị gần đó và bắt đầu hoạt động mua sắm hàng hoá với với giá 0 đồng. Lúc này, một số người sống sót đang trốn ở tầng trên nhìn thấy cảnh tượng bên dưới, lần lượt đi xuống, muốn nhặt đồ miễn phí! Lúc đầu, mọi người chỉ dám nhặt đồ ở phía bên ngoài siêu thị, nhưng số người đến càng ngày càng đông, lúc lượng người đạt đến con số mấy chục thì họ có can đảm hơn, với suy nghĩ rằng có sức mạnh về số lượng thì luật pháp không thể trừng phạt tất cả mọi người, họ tiến tới gần các cửa hàng và siêu thị để xem xét Lý Lân và những người khác lợi hại cỡ nào. “Vụt...!” Một mũi tên bắn tới trước mặt một người đang vươn tay lấy thứ gì đó, Lý Lân nhẹ nhàng nói: “Sau khi chúng tôi đã lấy xong còn lại mới là của các anh.” Đám người im lặng một lúc, sau đó náo loạn lên, có người hét lớn: “Tại sao? Những thứ này cũng không phải của nhà mày, mỗi người đều dùng năng lực của bản thân mà giành lấy, ai giành giật được thì ắt là của người đó. Nói xong liền xông về phía trước ôm một đống đồ ăn vặt ở cửa.” “Vụt..!” Lý Lâm lười cãi lý với hắn, liền nhắm thẳng nhân trung hắn bắn ra một mũi tên, tên đó đã bị lực của mũi tên bắn ra đẩy hất ngược về phía sau rồi ngỏm củ tỏi (Chết). “Cút!” “Mày nói đúng.” Lý Lân không thèm nhấc mắt, bình tĩnh nói: “Ai đoạt được là của người đó, những thứ này hiện tại đều thuộc về tao.”

Chương này đã khoá, bạn cần mở khoá để đọc nội dung chương này!

Vui lòng đăng nhập để xem tiếp nội dung

Hoặc

Tải app để xem tiếp nội dung

qr-code-app
app-storegoogle-play