Chương 100: Quân Công Đáng Kinh Ngạc

Cách một tuần, Locke lại về tới binh đoàn hậu cần. Lần này lúc Locke đến còn gặp được bạn cũ. -Chào! Locke cười chào hỏi với nam tử tóc đỏ đứng cách hắn không xa. Nam tử tóc đỏ sau khi nhìn thấy Locke, trên mặt lộ ra một nụ cười cứng ngắc, rồi đáp lời. - chào. Có lẽ nam tử tóc đỏ không hay cười, nụ cười trên mặt hắn lúc này càng gượng gạo, khó coi. Nam tử này chính là tên kỵ sĩ lần trước thẩm vấn Locke. Không để ý đến lời xì xào bàn tán của binh sĩ chung quanh, Locke ngẩng đầu, nhanh chân tiến vào cổng chính. Chỉ còn lại bóng lưng lúng túng của kỵ sĩ tóc đỏ. Locke tuy không phải là một người rộng lượng, nhưng hắn cầm được thì sẽ buông được, tên kia đúng là lợi hại hơn hắn, chức vị cũng cao hơn hắn. Nam tử tóc đỏ này đã từng muốn động thủ với hắn, Locke còn cần gì lưu lại thể diện. Có lẽ do thường xuyên tiếp xúc với nhân vật cấp cao, hoặc là do thực lực bảng thân tăng vọt, Locke đã hơi không để vào mắt khi đối mặt với một đối thủ không mạnh hơn mình bao nhiêu, cho dù Locke không nguyện ý thừa nhận, nhưng sự thật là Locke đã giỏi hơn trước. Tâm tình Locke tốt lên nhiều, hắn đang vui vẻ nhìn mọi thứ chung quanh. Nhìn Locke cách đó không xa thong thả rời đi, Casa nhịn không được đánh một quyền vào tảng đá bên cạnh, tảng đá cao nửa người bị một kích của thực lực kỵ sĩ trung cấp hóa thành bụi tan. Casa không thể không tức giận, hắn lại bị một sâu kiến thấp hơn hắn bất kể là thực lực hay cấp bậc thể hiện thái độ, đã bao lâu rồi Casa không trải qua chuyện như vậy, hình như từ sau khi hắn thể hiện ra đấu khí thiên phú khác với người thường thì không ai dám đối với hắn như vậy. Mặc dù rất tức Locke nhưng Casa cũng không có gan ra tay. Riêng việc chung quanh nơi này đều là “người một nhà”, huống hồ chỉ bằng thực lực Casa cũng không đủ đánh Locke. Tình huống khó khăn, không thể không cúi đầu. Chỉ việc binh đoàn trưởng lần trước đều tự mình đến tiễn Locke rời đi, liền có thể nhìn ra tiểu tử kỵ sĩ thực tập sơ cấp này không phải là người thường. Kỵ sĩ thực tập sơ cấp? Casa đột nhiên hồi phục tinh thần, tiểu tử này trong thời gian ngắn như vậy mà lại lên cấp! Nghĩ đến việc lần trước hắn đổi được dược tề gì, Casa bất đắc dĩ chấp nhận chuyện này, mỗi người đều có khoảng cách, ít ai trời sinh đã được tôn quý hơn người khác. Casa hiểu lầm Locke là con cháu quý tộc, tuy bề ngoài Locke không biểu hiện ra dáng vẻ quý tộc. Lúc này thư ký của công tác chiêu đãi hậu cần có cái nhìn thật cơ trí. Locke tựa hồ cũng biết được tình huống hiện tại qua bạn bè, một vị “đại nhân vật” như thế nào mà khiến Locke cũng không thích ứng được. -Ta muốn một chút quân công của ta. Locke không rảnh phí thời gian cùng thư ký của binh đoàn hậu cần này, nói thẳng ra. -Không vấn đề gì, ngài đợi một lát. Thư ký vội vàng trở lại. Nói điều này cũng buồn cười, thư ký mà để có thể ở lại binh đoàn hậu cần khi cần thiết thì hẳn tên này có không ít bối cảnh, chí ít không phải là dân thường. Nhưng giờ lại bị Locke lên giọng, mà Locke lại xuất thân là một thường dân. Ngoại trừ thư ký này, chính là tên kỵ sĩ tóc đỏ trước đó là một cường giả kỵ sĩ thực tập, hắn là gia thần của một vị bá tước , có thể tồn tại được trong bốn năm chiến tranh cũng lập không ít chiến công, ít nhất sau khi chiến tranh kết thúc, nhận được tước vị kỵ sĩ là chuyện đương nhiên, nhưng chính vì như vậy nên không dám làm càn với Locke. Hắn tuy hiệu trung một vị bá tước, nhưng căn bản không phải cùng một cấp với bá tước George binh đoàn trưởng binh đoàn hai, . Thư ký đi tra quân công của Locke trong hồ sơ, loại trung đội trưởng giống như hắn, trong binh đoàn hai cũng có mấy trăm người, tin tức ghi chép của mỗi người có rõ có nhạt, không hoàn toàn giống nhau, cộng lại cũng phải đến nửa gian phòng. Locke tò mò nhìn tứ phía, lần này nơi hắ tới là mật thất vật tư, hậu cầu của binh đoàn hai, một nơi tương đối vắng vẻ. Locke có chút hiếu kỳ với nơi thần bí này. Nhưng Locke không so đo tầm thường, thư ký bên kia truyền đến tiếng kinh hô. -Locke đại nhân, ngài, ngài? Locke nghe thấy tiếng, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy thư ký hốt hoảng chỉ vào sổ ghi chép dáng vẻ thất kinh, gây ra sự chú ý cho không ít người trong gian phòng. Locke tiếp nhận sổ ghi chép từ đôi tay run rẩy của thư ký, tìm thật lâu trong sổ ghi chép lớn mới thấy được tên của mình. Locke không nhận biết được nhiều chữ, tên của mình thì đương nhiên phải nhận biết được, hắn chỉ cần tìm được chữ có tên mình. Khi xem đến ngay cả Locke cũng cả kinh xém ngất, rất nhiều số không phía sau danh tự kia, ba số, hay là bốn số? Đếm cẩn thận, bốn số. 10000 quân công! Bờ môi Locke run lên, chuyện này rốt cuộc là thế nào? Tư gia nhà mình thì bản thân rõ ràng, lúc trước Locke là binh nhì lên được trung đội trưởng binh nhất, dùng hết 100 điểm quân công, từ đó đến giờ, số lần hắn tham chiến có thể đếm được trên đầu ngón tay, công thành Fareins tính một cái, còn có cấp trung đội trưởng, mỗi tháng đều sẽ có phụ cấp tương ứng. Nhưng Locke tính thế nào thì quân công cũng không quá 100 điểm, thậm chí từ lúc trước khi hắn tới, đoán chừng quân công có thể được sáu bảy mươi điểm là không tệ rồi. Điều kiện thu hoạch quân công của quân đội Faustin rất hà khắc, trừ khi hoàn thành nhiệm vụ trọng yếu, còn lại chỉ có giết được kẻ địch, lấy lệnh bài của địch mang về mới có thể thu được quân công từ quân đội. Binh bét chiếm được một điểm quân công trong quân đôi, tam đẳng binh chiếm 5 điểm, binh nhì chiếm 10 điểm. Nói cách khác, quân công trước mắt của Locke, nếu chuyển đổi thành chiến tích thì hắn đã chém giết một ngàn binh nhì rồi. Đây không phải nói nhảm. Đừng nói Locke, dù là kẻ mạnh như kỵ sĩ Will khi đối mặt với một ngàn binh nhì, ngoài việc chạy trốn thì không có cách nào hơn. Không chỉ mình Locke ríu lưỡi với số quân công này, nhân viên hậu cần binh đoàn hai khi nghe hỏi tới, biết được số lượng thì phản ứng đầu tiên cũng là bất ngờ. -Có phải nhớ nhầm rồi không? Locke mặc dù thèm tài khoản quân công khổng lồ này, nhưng hắn vẫn nhanh trí dò hỏi. -Không, không hề. Locke lão đệ! Trả lời hắn là một thân thể mập mạp, binh đoàn trưởng George đi tới. binh đoàn trưởng binh đoàn hai, George nghe được Locke đến hậu cần, vội vàng vứt công việc chạy tới. -Binh đoàn trưởng George, chào ngài. Locke hơi khom người, lễ chào với binh đoàn trưởng George. -Binh đoàn trưởng đại nhân. -Đại nhân. -Bá tước đại nhân. -… Chung quanh đều là những người ân cần chào hỏi George. Binh đoàn trưởng George lúc này cũng không có phụ tá, lần trước còn xưng hô Locke là vãn bối, nay đã trực tiếp ngang hàng nói chuyện, âm thanh “lão đệ” kia, đừng nói là những người chung quanh, đến Locke cũng kinh ngạc. -Khoản quân công này là vương tử Kensel, hầu tước Mammon cùng công chúa Angelena liên hợp ban thưởng cho ngươi, ta có thể chứng minh khoản quân công này là thực. Binh đoàn trưởng George thô giọng nói. Hắn giải thích với những người chung quanh, dù sao khoản quân công này quá lớn, nếu truyền đi tin đồn gì, không chỉ mình Locke, mà đến uy tín của binh đoàn hai cũng bị đả kích không nhỏ. Sau khi nói xong lời này, binh đoàn trưởng George lôi Locke rời đi, nhìn binh đoàn trưởng của bọn họ thân mật cùng Locke, tất cả mọi người trong này đều nhớ kỹ tên Locke này, hẳn là dòng dõi của một vị đại nhân . Nhất là thư ký tiếp đãi Locke lúc nãy càng kích động hơn, nếu được Locke nói tốt trước mặt binh đoàn trưởng hai câu, tiền đồ của hắn cũng quanh minh bằng phẳng. Lúc binh đoàn trưởng George đưa hắn ra, Locke cuối cùng cũng hiểu được chuyện gì xãy a. Hắn có 10000 quân công, 2000 là vương tử Kensel ban thưởng, 1500 là hầu tước Mammon, còn lại đều là công chúa Angelina cho Locke. Locke biết chuyện Angelina trở thành người phụ trách đội ma pháp sư, ma pháp sư quá thần bí, Locke không thể hiểu rõ tình huống của đội này, Locke trong quân doanh nhiều năm nhưng vậy nhưng số lần thấy qua ma pháp sư tính cũng chỉ hơn năm ngón tay, cũng đều là nhìn thấy từ xa. Hắn chỉ biết đội quân này càng thêm tinh nhuệ so với quân đoàn kỵ binh Hùng Sư. Từ giọng điệu của binh đoàn trưởng George, Locke cũng đã hiểu, công chúa Angelina điều động quân công chia cho Locke, được cả một trong những người phụ trách đội pháp sư trao tặng quân công, đừng nói là Locke, chính binh đoàn trưởng George khi nhìn chỗ quân công cũng phiền muộn không thôi. Chỗ quân công kia có thể đổi tài nguyên, đối với người được xem là một trong những quý tộc giàu có của vương quốc Faustin như hắn mà cũng thèm chỗ quân công này. George chỉ có thể hâm mộ đối với tiểu tử bình dân Locke này. Quan trọng hơn là cho hắn mấy lá gan, hắn cũng không dám nhận khoản quân công này. Ba đại nhân vật đứng trên đỉnh chóp của Faustin tự mình ban thưởng, ai dám đưa tay. Sau khi rời quân doanh, đầu óc Locke vẫn choáng, hắn bị quân công khổng lồ kia nện cho choáng, hèn gì Angelina lại biểu hiện đương nhiên với việc hắn lên cấp kỵ sĩ thực tập, hèn gì nàng đề nghị mình thay đổi trang bị, Locke trong một nháy mắt đã hiểu rõ. Cho đến khi gần đến doanh địa, hắn mới phản ứng lại, giống như bắt được trọng yếu, khôi giáp của hắn còn chưa đổi. Đống quân công kia giữ lại cũng không thể tăng giá trị tài sản, đến giữa trưa, Locke vẫn nghĩ cách, buổi chiều liền đến doanh hậu cần, à không, là quân bộ, để chọn trang bị. 10000 điểm quân công của Locke, có thể nói lúc này, trong quân đội Faustin thì hắn có điểm quân công nhiều nhất. Trong dãy cung điện nguy nga uy áp tử khí, tường thành vẫn thẳng tắp như cũ, đống tên vẫn hoàn chỉnh, cột đá cẩm thạch trang nhiêm xám trắng vẫn biểu lộ được tòa thành thị này đã từng huy hoàng. Thành phố Otis, vương đô Charles, vương thành này tại đỉnh núi, tòa thành huy hoàng này được quốc vương Charles ngụ, tiếp đến là thành thị lúc này trông như phần mộ, gió rét đìu hiu. Đã gần một tháng bị đại quân Faustin vây thành. Dịch: Hong Biên: Khangaca Hết chương 100.