Chương 104: Quân Đội Điều Động

Ngày mai sẽ phải khai chiến, Locke nhàm chán lau sạch trường kiếm của mình, dù thông tin vẫn chưa xuống, nhưng không khí trong doanh trại đã có thay đổi lớn. Mỗi một lão binh đều có thể cảm nhận sự ngột ngạt, đây là tiết tấu của đại chiến sắp tới. Tiệc tối năm mới hai ngày trước cho Locke cảm giác cũng không phải tốt lắm, hắn đi mới biết được, những quý tộc tham gia kia đều là đại nhân vật từ tử tước trở lên. Quý tộc giống như nam tước Kedozi cùng kỵ sĩ Will cũng không có trong danh sách mời. Tốt, Locke đến đó chỉ ngồi một góc ăn, đại nhân vật xung quanh hắn không biết ai hết, cũng không muốn gây với ai. Về nguyên nhân, không biết có phải do hành vi cử chỉ biểu hiện sự thô tục, thực chất bên trong Locke chỉ là bình dân, không hợp với không khí của tiệc tối quý tộc này. Binh đoàn trưởng George ngược lại cũng tới tiệc tối này, Locke lúc đầu muốn đến chào hỏi, dù sao vị binh đoàn trưởng này cũng không tệ với mình, nhưng binh đoàn trưởng George chỉ tới lộ mặt, nói vài câu với mấy vị kia liền rời đi. Khiến Locke vừa mới nhìn thấy một người quen duy nhất lúng túng không thôi, Locke đoán là đại chiến sắp nổi, binh đoàn trưởng George là một trong những kẻ đứng đầu binh đoàn, thời khắc này cần chú ý tập trung tại binh bộ. Thật sự không kém bao nhiêu với suy đoán của Locke. Không chỉ có binh đoàn trưởng George, hơn mười vị chính phó binh đoàn trưởng của quân đội Faustin đều như thế, không tham gia tiệc tối lần này. Locke nhận biết thêm một vị khác, tử tước Myerson gây cho hắn sự chú ý, bởi vị này hình thể kinh người. Ngoại trừ đợi công chúa Angelina đang trên đường tới, còn thừa thời gian, Locke không ăn gì, chỉ đang nghỉ ngơi. Cũng có chút thời gian bị những quý tộc khác nhìn vào. Đó là lúc công chúa Angelina tới, thu hút ánh mắt một nhóm lớn quý tộc, tất cả mọi người đều rất hiếu kỳ với sự xuất hiện của Locke. Cũng từ sau ngày đó, tất cả mọi người trong doanh trại, kể cả tân binh đều biết Locke đang như diều gặp gió. Nam tước bọn hắn còn không tham gia được bữa tiệc, mà Locke lại được tham gia. Điều này khiến Locke có chút phiền não, súng bắn chim đầu đàn, Locke vẫn luôn lặng yên bình ổn không muốn làm con chim đầu đàn kia. Còn nữa, sau khi “qua đêm” cùng Grace, cảm giác rằng nữ nhân này thay đổi không ít với Locke, không còn lạnh như băng và không còn cảm giác ngăn cách. Hôm qua còn cùng Akano đi chăm sóc Locke. Vì sắp tham chiến, Locke bắt đầu kìm chế cấm dục, hắn không muốn lên chiến trường với đôi chân yếu ớt. Cho nên từ sau hôm đó, hắn không đụng đến Grace. Nữ nhân toàn thân đầy quý khí khiến hắn có một loại xúc động. Hắn vẫn chưa đáp ứng chuyện của Grace, nàng cũng rất thông minh không nói gì hết, vì nàng hiểu rõ tính Locke, nói ra sẽ làm hết sức mình, nàng tin trao thân cho nam nhân này sẽ không khiến mình thất vọng. Lau qua trường kiếm trong tay, ánh sáng màu vàng lóe nhẹ, đây là chứng minh có vàng trong chất liệu. Locke càng thích bộ trang bị này, hắn vừa thử qua, trường kiếm trong tay có thể dễ dàng xuyên thủng miếng sắt dày 2cm, còn về áo giáp, lực của tráng hán Hans đập xuống cũng không bị biến hình. Trong buổi cơm tối trong doanh trướng nam tước, kedozi quả nhiên đưa ra chỉ lệnh tiến công vào ngày mai, đây là mệnh lệnh vừa mới được binh bộ ban bố sáng nay, tất cả mọi người đều đã chuẩn bị tâm lý. Nhiệm vụ tác chiến của quân doanh bọn hắn là vào ngày thứ ba, cùng ba đại đội của binh đoàn hai tiến công cửa thành phía tây của thành phố Otis. Có lẽ những người đầu óc không tốt sẽ nghĩ rằng vì sao binh bộ lại cho bọn hắn một nhiệm vụ ít nguy hiểm như vậy, thời khắc nhiệm vụ ban bố, hầu hết các trung đội trưởng đang ăn cơm trong doanh trướng đều xuýt xoa một tiếng, quay đầu nhìn về phía Locke. Bao gồm cả nam tước Kedozi cùng kỵ sĩ Will. Quả nhiên, cuối cùng nam tước Kedozi nói thêm một câu. -Đây hình như là công chúa Angelina tự mình ra lệnh cho binh đoàn trưởng George. Tất cả mọi người hoặc hâm mộ, hoặc nhìn Locke kỳ quái. Hai ngày nay Locke bị ánh mắt này nhìn chằm chằm, có lẽ vừa mới bắt đầu nêm vẫn chưa tự nhiên, nhưng bây giờ đã thấy không còn quan trọng. Bình tĩnh ăn uống phần của mình, không để ý đến ánh mắt người khác. Khí chất thong dong này khiến nam tước Kedozi có cảm giác Locke là một vị đại nhân vật từng trải. Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng. Từ sau khi trở về, Locke tiếp xúc với không ít đại nhân vật, mặc dù ngồi trong xó nhìn ra, thấy bọn hắn nói chuyện phiếm, nhưng vô hình Locke cũng học được không ít hành vi cử chỉ của quý tộc. Cái này hẳn cũng là ý của Angelina. Angelina là công chúa, Locke muốn kết hợp cùng nàng sau này, ít nhất phải có khí độ quý tộc, vứt bỏ một thân quê mùa của mình đi. Về phần Angelina vì sao có thể ra lệnh cho binh đoàn hai bọn họ làm chuyện này, là vì để binh đoàn hai thủ hộ đội ma pháp sư. Angelina suất lĩnh đội ma pháp sư, ngay giữa trận doanh, đại đội Locke cùng những đại đội còn lại, có nhiên vụ ba ngày đầu là thủ vệ phía tây bắc cho đội ma pháp sư. Ai cũng biết thời gian thảm nhất của chiến tranh chính là những ngày đầu này, Angelina ra lệnh trợ giúp Locke bọn hắn bỏ qua thời khắc này. Được hậu thuẫn cùng với sự thông tuệ của công chúa Angelina, điều này gián tiếp để Locke thuận buồm xuôi gió. Rạng sáng ngày thứ ba, toàn bộ quân liên hiệp cũng bắt đầu hành động, tựa như một cự thú nằm rạp trên mặt đất, ngẩng đầu lộ ra một răng dài sắc bén. Nam tước Kedozi tập hợp bộ đội từ sớm, nhận lệnh tiến đến vị trí chỉ định đóng quân, đội ma pháp sư vẫn chưa đến, bọn hắn cần đứng vững vàng trước. Đội của nam tước Kasher bên cạnh lại không có vận khí tốt như vậy, nhiệm vụ của bọn hắn là gian khổ nhất, nghe nói buổi chiều sẽ tham dự công thành. Ngày công thành thứ nhất tuyệt đối không đơn giản, chỉ nhìn những dụng cụ dựng trên tường thành liền biết, vương đô của Charles với tường thành kiên cố không dễ tấn công như vậy. Nếu nói liên hiệp doanh là một trăng lưỡi liềm lớn, thì dưới sự điều động của quân đội, không ngừng tăng thêm binh sĩ khiến thành phố Otis hoàn toàn biến thành hình bầu dục. Trước đó mỗi bên là hai binh đoàn kỵ binh, hiện tại tất cả đều là bộ binh. Kỵ binh không quen công thành nên đổi thành bộ binh, bởi vậy có thể thấy được quân đội Faustin dự định trực tiếp động thủ. Buổi sáng Locke chỉ ăn hai miếng bánh mì, đi tới trung đội kỵ binh. Akano cùng Grace thì hắn nhờ thương nhân Henry chăm sóc. Hắn đương nhiên chưa đáp ứng chuyện của Grace, Locke định đến phiên bọn hắn công thành mới tìm cách. Bọn Grace cùng Akano đang ở tại hậu phương quân đoàn Hùng Ưng, cách tiền tuyến cũng không quá xa, muốn để Grace tới cũng không quá khó. Từng đội kỵ binh chỉnh tề đi về tiền tuyến. Trước kia Locke tham chiến không ít, nhưng loại quy mô công thành lớn này rất ít, chỉ gặp qua ở lúc công lược lãnh địa Peters. Khi đó Locke chỉ là phó binh, nhiệm vụ hằng ngày chính là vận chuyển vật tư và tử thi. Quân đội Faustin rất chiếu cố đối với những tân binh, sẽ không đưa bọn hắn ra làm bia đỡ đạn. Lúc này lại lần nữa ra chiến trường, đứng ở góc độ cao hơn, Locke phát hiện chiến tranh chính là một môn nghệ thuật. Thống lĩnh của quân đội Faustin tựa như nghệ thuật gia, mỗi mệnh lệnh như vẩy mực múa bút. Locke trước kia chỉ biết đánh trận theo mệnh lệnh, đột nhiên yên tĩnh nhìn lại cách điều động quân đội, Locke tựa như học được vài điều. Mười vạn đại quân Faustin, vừa mới dùng một nửa giờ đã bao vây thành phố Otis. Trong doanh trướng Faustin, hầu tước Mammon đang cùng hầu tước Sandrew bàn luận công thành. -Ngươi dự định để đội nào lên trước? Hầu tước Sandrew mặc nhung trang hỏi. Hầu tước Mammon vẫn mặc quân trang như cũ, hắn ngẩng đầu nhìn hầu tước Sandrew, nói. -Bị Angelina giày vò, ta định để binh đoàn ba ra. -Ồ? Hầu tước Sandrew ngạc nhiên với đề nghị của Mammon, kỳ quái hỏi. -Ngươi không sợ những quý tộc kia đến làm loạn sao? Hầu tước Mammon một bộ không quan tâm. -Làm loạn thì làm loạn, dù sao chiến tranh kết thúc thì cũng nên lật bài. Hầu tước Sandrew trầm mặc không nói gì. Vừa mới bắt đầu công thành chính là gian nan nhất, cũng là thương vong nhất, hai vị hầu tước thương lượng trước đó, nhưng thật ra là để binh đoàn hai chống trước, vì thực lực binh đoàn hai không tệ, tiến trình công thành có khi sẽ có tin vui, hơn nữa chỉ là “con nuôi”, tổn hại lớn thì hai vị hầu tước cũng không đau lòng. Nhưng vì lúc trước công chúa Angelina tìm hắn làm loạn một phen, nhất quyết đòi điều một phần ba lực lượng binh đoàn hai, nên hầu tước Mammon mới không cân nhắc đến binh đoàn ba. Thực lực của binh đoàn ba cùng binh đoàn bốn mới thành lập không kém bao nhiêu, nhưng vì thuộc quý tộc, nghe lệnh chứ không nghe quyền nên yếu đi không ít so với binh đoàn bốn. Quyết định của hầu tước Mammon có thể đoán được, nhóm tư quân của quý tộc bị phái đi công thành đầu tiên sẽ tổn thất nặng nề. Nhiệm vụ công thành đã sớm được tầng trên quyết định trước năm mới, do hầu tước Mammon, hầu tước Sandrew cùng suất lĩnh quân đoàn Hùng Ưng. Tiến công cửa tây cùng cửa bắc thành phố Otis, quân đoàn của Hùng Sư của vương tử Kensel tiến công cửa nam và cửa đông với lực lượng phòng thủ càng thêm nghiêm mật. Không giống quân đội Faustin ngay ngắn trật tự điều động bên ngoài thành phố Otis, trong thành đã loạn. Quân phòng vệ trên thành Charles nhìn thấy quân Faustin mấy lớp tiến lên bao quanh bọn hắn mà kinh hồn. Đồng thời, không rõ vì sao tin tức quân đội Faustin sắp tiến công lại truyền đến tai dân thường trong nội thành, làm nảy sinh vô số cường đạo cùng cướp bóc, thậm chí còn có nhiều chỗ bị phóng hỏa. Dân thường bị đè nén quá lâu, tại thời điểm cuối cùng sinh mệnh mà trở nên cuồng loạn. Điều này cũng có chút quan hệ với ngôn luận của tầng trên Charles, đối với bình dân Charles trong thành phố Otis, binh sĩ Faustin chính là biểu tượng ác ma cùng sài lang, bọn hắn hung tàn và không có nhân tính, sẽ tàn sát tất cả người dân Charles. Trước đó phát sinh đồ sát tại thành Ellis cũng khiến dân Charles càng thêm sợ hãi với binh sĩ Faustin. Dịch: Hong Biên: Khangaca Hết chương 104.