Chương 91: Cầu Xin

- Một hạ sĩ quan bình thường mà để cho cả Hoàng tử Kensell, Hầu tước Mammon, thậm chí cả công chúa Angelina đồng loạt cho hắn một khoản quân công khổng lồ sao? Lão giả tóc bạc Pete có vẻ rất tức giận, mặc dù thanh âm không cao, nhưng giọng điệu xem lẫn sự phẫn nộ. - Hả… George ngớ người, không dám tin, hỏi lại: -  Có nói quá không đấy? Mấy vị đó đều chuyển quân công cho hắn rồi sao? - Hừ! Chuyện này làm gì có giả? Pete tức đến dựng cả râu lên. - Nếu như không phải ta cẩn thận cử Phina đến quân bộ kiểm tra nội tình và hồ sơ của tên tiểu tử này một chuyến, thì ta cũng chưa biết hắn thế mà là một nhân vật ghê gớm. - Mau nói cho ta biết, chuyện gì thế, làm thế nào mà Hầu tước Mammon và hoàng tử Kensell lại tự mình chuyển quân công cho một vị sĩ quan nhỏ nhoi, ngay cả công chúa cũng tham dự? George thật sự không biết Locke được nhiều vị đại nhân coi trọng như vậy. Thấy George tựa hồ thật sự không biết gì, lão Pete cũng hơi nguôi giận, nói với hắn: - Loại thuốc Ngưng Tụ Ý Chí mà hôm nay ngươi đổi, lấy quân công của tiểu tử này có thể đổi được 3 ống! George trợn to hai mắt không thể tin được. - Làm sao có thể? Ta mặc dù là Bá tước, nhưng muốn đổi ba ống thuốc này cũng phải thương gân động cốt. Hầu tước và hoàng tử rốt cuộc là ban cho tiểu tử này bao nhiêu quân công? George choáng váng không dám tin. Hoàng tử Kensell và Hầu tước Mammon đại biểu cho ý chí cao tầng của vương quốc Faustain, bọn hắn sẽ không phạm loại sai lầm sơ đẳng như vậy, ban cho Locke nhiều quân công như thế chắc chắn sẽ khiến các quý tộc khác hiểu lầm. George không tin rằng hoàng tử và Hầu tước lại hợp lòng nâng đỡ một dân thường trở thành quý tộc. - Hầu tước và hoàng tử làm thế cũng miễn cưỡng chấp nhận, mặc dù ban cho rất nhiều quân công, nhưng đều hợp tình hợp lý. Tổng cộng cũng chỉ đủ để đổi một ống thuốc Ngưng Tụ Ý Chí. Lão Peter nói, chuyện này chứng minh hoàng tử và Hầu tước không có ý nào khác. - Vấn đề nằm ở công chúa Angelina. Pete nói tiếp. - Số quân công còn lại đều là công chúa cho hắn! Tổng cộng 4000 quân công đấy, ngay cả lão già như ta cũng phải ghen tị. Pete vuốt mái tóc bạc của mình, trong lời nói toát ra vẻ hâm mộ thật lòng. Sau khi biết công chúa Angelina là người đứng sau, George mới bình tĩnh trở lại, đại khái đã đoán được nguyên nhân, nhỏ giọng nói với Pete: - Công chúa Angelina chính là được tên tiểu tử này cứu về đấy! - Thì ra là thế! Pete đột nhiên bừng tỉnh hiểu ra, gật đầu. Thế là binh đoàn trưởng George lẫn lão giả tóc bạc Pete đều không suy diễn nữa, coi như đấy là do công chúa muốn báo đáp ơn cứu mạng của Locke. - Cũng may ta không bạc đãi hắn, còn hậu đãi hắn nữa kìa. George đột nhiên đắc ý cười nói, Locke nhận được nhiều lợi ích từ hắn như vậy, nhưng hắn không tức giận, ngược lại còn rất vui vẻ. Locke được ba nhân vật lớn quan tâm đặc biệt, cho dù là binh đoàn trưởng cũng không thể tùy tiện đối đãi. Đột nhiên, như là nhớ tới điều gì đó, George hỏi lão Pete: - Công chúa không có chức vị thực tế trong quân đội, lấy đâu ra nhiều quân công như vậy để ban thưởng cho người khác? Chỉ có tướng lĩnh từ cấp binh đoàn trưởng trở lên mới có quyền ban thưởng quân công cho binh sĩ mà thôi. Pete cất giẻ lau bàn đi, nói: - Ta cũng vừa mới biết thôi, công chúa hiện tại là một trong những người phụ trách đội Ma pháp sư. George như chết lặng, nếu muốn nói trong quân đội ai là người giàu có nhất, đương nhiên là đám Ma pháp sư này, bọn hắn có quyền ưu tiên sử dụng tất cả tài nguyên trong quân đội, công chúa là một trong những người phụ trách đội Ma pháp sư, tất nhiên có quyền rất lớn, số quân công kia so với đám Ma pháp sư giàu nứt đố đổ vách này thật đúng là không thấm vào đâu. Tất nhiên, công chúa được bổ nhiệm làm một trong những người đứng đầu lực lượng Ma pháp sư, cho thấy hoàng tử Kensell bảo hộ muội muội của mình cẩn thận tới mức nào. Trên thực tế Angelina mới chỉ là ma pháp học đồ cấp nhập môn, không đủ thực lực đảm nhận vị trí này. Hoàng tử sở dĩ thu xếp như vậy, đại khái là để bảo hộ công chúa Angelina, ngoại trừ đại lượng binh lính bảo vệ Angelina, dù là công khai hay âm thầm, thì bên cạnh Angelina vẫn có thêm một nhóm lớn Ma pháp sư nữa túc trực, nếu muốn nàng gặp nạn lần nữa, trừ phi “Chiến Thần” Clark của Charlie hồi sinh rồi suất lĩnh đại quân Charlie đến đây, bằng không thì không thể có cơ hội đó. Nghĩ thông suốt điểm này, George và lão giả tóc bạc Pete đều bất giác coi trọng Locke thêm mấy bậc, lần sau gặp lại hắn cũng không nên lơ là, đây chính là ân nhân cứu mạng của công chúa, chí ít là ở Faustain, khi quốc vương đương nhiệm và hoàng tử Kensell vẫn còn sống, Locke sẽ có được một tấm kim bài miễn tử. Trong khi hai người vẫn còn đang thảo luận về chỗ dựa của Locke trong bộ phận hậu cần của quân đoàn, thì lúc này hắn đã ngủ say lắm rồi. Hiện giờ người đông rất phức tạp, Akano không tiện ở lại trong lều của Locke, cho nên trong những ngày này hắn sẽ nghỉ ngơi một mình. Vào sáng sớm ngày thứ hai, khi Locke vừa mới thức dậy, chuẩn bị đến sân huấn luyện để luyện tập, một vị Kỵ sĩ xuất hiện trước lều của hắn. - Kỵ sĩ Will, ngài tìm ta sao? Locke vừa vén tấm màn lều trại, bỗng một nam tử trung niên vóc dáng vạm vỡ mặc áo giáp xuất hiện trước mặt hắn. Nhìn mấy giọt sương đọng lại trên áo giáp kỵ sĩ Will, không khó đoán ra vị Kỵ sĩ này đã chờ đợi ở đây từ rất sớm. - Ừm, Locke, ta tìm ngươi có chút chuyện. Lúc này kỵ sĩ Will không giống như lúc dạy bảo đấu khí cho Locke, mang cho hắn áp lực mãnh liệt thường thấy, hẳn là đã thu liễm đấu khí vào trong cơ thể, giống như binh đoàn trưởng George và lão giả tóc bạc đi cùng hắn ngày hôm qua. - Ngài có chuyện gì sao? Một vị kỵ sĩ thực tập cao cấp, một vị Kỵ sĩ có tước vị quý tộc bỗng nhiên đến tìm hắn, Locke không thể nghĩ ra đối phương tìm hắn là có chuyện gì. - Ta nghe nói ngươi có được mấy ống thuốc Johnson, ta muốn xin ngươi một ống. Kỵ sĩ Will đã phải rất khó khăn mới mở lời được, xem ra vị kỵ sĩ có thực lực cường đại, tính cách lãnh đạm này rất ít khi ăn nói khép nép cầu xin người như thế. - Để báo đáp, đổi lại coi như ta nợ ngươi ba lần ân tình! Kỵ sĩ Will lập tức bổ sung. Kỵ sĩ Will tới cửa hỏi xin thuốc Johnson khiến Locke thất kinh. Mới qua có một đêm, vừa sáng mở mắt hắn đã đến thăm dò việc Locke có thuốc quý, việc này tám chín phần là do lãnh chúa Kedozi tiết lộ tin tức. Điều này cũng gián tiếp tiết lộ thuốc Johnson quả nhiên rất không đơn giản. Đối với lời hỏi xin thuốc của kỵ sĩ Will, Locke không cần suy nghĩ lâu liền lựa chọn đồng ý. Bỏ qua danh hiệu cao quý và sức mạnh cường đại của kỵ sĩ Will, thì chỉ bằng việc hiện nay Locke có quân hàm thấp hơn kỵ sĩ Will, lại còn phải lăn lộn dưới trướng vị Kỵ sĩ này, thực sự hắn không còn lựa chọn nào khác. Đương nhiên, thuốc quý không phải là để cho không, Locke sẽ không quên kỵ sĩ Will nợ hắn ba lần ân tình, dùng một ống thuốc nho nhỏ đổi lại ba lần ân tình của một kỵ sĩ thực tập cao cấp, Locke cảm thấy mình không hề lỗ vốn. Nói thật, hắn còn chưa biết sử dụng thuốc Johnson như thế nào. Sẵn có kỵ sĩ Will ở đây, Locke liền lấy một ống thuốc đưa cho hắn rồi dự định hỏi han vài vấn đề. Kỵ sĩ Will cẩn thận nhận lấy, trịnh trọng bỏ vào trong túi áo trước ngực. - Kỵ sĩ Will đại nhân, ta muốn hỏi một chút về cách sử dụng loại thuốc này. Locke thẳng thắn hỏi. Kỵ sĩ Will cũng thoáng ngạc nhiên khi Locke vậy mà không biết rõ công dụng và phương pháp sử dụng của thuốc Johnson. Nhưng hắn không thắc mắc nhiều, trực tiếp giới thiệu: - Thuốc Johnson được dùng để hỗ trợ kỵ sĩ thực tập nhập môn đột phá bình cảnh, tấn thăng kỵ sĩ thực tập sơ cấp, nó có thể cải thiện tố chất thân thể và tăng tốc độ hấp thu đấu khí của Kỵ sĩ. Trên thực tế, không chỉ có như vậy, thuốc Johnson còn có tác dụng lớn nhất đó chính là kích phát tiềm năng của cơ thể con người, hơn nữa tác dụng phụ của nó cực nhỏ, loại thuốc này được truyền lại từ đế quốc Omor, đó là lý do tại sao nó rất quý giá. Locke lấy làm mơ hồ với lời giải thích của kỵ sĩ Will, Will đại nhân hình như cũng phát hiện hắn nghi hoặc bèn chủ động giải thích thêm: - Loại thuốc này không chỉ có tác dụng giúp kỵ sĩ thực tập nhập môn đột phá bình cảnh, mà với các cấp khác như sơ cấp hay trung cấp cũng có hiệu quả không nhỏ. Kỵ sĩ Will dừng chút rồi nói tiếp: - Ngay cả những kỵ sĩ thực tập cao cấp như ta lần đầu sử dụng thuốc Johnson, tác dụng sẽ lớn hơn rất nhiều. Nghe kỵ sĩ Will nói vậy, Locke lập tức ý thức được ba ống thuốc Johnson trong tay mình trân quý cỡ nào, đây là bảo vật mà ngay cả kỵ sĩ thực tập cao cấp cũng cần dùng đến, khó trách cả một binh đoàn hai cũng chỉ có vài ống. Sau khi kỵ sĩ Will rời đi, Locke nhìn hay ống thuốc Johnson còn lại trong tay, cân nhắc xem sử dụng bọn chúng như thế nào. Bây giờ hai món bảo vật này nóng như hòn than, cầm lâu sẽ bỏng tay. Hắn vừa nhận về tay được một buổi tối đã có người tới trực tiếp xin xỏ, e là qua vài ngày nữa sẽ có nhiều quý tộc khác đến đòi hỏi. Bên cạnh đó Locke cũng rất bất mãn không hiểu vì sao lãnh chúa Kedozi vốn có hình thượng cao thượng, lại để lộ ra tin tức này. Kỳ thật, tin tức Locke có được thuốc Johnson đích thực là do lãnh chúa Kedozi tiết lộ cho kỵ sĩ Will, không chỉ riêng loại thuốc này rất trân quý, còn có một nguyên nhân khác, đó là lãnh chúa Kedozi muốn nhắc nhở nhẹ cấp dưới của mình. Dịch: Nguyên Dũng Biên: Khangaca Hết chương 91.