Chương 50: Quá mạnh

Nhìn thấy Cáp Tổng vừa trở về đang thở hồng hộc, Lộ Nhiên liền nở nụ cười: "Được rồi, kế tiếp là kiểm tra lực công kích." "Gâu!" Cáp Tổng bình tĩnh trở lại và nhìn về phía những tảng đá ở xung quanh. Nó quấn từng dòng năng lượng hệ gió vào móng vuốt rồi lập tức vỗ xuống một tảng đá lớn đang nằm ở trên mặt đất. "Uỳnh!" Sau một giây, tảng đá đó ngay lập tức xuất hiện những vết nhỏ dày đặc như mạng nhện, sau đó thì vỡ tan ra thành nhiều mảnh. "Quá mạnh... Quả nhiên thực lực của Cáp Tổng đã đạt tới một đẳng cấp mới." Lộ Nhiên khoanh hai tay trước ngực và gật đầu thoả mãn. Ngay sau đó, hắn lại vươn tay ra, một thanh kiếm gỗ lơ lửng xuất hiện ở trên tay hắn. "Cáp Tổng, nhận kiếm." Lộ Nhiên ném kiếm gỗ ra, Hà Tổng lần nữa nhảy lên cắn lấy kiếm gỗ. "Quấn năng lượng hệ gió lên trên kiếm gỗ rồi tiếp tục đánh vào mấy viên đá khác thử xem." "Gâu." Nhận được thứ sức mạnh mới, Cáp Tổng hiển nhiên đã chơi thích đến mức nghiện luôn rồi. Nó muốn một lần nữa tìm lại cảm giác lúc trước. Không bao lâu sau, lúc này không chỉ riêng cả người Cáp Tổng được bao quanh bởi năng lượng gió mà kể cả thanh kiếm gỗ mà nó ngậm trong miệng cũng bắt đầu có những luồng khí mau trắng quanh quẩn xung quanh. Thanh kiếm này tựa như một loại vật chất có thể "dẫn điện", năng lượng hệ gió quấn lấy một cách vô cùng tự nhiên. Rất nhanh trên thân thanh kiếm gỗ màu nâu sẫm đều đã được bao quanh bởi năng lượng hệ gió, kiếm quang màu trắng dần thay đổi thành màu xanh lam. Luồng kiếm quang màu xanh lam này phảng phất giống như đang được gió bão quấn quanh, không ngừng phát ra những âm thanh chấn động. Cáp Tổng dùng một ánh mắt cuồng dại nhìn vào thân kiếm, mà chỉ có mỗi Lộ Nhiên mới có thể đọc hiểu được ý nghĩa của ánh mắt đó. Nó đang cố nói: Ta quá mạnh! Ta quá mạnh! Chém! Chém! Chém lung tung! Cáp Tổng lắc đầu vung kiếm. Kiếm gỗ chém qua không khí tạo thành một cơn gió bạc khiến cho rất cả cây lá ở xung quanh bay tán loạn. Đáng tiếc là Cáp Tổng vẫn chưa nắm giữ được kỹ năng giải phóng năng lượng, nếu không có khi nó đã thật sự có thể vung ra được kiếm khí được rồi! "Cảm giác này..." Lộ Nhiên nhìn vào thanh kiếm gỗ, chỉ cảm thấy Cáp Tổng càng ngày càng ngầu. Tại sao lúc trước mình không phát hiện ra con Husky mình nuôi lại đẹp trai đến như vậy nhỉ? Hiện tại cho dù có bỗng nhiên xuất hiện một con tê giác ở đây thì hắn cảm thấy Cáp Tổng cũng có thể cầm kiếm chém cho nó một nhát! Nhưng Lộ Nhiên và Cáp Tổng chưa kịp vui mừng bao lâu, cũng chưa kịp tìm đối tượng để có thể thử nghiệm sức mạnh thì... Phanh! Thanh kiếm gỗ mà Cáp Tổng đang ngậm đột nhiên nổ tung thành vô số mảnh gỗ vụn tung bay đầy trời. Động tĩnh cực lớn làm cho Cáp Tổng hoảng sợ... Nó lập tức giật mình nhảy cẫng lên. Cảnh tượng này cũng làm cho Lộ Nhiên đang đứng ở bên cạnh không hiểu có chuyện gì đang xảy ra. Nhìn thanh kiếm gỗ nổ tung ở trong miệng Cáp Tổng, mặt Lộ Nhiên liền ngây ra. Là do cây kiếm không chịu nổi sức ép từ năng lượng gió quấn quanh à... "Gâu!" Cáp Tổng đã bình tĩnh lại thì đang vô cùng đau đớn nhìn thanh kiếm gỗ hóa thành mảnh những mẩu vụn. Kiếm của nó! Kiếm của nó đâu? Nó còn chưa kịp ra chiêu, tại sao thanh kiếm này lại ra đi trước rồi? "Không sao đâu... Như vậy chẳng phải càng chứng tỏ nhóc đang rất mạnh à!" Lộ Nhiên vung tay tỏ vẻ việc này không quan trọng, cũng không đau lòng. Hắn còn có thanh khác mà. Lộ Nhiên lấy ra Trảm Thiết, tuy nhiên nhìn lưỡi kiếm sắc bén của thanh kiếm rồi lại liếc nhìn Cáp Tổng đang đứng ngơ ngác, Lộ Nhiên liền lâm vào trầm tư. Hiện tại cho Cáp Tổng dùng loại vũ khí nguy hiểm như vậy không biết liệu có xảy ra vấn đề gì không? "Quác quác!" Trong lúc Lộ Tổng đang suy nghĩ, bỗng nhiên trên bầu trời có một con quạ đen bay tới. Nó đậu xuống một cành cây, nhìn Lộ Nhiên và kêu lên vài tiếng. "Chủ nhân, có một con mèo lớn sọc vằn đang cố xông vào lãnh thổ của chúng ta!" Lộ Nhiên: "?" Con quạ đen này cũng giống với Trùng Vương hồi trước, là một trong những thuộc hạ của hắn. Không chỉ riêng nó mà đa số đám chó mèo hoang ở thành phố Lục Hải thật ra cũng đều đã bị Lộ Nhiên thu phục hết rồi. Có thể nói cả thành phố đều có tai mắt của hắn. Một con mèo lớn sọc vằn...? Là một con mèo hoang sao? "Miêu tả rõ ràng hơn đi." Lộ Nhiên mở miệng hỏi thêm chi tiết. Chỉ số thông minh của quạ đen cũng chỉ tương đương với một đứa trẻ 5 tuổi. Muốn hiểu được nó muốn báo cáo chuyện gì thì phải hỏi thêm mấy lần mới được. Thần giao cách cảm của Lộ Nhiên là kiểu khi gặp động vật có chỉ số thông minh càng cao thì hắn giao tiếp càng dễ. Nếu như đối phương là một tên ngốc thì cùng lắm hắn chỉ có thể thông qua hành động bản năng của đối phương để phán đoán suy nghĩ của nó thôi.