Chương 15: 15: Người Thừa Kế

Điền Phán Đễ bị đánh nhe răng trợn mắt, cô bé không những có ngoại hình giống Loan Hồng Mai, mà ngay cả tính cách cũng giống, rất ghê gớm, bị cảnh cáo cũng không sợ, còn cãi lại:"Con không đi đâu, nhà ông nội chẳng lẽ còn để anh cả bị đói, chắc chắn nhà ông được ăn thịt. "Nói đến đây, trên mặt cô nhóc hiện ra vẻ bực bội, đặt mông ngồi phịch vào ghế, cầm đũa chuẩn bị ăn cơm tối, coi lời mẹ nói như gió thoảng bên tai. Long Duyệt Hồng dựng ngược mày lên, vỗ "bộp" một phát xuống bàn, đứng lên như muốn đánh người. Thấy thế, Điền Hồng Tinh vội vàng ngăn vợ lại, nhíu mày quát:"Được rồi, hai mẹ con nhà bà ngày nào cũng thế, có thôi đi không?"Nói xong, ông ta lại trừng mắt nhìn con tư đang tỏ vẻ lợn chết không sợ nước sôi, chỉ cảm thấy đau đầu. Một lát sau, ông ta chuyển sang nhìn vào con trai bé:"Hướng Dương, con đi gọi anh về ăn cơm, tiện thể đưa canh cá cho nhà ông nội. "Điền Hướng Dương mới mười tuổi, nhóc con rất xinh trai, giống cha Điền Hồng Tinh nhất, nghe vậy thì ngoan ngoãn gật đầu. Điền Mật cảm thấy người bây giờ thật thoải mái, đứa trẻ mười tuổi, đi một dặm đường, còn bưng canh cá nóng, cũng không sợ xảy ra chuyện gì. Cô thở dài, bỏ đũa xuống, đứng dậy:"Cha ơi, để con đi với em, canh cá nóng lắm. "Điền Hồng Tinh gật đầu: "Đi đi, đi mau. "Ông cụ Điền - Điền Tế Tân là một thầy lang, rất am hiểu châm cứu, có chút danh tiếng trong mấy thị trấn quanh đây. Điền Mật đến thời đại này mới biết được, không phải tất cả thầy lang đông y đều vào chuồng bò. Ông cụ năm nay 68 tuổi, bởi vì có thuật châm cứu, nên rất được kính trọng trong thôn Triều Dương, nhưng Điền Mật lại có cảm giác rất khác về hai cụ. Nguyên nhân rất đơn giản, cụ ông cụ bà bất công đến mức người ta giận sôi gan. Họ chỉ thích cháu trai cả, cũng chính là Điền Trường Khanh - anh cả Điền Mật. Y thuật của ông cụ không tầm thường, cả đời lại chỉ có một đứa con trai, nhưng cha Điền - Điền Hồng Tinh lại không có năng khiếu về đông y, học vài năm mà rất nhiều dược liệu đều không phân biệt được. Sau đó lại có cháu trai lớn, Điền Tế Tân bèn đặt tên là Trường Khanh. Trường Khanh, có công hiệu trừ phong giảm đau, chữa ngứa tiêu sưng. Phải biết rằng, lúc đó tên bé trai đều là Hồng Quân, Vi Quốc, Kiến Quốc các kiểu, ông cụ lại lấy vị thuốc đông y đặt tên cho cháu trai lớn, ý trong đó không cần nói cũng biết, chính là chọn người thừa kế. .