Chương 5: Tin tức

“Cậu làm gì ở đây?” Một giọng nói lạnh lùng bất chợt vang lên sau lưng Chu Chấn. Tất nhiên là tìm chỗ trốn rồi! Ngay khi ý nghĩ này vừa xuất hiện, Chu Chấn đã không kiềm chế được mà trả lời: “Tìm…” Hắn vừa dứt lời, đột nhiên nhận ra không ổn, lập tức che miệng lại, quay đầu nhìn ra sau. Trong con hẻm tối tăm bừa bộn, không biết từ lúc nào đã xuất hiện thêm hai bóng người. Đứng cách hắn không xa, là một người phụ nữ mặc bộ chiến phục màu đen tuyền, đeo bộ cảm biến thị giác màu đen viền hoa văn bạc trắng, phần kính che khuất nửa khuôn mặt trên, không thể nhìn rõ dung nhan cụ thể, nhưng đường nét chiếc cằm lộ ra bên ngoài lại có vẻ mềm mại, lúc này đôi môi đỏ mọng mím chặt thành một đường, đầy khí tức lạnh lùng. Phía sau lưng còn có một khẩu súng bắn tỉa mang đậm phong cách cơ khí! Toàn bộ khẩu súng có màu bạc chống phản quang, phần nòng súng được trang bị kính ngắm được chế tác tinh xảo có khắc hình đầu lâu hung ác, xung quanh được bao bọc vòng lửa đen tuyền. Cả cấu trúc phức tạp, nghiêm cẩn nhưng không kém phần hoa mỹ, phát huy cách nói bạo lực mỹ học vô cùng tinh tế. Người phụ nữ này có thân hình thon dài, bộ trang phục chiến đấu bó sát cơ thể, ở vai, eo và đầu gối đều có trang bị các bộ phận như giáp kim loại, vừa duyên dáng lại mạnh mẽ. Toàn bộ cơ thể gần như hòa vào bóng tối xung quanh, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể dung nhập vào đó, biến mất không dấu vết. Giống như một con báo đen trong bóng đêm. Bên trái cô, cách xa một chút, là một bóng ma khổng lồ. Đó là một cỗ máy cao cỡ năm tầng lầu! Nó có hình dạng giống như một con khỉ, tứ chi dài gần bằng nhau, thân hình tương đối gầy so với tỷ lệ, được sơn màu xám bạc và đỏ cam xen kẽ, dù trong bóng tối mơ hồ cũng vô cùng dễ thấy. Giờ phút này, cỗ máy này hơi cúi người, chân trước khiêng một khẩu pháo to lớn, khẩu pháo ngắn gọn ưu mỹ, còn họng pháo đen nhánh thì chia thẳng vào Chu Chấn, từng điểm laser rơi vào đầu, ngực, eo, tứ chi... tất cả những chổ yếu hiểm của hắn, đảo mắt đã hoàn toàn bao phủ cả người. Đôi mắt điện tử trên đầu cỗ máy cũng nhìn chằm chằm vào Chu Chấn, ánh sáng đỏ bên trong nhấp nháy, như đang quét thứ gì đó. Cơ thể khổng lồ của nó che khuất ánh đèn đường bên ngoài, khiến cả con hẻm hoàn toàn chìm trong hắc ám. Xạ thủ U Linh?! Đội chống bạo động?! Mặt Chu Chấn tái nhợt, chẳng lẽ mình bị phát hiện nhanh vậy sao? Lúc này, xạ thủ U Linh lạnh lùng hỏi lại: "Tìm cái gì?" Chu Chấn nhanh chóng lấy lại tinh thần, nhìn sang họng súng đen ngòm chĩa vào mình, lập tức kiên trì trả lời: "Tìm..." "Tìm đồ ăn..." Tìm đồ ăn? Xạ thủ U Linh nhìn Chu Chấn, lại nhìn thùng rác bẩn thỉu, không hỏi thêm gì nữa, không biết có tin lời hắn hay không. Ngay lúc này, ánh sáng đỏ trong mắt điện tử của cỗ máy chống bạo động chuyển sang màu xanh lá cây. Nó lập tức phát ra một đoạn âm thanh điện tử máy móc: "Quét hình hoàn tất, chưa nhiễm bệnh." Ngay sau đó, nòng pháo của cỗ máy chống bạo động đang nhắm vào Chu Chấn cũng hạ xuống, tất cả các điểm laser khóa mục tiêu đều biến mất. Xác nhận mục tiêu chưa bị nhiễm bệnh, xạ thủ U Linh không chần chừ, nói với Chu Chấn: "Muốn tìm đồ ăn, có thể đến trung tâm cứu trợ ở khu vực bên cạnh." "Khu vực Đăng Minh phát hiện người nhiễm bệnh số lượng, tất cả người dân đã được sơ tán." "Cậu cũng mau đi đi!" Sau khi dứt lời, cô định quay người đi thì thiết bị liên lạc đeo trên tai bỗng vang lên tiếng chuông báo động dồn dập: “Cảnh báo đến toàn bộ thành viên tác chiến! Cảnh báo đến toàn bộ thành viên tác chiến!” “Phát hiện người nhiễm virus số lượng!” “Mục tiêu không chỉ có một!” “Vị trí tại số 71 đường Trường Lâm Bắc, khu Đăng Minh, địa điểm cũ của nhà máy cơ khí Kim Sinh!” “Tất cả thành viên tác chiến lập tức vào vị trí!” “Đếm ngược 3 giây triển khai lực trường!” “Ba!” “Hai!” Xạ thủ U Linh lập tức đưa tay, khẩu súng bắn tỉa lơ lửng sau lưng cô liền như một con thú cưng ngoan ngoãn tự động hạ xuống, điều chỉnh đến một góc độ hoàn toàn phù hợp với cô. Cùng lúc đó, trên nòng súng cũng xuất hiện những đường vân dày đặc chằng chịt. Thoạt nhìn như được bôi lên trong trạng thái điên cuồng, nhưng nhìn kỹ thì lại như vô số con số, định lý, ký hiệu đan xen vào nhau, tạo thành một công thức hoàn chỉnh. Những đường vân này vừa sáng lên, đầu nòng súng bắn tỉa cũng xuất hiện một vầng hào quang mờ ảo, tỏa ra dao động mạnh mẽ khiến người ta kinh hãi. Xạ thủ U Linh hơi nghiêng đầu, nhanh chóng trả lời vào micro ẩn trong cổ áo: "024 U Linh đã nhận tin! 024 U Linh sẽ đến ngay!" Vừa dứt lời, cô đột nhiên nâng một cánh tay lên, hướng về phía ngực Chu Chấn, năm ngón tay xòe ra, trong nháy mắt bùng phát một lực đẩy mạnh mẽ. Chu Chấn thậm chí không kịp phản ứng chuyện gì xảy ra thì cả người đã như quả đạn pháo mà bay ngược ra khỏi con hẻm! Ầm! Hắn ngã mạnh xuống đất, nhất thời đầu váng mắt hoa, khí huyết cuộn trào. Gần như ngay lúc hắn bị đẩy ra khỏi con hẻm, một tiếng vù vù vang lên, vài cột sáng khổng lồ từ trên trời giáng xuống, như hàng rào bao phủ toàn bộ khu phố trong cả nhà máy bỏ hoang kia! Sau khi những cột sáng hạ xuống, chúng lập tức tản ra, biến thành những bức tường khổng lồ trong suốt như màn nước, phân cách trong ngoài. Đường phân giới gần Chu Chấn nhất chính là con hẻm nhỏ lúc nãy. Hiện giờ hắn vừa lúc nằm ngay bên ngoài bức tường khổng lồ này. Chưa nhiễm bệnh? Trung tâm cứu trợ? Lực trường? Trái tim Chu Chấn trào dâng vô số câu hỏi, nhưng trong tình cảnh này, hắn không quan tâm nhiều đến vậy. Thân thể vừa hồi phục được chút sức lực thì hắn đã lồm cồm bò dậy, nhanh chóng chạy về phía xa. Đoàng đoàng đoàng... Bùm bùm bùm bùm bùm... Xì xì xì... Vừa chạy được vài bước, tiếng đạn bắn phá, tiếng bom nổ vang dội và cả tiếng điện xẹt chói tai vang đến. Hắn không dám ngoảnh đầu nhìn lại, chỉ hận không thể mọc thêm vài cái chân để chạy nhanh hơn! Trên con đường vắng tanh, ánh đèn neon rực rỡ và màu xanh lam độc đáo của thế giới dưới biển nhanh chóng biến mất, thay vào đó là những quả cầu lửa bùng nổ, bụi mù và sắt thép bay vút lên, tiếng tòa nhà sụp đổ ầm ĩ... Dưới bầu trời đêm, những quảng cáo không gian sống động như thật dần tan biến, pháo hoa nở rộ, rực rỡ lộng lẫy. --- “Tin khẩn từ đài truyền hình thành phố Tân Hải…” “Vào lúc 23:08 tối qua, Trung tâm An ninh thành phố Tân Hải nhận được báo cáo về một vụ án bất thường.” “Người báo án tự xưng là cư dân khu công nghệ cao Lang Vân Thủy Ngạn, đã phát hiện ra thi thể trong nhà….” “Sau khi xác minh chính thức, khu công nghệ cao Lang Vân Thủy Ngạn đã bị phá dỡ hoàn toàn từ 40 năm trước, nơi đó hiện giờ đã được cải tạo thành một hồ nước nhân tạo...” “Sau đó, chính quyền đã tiến hành xác minh danh tính người báo án, cuối cùng phát hiện, người báo án là một kẻ ‘nhiễm bệnh số lượng"! “Chính quyền đã nhanh chóng xác định vị trí của người báo án ở khu vực nhà máy cơ khí cũ ở quận Đăng Minh…” “Điều khiến chính quyền bất ngờ là có tới hàng trăm người "nhiễm bệnh số lượng" trong giai đoạn đột biến ở tại đây...” “Để đảm bảo an toàn cho đông đảo người dân, chính quyền đã tiến hành truy quét ngay lập tức…” “Lần hành động này đã tiêu diệt 589 "người nhiễm bệnh số lượng…” Ba "người nhiễm bệnh số lượng" khác đã trốn thoát khỏi lực trường, nhưng đều bị "đạn cách ly" bắn trúng, tạm thời không có nguy cơ lây lan virus.” “Quý vị xin đừng hoang mang, chính quyền sẽ nhanh chóng giải quyết vấn đề…” “Cần lưu ý những điểm sau: 1. Không nghe điện thoại từ người lạ; 2. Không tiếp xúc với người lạ khả nghi; 3. Không nhấp vào email từ các nguồn không rõ ràng; 4. Nếu có các triệu chứng sau, hãy tự đến gặp bác sĩ ngay lập tức, không nên ở nơi tập trung đông người. “Chính quyền sẽ sớm xác định vị trí của ba "người nhiễm bệnh số lượng" đã trốn thoát.” “Xin tiếp tục theo dõi thông báo từ các bản tin kế tiếp, chúng tôi sẽ cập nhật các thông tin mới nhất nhanh nhất về vụ án này…”. Trong nhà vệ sinh công cộng, tiếng phát thanh ngọt ngào lẳng lặng vang vọng. Trước một hàng bồn rửa mặt được gọn gàng, Chu Chấn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xa lạ trong gương. Bây giờ là 6 giờ, trời mới tờ mờ sáng, bên ngoài cửa sổ chạm khắc, bóng cây lay động, tiếng chim líu lo, gió đêm mang theo hơi thở thanh mát của buổi sáng tràn vào, mà trong phòng vệ sinh công cộng được chiếu sáng bởi đèn tiết kiệm năng lượng trên trần nhà, chỉ có một mình hắn.