Chương 417: Phản Ứng Của Thế Lực Khắp Nơi

Vốn dĩ Thiên Đế tính toán đợi sau khi chữa trị xong cho tất cả tàn hồn Chân Thần, lại tuyên bố tin tức Thiên Cung xuất thế, nhưng những cường giả Thần vực Ma tộc đi lầm vào lại làm cho Thiên Đế thay đổi chủ ý. Dù sao trừ Tần Giác ra, giới nội căn bản không ai có thể uy hiếp được Thiên Cung, cũng không cần tiếp tục ẩn giấu. Thế là tin tức liên quan tới Thiên Cung ở Thần vực xuất thế, cứ như vậy nhanh chóng càn quét toàn bộ hư không, gây nên sóng to gió lớn! Nhất là cao tầng thế lực khắp nơi, đang tiếp nhận tin tức nháy mắt, nhao nhao trợn mắt hốc mồm, cơ hồ không thể tin vào tai mình. Phải biết, dù cho đối với ba cường giả Chân Thần cảnh của Bạch Long tộc, Ma tộc, Võ Thần điện thì Thiên Cung cũng là tồn tại trong truyền thuyết, chưa hề tiếp xúc qua. Trọng yếu nhất chính là, Thiên Cung không phải đã bị hủy diệt vào mấy chục vạn năm trước rồi à, sao lại đột nhiên khôi phục? Chỉ một thoáng, vô số thế lực điều động sứ giả, ý đồ muốn tiến về Thần vực tìm tòi hư thực. Dù sao, nếu như Thiên Cung thật khôi phục, như vậy đủ để phá vỡ toàn bộ hư không, thậm chí thế cục giới nội! Giờ phút này, cách Thần vực gần nhất trên một vùng đại lục, cường giả các phương tụ tập ở đây, ngư long hỗn tạp, có thể nói phồn hoa chưa từng có, đồng thời thỉnh thoảng có xảy ra chiến đấu, cực kì thảm liệt. "Khụ khụ, các ngươi nói, tin tức Thiên Cung xuất thế, là thật sao?" Trong tửu lâu, nam tử cao lớn bày ra kết giới, thấp giọng nói. "Không rõ, tựa như là một đội sứ giả Ma tộc không cẩn thận xông lầm vào Thần vực, phát hiện Thiên Cung, về phần tình huống cụ thể thế nào, chỉ sợ cũng chỉ có nội bộ Ma tộc biết." Một tên nam tử khác lắc đầu nói. Liên quan tới tin tức Thiên Cung xuất thế, sớm nhất là từ Ma tộc truyền ra, nhưng Ma tộc đồng thời không có công bố quá trình xảy ra, cho nên tình huống cụ thể, rất nhiều thế lực đều không hiểu rõ. Nếu không cũng không cần cố ý điều động sứ giả, tiến về Thần vực điều tra. "Thần vực mỗi ba trăm năm mở ra một lần, thời gian còn lại đều thuộc về trạng thái phong bế, có phải là Ma tộc trong chuyện xưa biên chế ra không?" Lúc này, một cô gái tóc ngắn cau mày nói. Bên cạnh bàn tổng cộng có bốn người, hai nam hai nữ, đều trên Thái Hư đệ lục cảnh, trong đó nam tử cao lớn là Thái Hư đệ thất cảnh, võ giả xung quanh sau khi nhìn thấy phục sức trên người bọn họ, tất cả đều thức thời thối lui, không dám tới gần. Nguyên nhân rất đơn giản, bốn người này đến từ Võ Thần điện. Cho dù bởi vì Tần Giác, khiến cho Võ Thần điện nguyên khí trọng thương, không thể không co thế lực lại, nhưng Võ Thần điện chung quy là một trong ba đại thế lực đỉnh phong của vùng hư không này, cho dù đi đến nơi nào, đều không phải võ giả bình thường có thể đắc tội. "Không bài trừ khả năng này." Nam tử cao lớn khẽ gật đầu: "Thần vực ba trăm năm mới mở ra một lần, trong lúc này, cho dù là điện chủ đại nhân cũng thúc thủ vô sách, mấy sứ giả Ma tộc, làm sao có thể xông vào?" "Sư huynh, vậy chúng ta tiếp theo nên làm sao bây giờ?" Nữ tử cuối cùng hỏi. "Ừm. . . Trưởng lão giao nhiệm vụ cho chúng ta là nhất định phải tự mình xác định, mặc kệ là thật hay giả, ngày mai lái chiến hạm hư không đi qua nhìn một chút trước." Nam tử cao lớn trầm ngâm một lát, phân phó nói. Với tu vi của bốn người, kỳ thật hoàn toàn có thể tung hoành hư không, một mình tiến về Thần vực. Sở dĩ lựa chọn lái chiến hạm hư không, là bởi vì lo lắng ven đường lọt vào phục kích. Mặc dù bọn hắn là thành viên của Võ Thần điện, nhưng không có nghĩa là sẽ không có người có ý đồ với bọn họ, lỡ như đây là âm mưu của Ma tộc, chẳng phải là xong đời rồi sao? Đột nhiên, bên ngoài tửu lâu truyền đến từng trận kinh hô cùng rối loạn, khiến cho bốn người chú ý. "Làm sao vậy?" Nam tử cao lớn thu hồi kết giới, lộ ra vẻ mặt nghi ngờ. Bởi vì bọn hắn ở lầu ba, cho nên có thể nhìn rõ thấy tràng cảnh trên đường phố. "Oa, là cường giả Bạch Long tộc!" "Thật là, ngay cả Bạch Long tộc cũng phái người đến!" "Hắc hắc, lần này có trò hay để nhìn." ". . ." Trên đường phố, võ giả các phương nghị luận ầm ĩ, hoặc là cười trên nỗi đau của người khác, hoặc là tràn ngập hiếu kì. Trong phạm vi quản hạt của Võ Thần điện, đại bộ phận võ giả nhân loại đều rất cừu thị Bạch Long tộc, nhưng đại lục này thuộc về khu vực trung lập, sinh tồn rất nhiều chủng tộc, cho nên Bạch Long tộc xuất hiện, cũng không có dẫn tới vây công, ngược lại được Yêu tu cùng Trùng tộc hoan nghênh. . . . Bạch Long tộc? Bốn thành viên của Võ Thần điện hơi biến sắc mặt, theo tiếng kêu nhìn lại, quả nhiên thấy năm khí tức mênh mông của cường giả Bạch Long tộc từ đằng xa đi tới. Cường giả cầm đầu Bạch Long tộc toàn thân bao phủ trong hắc bào, ngăn cách linh thức, nhìn không rõ dung mạo, bốn người còn lại thì theo thứ tự là Thái Hư đệ lục cảnh, tư thái thon dài, dung mạo tuấn dật, đi theo cường giả cầm đầu Bạch Long tộc, tất cung tất kính. "Hừ, nghĩ không ra ngay cả bọn hắn cũng tới." Cô gái tóc ngắn hàm răng cắn chặt, hai mắt lửa giận thiêu đốt, hận không thể lập tức xông lên cùng những cường giả Bạch Long tộc kia liều mạng. "Hắc Tuyết, chúng ta có nhiệm vụ bên người, không muốn phức tạp." Thấy thế, nam tử cao lớn nhíu mày nói. "Vâng." Hít một hơi thật sâu, nữ tử tên Hắc Tuyết thu hồi ánh mắt, cưỡng ép khống chế chính mình. Võ Thần điện cùng Bạch Long tộc chiến tranh đã dài đến mấy ngàn năm, trong lúc đó không biết có bao nhiêu cường giả vẫn lạc, bao gồm cả phụ mẫu của Hắc Tuyết, bởi vậy nàng hận thấu xương Bạch Long tộc. "Nơi đây không nên ở lâu, chúng ta vẫn là chuyển sang nơi khác đi." Phòng ngừa Hắc Tuyết bạo tẩu, nam tử cao lớn đề nghị. Hắc Tuyết cũng hiểu được dụng ý của nam tử cao lớn, tự nhiên sẽ không cự tuyệt, thế là bốn người lặng yên không một tiếng động rời khỏi tòa thành thị này. Nhưng mà ngày hôm sau, bọn hắn không ngờ gặp năm cường giả Bạch Long tộc kia, chẳng qua là trên chiến hạm hư không trước khi đến Thần vực. Nếu không phải nam tử cao lớn dùng linh lực trấn áp Hắc Tuyết, chỉ sợ song phương đã đánh lên. "Ai, tại sao lại gặp bọn hắn." Nam tử cao lớn bất đắc dĩ. "Nhiệm vụ của bọn hắn hẳn là giống như chúng ta, là đi điều tra Thần vực." Nam tử bên cạnh đưa ra phán đoán: "Xem ra Bạch Long tộc cũng rất để ý chuyện Thiên Cung phải chăng xuất thế." "Nói nhảm." Nam tử cao lớn trợn mắt: "Thánh nữ Bạch Long tộc thế nhưng là vừa mới thu được truyền thừa Chân Thần không bao lâu, nếu Thiên Cung xuất thế, đối với Bạch Long tộc trăm lợi mà không có một hại!" Ầm ầm! Ngay lúc hai người đàm luận, chiến hạm đột nhiên xuất hiện rung mạnh, trời đất quay cuồng, xém chút sụp đổ! "Chuyện gì đang xảy ra?" Nam tử cao lớn kinh hãi, vội vàng bay ra bên ngoài. "Là Hư Không Cự Thú, chúng ta lọt vào tập kích của Hư Không Cự Thú!" Vừa mới đi tới bên ngoài chiến hạm chỗ boong tàu, liền có người hét lớn. "? ? ?" Nam tử cao lớn đầu đầy hỏi chấm, có lầm hay không, xui xẻo như vậy? Ầm ầm! Chiến hạm lần nữa chấn động, kết giới đủ để ngăn chặn công kích của cường giả Thái Hư đệ ngũ cảnh đã vỡ vụn, thân chiến hạm cũng bị xé mở ra một cái khe, cả hàng trăm võ giả bị cuốn ra ngoài, suýt nữa mất mạng. Rống! Trong tầm mắt, một con quái thú khổng lồ xuất hiện, xúc tu như dây leo bao trùm toàn bộ chiến hạm, che khuất bầu trời, chặt đứt tất cả đường lui. "Đáng chết! Kia là Hư Không Cự Thú Thái Hư đệ bát cảnh, U Quỷ!" Nam tử cao lớn sắc mặt như tro tàn, lọt vào loại tập kích của Hư Không Cự Thú này, ngay cả chỗ để chạy trốn cũng không có. Mắt thấy chiến hạm sắp bị phá hủy, từng luồng bạch quang bỗng nhiên nở rộ, nháy mắt đâm xuyên qua xúc tu của Hư Không Cự Thú, chiếu sáng phạm vi ngàn dặm như ban ngày! Ngay sau đó một thân ảnh chậm rãi bay lên không, cùng cự thú hư không giằng co.