Chương 87: Hãy cho ta chết một cách thống khoái

Cái tên này tuy không xa lạ gì với hắn, nhưng cũng chỉ dừng lại ở những câu chuyện truyền thuyết, chưa từng thực sự tiếp xúc. Hắn cũng không muốn dây dưa gì đến Kim Ô thái tử này. Bởi vì hiện tại người trấn giữ Thiên đình là Hạo Thiên Thượng Đế, vị thái tử của triều đại trước này chẳng qua chỉ là chó nhà có tang, dính vào chỉ có hại chứ không có lợi! "Vậy ngươi cấu kết với bọn họ như thế nào?" Dương Lăng liếc nhìn Tam Thủ Giao: "Chẳng lẽ ngươi là nội gián mà bọn họ cài vào Thiên đình?” “Mục đích là để đánh cắp viên long châu đó?" "Oan uổng quá!" Tam Thủ Giao vội vàng kêu oan: "Sau khi trốn vào bí cảnh Hương Lãnh Tuyền này ta mới tình cờ gặp được Mặc Nha Yêu Thần, trước đó chưa từng gặp bọn họ!” “Còn chuyện đánh cắp long châu này thì thực sự không phải lỗi của ta!” “Lúc đầu ta vốn không có ý định đánh cắp long châu, nhưng thượng tiên thử nghĩ xem, ta là giao long đắc đạo, huyết mạch vốn không thuần khiết!” “Viên long châu này không chỉ có thể khiến đạo hạnh của ta tiến triển vượt bậc, mà còn có thể làm thanh lọc huyết mạch, trở thành Long tộc chân chính...” “Quan trọng nhất là, viên long châu này vẫn luôn được đặt ngay trước mắt ta, ai mà chịu được chứ?" Dương Lăng vô thức gật đầu. Để giao long đi trấn giữ long châu, để khỉ đi trông coi đào tiên... việc sắp xếp nhân sự của Thiên đình đúng quả thực la quá không thỏa đáng! "Khụ khụ... Dù sao thì, trông coi mà trộm là không đúng! Viên long châu đó bây giờ ở đâu?" "Long châu đã bị ta ăn mất rồi." Tam Thủ Giao nói bằng biểu cảm đầy chờ mong: "Chỉ cần thêm trăm năm nữa, ta sẽ có thể hoàn toàn lột xác thành thân rồng!” “Đến lúc đó ta nguyện làm tọa kỵ cho thượng tiên, an tiên mà hậu, để ngài sai khiến!" "Tam Thủ Giao biến thành Tam Thủ Long, nếu mà dùng làm tọa kỵ đúng là cũng rất oai phong..." Dương Lăng nhìn Tam Thủ Giao, trong tay chậm rãi xuất hiện một cây trường mâu màu đen. "Chỉ tiếc là ngươi đã khiến nương tử của ta bị thương, mối thù này ta vẫn luôn muốn báo thay cho nàng." "Đợi đã!" Tam Thủ Giao cũng ngây người, vội vàng vặn hỏi: "Thượng tiên, ngài hiểu lầm rồi, ta đánh trọng thương thê tử của ngài lúc nào?” “Ta hạ giới nhiều năm như vậy, ngoài việc đặt bẫy hãm hại trưởng công chúa kia thì không còn... shh!" Nói đến cuối, Tam Thủ Giao như đột nhiên nghĩ ra điều gì, hít một hơi thật sâu, ánh mắt đột nhiên đờ đẫn: "Thê tử của thượng tiên không phải là trưởng công chúa nọ đấy chứ?" Dương Lăng cười mà không nói. Tam Thủ Giao kinh ngạc nhìn Dương Lăng một hồi lâu mới tiêu hóa được tin tức này, cười khổ lắc đầu. "Thật không ngờ, ngay cả Tư pháp hiên thần thiết diện vô tư kia cũng có thể phạm thiên điều... Ha ha ha... nào, hãy cho ta chết một cách thống khoái!" "Được!" Dương Lăng không chút do dự, cây Minh Thần Chi Mâu trong tay hắn quả quyết đâm xuống. Lực lượng kinh khủng ngay lập tức bùng nổ, trực tiếp đánh nát phần thân còn lại của Tam Thủ Giao thành sương máu. Nguyên thần của hắn cũng không thoát được, bị mũi mâu đâm vào, chầm chậm luyện hóa thành tro bụi, tan biến theo ngọn gió núi thổi vào trong sơn động. "Bộp!" Một viên bảo châu tròn trịa to lớn rơi xuống đất, bên trong viên châu có một con kim long năm móng uy nghiêm oai vệ đang cuộn tròn. Rõ ràng, đây chính là viên long châu mà Tam Thủ Giao đánh cắp. Trước đây Vân Hoa đã nói với hắn, khi Long tộc nơi Tứ Hải lên trời xưng thần, mỗi tộc đều dâng lên một viên long châu. Nắm giữ long châu, có thể hiệu lệnh Long tộc Tứ Hải. Tất nhiên, đây chỉ là một ý nghĩa tượng trưng. Nếu Long tộc Tứ Hải thực sự muốn tạo phản thì dù có thêm mấy viên long châu nữa cũng vô dụng. Nhưng viên long châu này lại là tinh hoa kết tinh của một con thần long thuần chủng, có thể coi là vật đại bổ, mang về cho hai hài tử tôi luyện gân cốt thì rất thích hợp. Dương Lăng thu long châu vào túi, sau đó niệm pháp chú, triệu hồi một đốm hỏa diệm, cẩn thận đốt cháy từng giọt máu, từng mảnh thịt vụn, từng mảnh vảy trong động thành tro tàn... Hoàn toàn cắt đứt một loạt các con đường lui có thể tồn tại như luân hồi chuyển thế, đoạt xá trùng sinh vân vân! Thỏ trắng ở bên cạnh nhìn mà trong lòng phát hoảng. Từ khi phát hiện ra người tập kích bọn họ là Tam Thủ Giao, trong đầu nàng đã bắt đầu tính toán một chuyện —— vị phu quân này của Dao Cơ trưởng công chúa rốt cuộc mạnh đến mức nào? Sở dĩ có nghi vấn này là vì nàng biết rõ lúc trước, vì bị Tam Thủ Giao ám toán nên Dao Cơ trưởng công chúa mới trọng thương rơi xuống hạ giới Xét về đạo hạnh, Tam Thủ Giao tuy không bằng Dao Cơ trưởng công chúa nhưng cũng không kém bao nhiêu, nếu không thì cũng không thể khiến Dao Cơ trưởng công chúa tốn nhiều công sức như vậy mà vẫn không bắt được. Nhưng một đối thủ khó chơi như vậy, lại bị Dương Lăng trở tay đâm một mâu đóng đinh vào vách đá trong khi tập kích, ngay cả chạy trốn cũng không thoát được! Một kích gọn gàng dứt khoát như vậy, chỉ sợ Dao Cơ trưởng công chúa cũng không làm được đến mức này, đúng chứ? Đợi đến khi mọi thứ được xử lý xong xuôi, Dương Lăng nhìn thỏ trắng, khá là tò mò nói: "Nương tử của ta không đến sao?" Theo hắn thấy, vừa rồi gây ra động tĩnh lớn như vậy, Vân Hoa sớm nên đến xem mới đúng. Nghe thấy câu hỏi của hắn, thỏ trắng rụt rè mở miệng: "Trước đó trưởng công chúa có truyền âm cho ta, nói là sâu trong hang động còn có một đại trận, trưởng công chúa đã tiến vào trước rồi."