Chương 98: Vị yêu thần này, ngươi đã chứng được đại la chưa? (2)

Cuối cùng của đoạn truyền âm, Vân Hoa nghiêm túc nói: "Chúng ta không thể cứng đối cứng với hắn, nhất định phải tìm cách chạy trốn!" Dương Lăng đồng ý với điều này. Mặc dù hắn vừa mới tế luyện Lạc Bảo kim tiền nhưng hắn không bị niềm vui này làm choáng váng đầu óc. Hắn có nhận thức khá rõ ràng về thực lực của mình hiện tại. Thái ất kim tiên thì còn có thể so tài, nhưng nếu gặp phải đại la kim tiên thì hiện tại chắc chắn không đánh lại được. Mặc dù khả năng không lớn nhưng nếu Long Điệt Yêu Thần kia thực sự là đại la kim tiên thì ba người bọn họ rất có thể sẽ mất mạng! Nhưng ngay khi bọn họ định chạy trốn, cái đuôi dài thô của Long Điệt Yêu Thần linh hoạt luồn lách như chín con trăn khổng lồ, thế mà lại chặn đường đi của đám Dương Lăng một cách chặt chẽ. "Muốn chạy trốn sao? Đã muộn rồi!" Long Điệt Yêu Thần từ trên cao nhìn xuống mấy người Dương Lăng trên đảo nổi, chín cái đầu cùng nhau lắc lư, phát ra tiếng cười lạnh như một đám trẻ con cùng nhau nỉ non kêu khóc, cười khinh bỏ: "Ban đầu bản tọa muốn tha mạng cho các ngươi, nhưng các ngươi lại dám dùng pháp thuật che mắt để trêu đùa bản tọa!” “Vậy thì bản tọa không thể giữ các ngươi lại được!" "Chỉ là muốn giết người đoạt bảo, nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì?" Vân Hoa hừ lạnh một tiếng, xung quanh người xuất hiện từng kiện linh bảo, đồng thời truyền âm cho Dương Lăng: "Phu quân, ta sẽ thu hút sự chú ý của hắn, chàng hãy mang theo Ngọc Thố đi trước!" Dương Lăng nhìn Vân Hoa biểu cảm ngưng trọng, trong lòng hiểu rõ nàng để mình đi trước, nhất định đã chuẩn bị liều mạng. Nghĩ đến đây, hắn hít sâu một hơi, nhìn Long Điệt Yêu Thần chắn trước mặt, trầm giọng nói: "Xin hỏi vị yêu thần này, ngài đã chứng được Đại La Đạo Quả chưa?" Nghe được câu hỏi này, Long Điệt Yêu Thần hơi sửng sốt, sau đó nhìn Dương Lăng cười lạnh: "Bản tọa có chứng được Đại La Đạo Quả hay không thì liên quan gì đến ngươi?" Dương Lăng cũng nở nụ cười lạnh lẽo, nhìn Long Điệt Yêu Thần và nói: "Câu hỏi này, ngươi vô thức tránh trả lời trực diện, hẳn là chưa chứng đại la nhỉ?" Long Điệt Yêu Thần bị hắn nhìn thấu tâm tư, hơi tức giận nói: "Thì sao! Bản tọa là thái ất kim tiên, giết chết ba con kiến các ngươi căn bản không tốn chút sức lực!" "Tức là ngươi chưa chứng đại la đúng không?" Dương Lăng thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt trong nháy mắt trở nên sắc bén, nhấn nhá từng chữ: "Chưa chứng đại la thì ngươi ở đây vênh váo cái đếch gì!" ... "Chưa chứng đại la thì ngươi ở đây vênh váo cái đếch gì!" Lời nói khinh miệt mang hương vị lỗ mãng này vang vọng trong hang động dưới lòng đất, vang vọng trong không gian này. Thỏ trắng kinh ngạc che miệng. Vân Hoa cũng mở to mắt, có chút kinh ngạc nhìn phu quân của mình. Hạo Thiên Thượng Đế ẩn trong bóng tối nghe thấy câu này thì ánh mắt hơi khựng lại, sau đó lấy làm hứng thú nhìn nam tử nhân tộc như kiến dưới chân con quái thú. Còn Long Điệt Yêu Thần bị chế giễu thì khá sửng sốt, con mắt trên chín cái đầu đều trợn tròn. Sau khi phản ứng lại, một cơn giận ngập trời lập tức dâng lên trong lòng, ngọn lửa màu đen như thực chất bùng phát từ trong cơ thể nó, nhiệt độ khủng khiếp trong nháy mắt khiến những tảng đá quanh hang động đều đỏ rực! "Con kiến như ngươi là nhân tộc có đúng không?" Con mắt trên chín cái đầu của Long Điệt Yêu Thần đều lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Dương Lăng, như thể muốn xé nát hắn ngay tại chỗ. Giọng nói của nó nghe chói tai như tiếng trẻ con khóc: "Trước đây món mà bản tòa thích ăn nhất chính là nhân tộc!” “Trước tiên nuốt một hơi mấy chục người vào miệng, sau đó từ từ nhai, những chiếc xương giòn yếu sẽ phát ra tiếng 'rắc rắc' 'rắc rắc' trong miệng...” “Loại tiểu tử không biết trời cao đất rộng như ngươi, xương chắc chắn rất giòn, hôm nay bản tọa sẽ mở bàn tiệc tươi ngon!" Lời còn chưa dứt, Long Điệt Yêu Thần đột nhiên há to chín cái miệng đỏ lòm rộng lớn, phun ra vô số thủy tiễn, phong đao, hỏa long... Mỗi loại công kích đều chứa đựng lực lượng có thể phá hủy núi sông, lao thẳng về phía Dương Lăng. Dương Lăng mặt không đổi sắc nhưng trong lòng lại vô cùng bình tĩnh. Hắn biết rằng lời nói của mình đã thành công chọc giận Long Điệt Yêu Thần, đây chính là kế hoạch của hắn —— hắn sẽ thu hút sự chú ý của Long Điệt Yêu Thần, còn Vân Hoa sẽ ở bên cạnh tìm cơ hội tấn công. Ban đầu hắn muốn bản thân ở lại chặn đường, để Vân Hoa mang theo Ngọc Thố rời đi trước, chỉ là Vân Hoa lại nói rằng dù thế nào thì nàng cũng sẽ không bỏ hắn mà đi! Điều này cũng không nằm ngoài dự đoán của hắn, vì vậy hắn vội vàng truyền âm cho Vân Hoa về kế hoạch dự phòng. Giết Long Điệt Yêu Thần này? Vân Hoa nghe xong kế hoạch dự phòng của Dương Lăng, trong lòng không khỏi căng thẳng, chỉ bằng đôi phu thế hai người có làm được không? Đây chẳng phải bản thân nàng không có tự tin, cũng không phải nghi ngờ thực lực của Dương Lăng, mà là nàng hiểu rõ một kim tiên chứng được Thái Ất Đạo Quả đáng sợ như thế nào! Trong trời đất Hồng Hoang, khi người tu hành nhắc đến Thái ất kim tiên, thường sẽ dùng những từ ngữ mô tả như "thần thông quảng đại", "pháp lực vô biên". Nhưng trên thực tế, đây không chỉ là lời nói quá, mà là một sự thật khách quan!