Chương 1062: Vấn đề con nối dõi

CHƯƠNG 1062: VẤN ĐỀ CON NỐI DÕI Tổn thất mất một thuyền, bên cạnh đó còn có hai thuyền hư hại nữa, cuối cùng mấy người Triệu Giai mới chật vật vượt qua eo biển phía nam Nam Mĩ. Bởi vì eo biển này nhiều sương, cho nên mới được mệnh danh là eo biển Sương Mù. Đây cũng là lần đầu mấy người Triệu Giai gặp đả kích lớn như vậy, tuy nhiên, không phải bọn họ không có thu hoạch gì, ít nhất bọn họ đã ghi lại đại khái những gì liên quan đến eo biển Sương Mù, sau này làm cơ sở để những người khác đi xuống thăm dò. Sau khi đã rời khỏi eo biển Sương Mù, thuyền của Triệu Giai không lập tức đi bằng đường thủy về phía Tây mà tiếp tục dọc theo vùng duyên hải phía bắc Nam Mĩ, mãi cho đến vị trí xích đạo mới ngừng. Gần vùng xích đạo có hai dòng hải lưu từ Đông sang Tây, chỉ cần bọn họ đi vào hai dòng hải lưu này thì không lo bị lạc nữa, hải lưu sẽ đưa bọn họ đến tận vùng Nam Dương, đến lúc đó thì mấy người Triệu Giai có thể vô cùng thoải mái trở lại Đại Tống rồi. Cùng lúc đám người Triệu Giai đến vùng xích đạo, ở quê nhà Đại Tống lại đang vô cùng bận rộn, bởi vì chuyện Triệu Hú chuẩn bị đến Thái Sơn phong thiện đã được chiếu cáo thiên hạ. Lại nói tiếp, tuy Triệu Hú đang còn trẻ, nhưng y vừa lên ngôi liền diệt đi Bắc Liêu và Kim quốc, mở rộng lãnh thổ Đại Tống thêm ngàn dặm, dân chúng đều vui vẻ hân hoan. Có thể nói thành tựu về văn hóa, giáo dục, hay cả võ công đều được vị đế vương này phát triển đến cực hạn, nên không ít người Đại Tống gọi Triệu Hú là Đệ nhất minh quân từ trước đến này. Việc đi Thái Sơn phong thiện lần này của y đương nhiên là thuận lí thành chương. Chẳng qua là phong thiện không phải chuyện nhỏ, đặc biệt, đối với các đại thần trên triều đình mà nói, đây quả thực là đại sự trọng yếu nhất từ trước tới nay, trong đó, quan trọng nhất chính là Triệu Hú phải được an toàn, cộng với việc triều đình xử lí như thế nào. Những chuyện này đều cần phải sắp xếp tỉ mỉ từ trước, vì vậy khoảng thời gian này triều đình bận rộn vô cùng, mọi người gần như bị chuyện phong thiện xoay vòng vòng. So với mọi người, kẻ là nhân vật chính trong chuyện này – Triệu Hú lại tương đối rảnh rỗi. Sau khi Đại Tống dừng mở rộng lãnh thổ, chính vụ bình thường đều do các quan lại tự xử lí, đương nhiên chính vụ cần y đích thân xử lí cũng không quá nhiều, cho nên thời gian này y ngoại trừ lo việc triều chính thì làm quen với một số lễ nghi phong thiện. Mỗi lúc rảnh rỗi, xong xuôi mọi việc, y thậm chí còn có thời gian xuất cung tìm tam ca Triệu Tuấn của mình uống rượu tâm sự. Nhưng không phải Triệu Hú lúc nào cũng có thời gian rảnh, bởi thường thì buổi sáng, y sẽ ở trong điện Thùy Củng phê duyệt tấu chương. Thật ra, những tấu chương đó đã được vài vị quan phê duyệt qua, mặt trên cũng có viết một số ý kiến của họ, Triệu Hú chỉ cần tổng kết những ý kiến đó, kèm theo chỉ thị của mình là được rồi. Hôm nay tấu chương không nhiều lắm, cho nên Triệu Hú đã xử lí gần xong rồi, nhưng khi thấy nội dung quyển tấu chương cuối cùng, sắc mặt y bỗng trầm xuống. Tấu chương này, thật ra cũng không giống tấu chương bình thường, do các vị quan lại cùng nhau thượng tấu, nội dung vô cùng đơn giản, đó là khuyên bảo Triệu Hú nên đến hậu cung nhiều một chút để các phi tử mau mang long thai, như vậy xã tắc Đại Tống mới có hậu, giang sơn cũng ngày một vững bền. Triệu Hú không hề do dự mà ném tấu chương sang một bên, tâm tình vốn đang vui vẻ chợt trở nên bực bội, bởi tấu chương mà các vị quan dâng lên vừa vặn chạm vào vết thương lòng của y, đó là vấn đề con nối dõi. Mà cũng rất kì quái, phi tử ở hậu cung y không hề ít, y cũng thường thị tẩm các phi tử trong cung, vậy mà hậu cung lại có rất ít tín hiệu, vất vả lắm mới có hai phi tử mang thai, cuối cùng lại sinh hạ được hai công chúa, về phần hoàng tử thì chưa thấy đâu. Vốn Triệu Hú cho là mình còn trẻ, nên không để ý chuyện con cái này lắm, y cảm thấy thời gian sau này còn dài, không thể cứ sinh mãi con gái được. Nhưng trái lại, y không vội vã mà trên triều đình lại lo sốt cả vó, chỉ cần một ngày Triệu Hú chưa có con trai, Đại Tống ngày đó chưa có người thừa kế ngôi vị hoàng đế. Nói khó nghe hơn thì nếu Triệu Hú gặp chuyện không may thì giang sơn Đại Tống loạn mất. Có thể nói, vấn đề con nối dõi của Triệu Hú không còn là vấn đề của riêng y nữa mà là vấn đề của toàn Đại Tống. Vì vậy, triều thần trên triều đều rất quan tâm chuyện này, đặc biệt mấy năm gần đây, tháng nào cũng đưa tới cho Triệu Hú một tấu chương, nội dung đều là khuyên y nên đặt xã tắc giang sơn Đại Tống lên đầu, lấy quốc sự làm trọng, nên để phi tử hậu cung mau sinh hạ hoàng tử một chút, có khi bọn họ còn uyển chuyển đề cập chuyện tìm vài nữ tử thanh tú ngoài dân gian vào cung, sớm lo vì con cháu hoàng thất. Kỳ thực, cũng không thể trách các đại thần sốt ruột, lúc trước đã có một Tống Nhân Tông làm tấm gương, bọn họ sợ Triệu Hú cũng giống như Nhân Tông hoàng đế, cả đời không có con trai, đến lúc đó, Đại Tống sẽ vì chuyện lập người kế vị mà sinh ra nội loạn, nói không chừng sẽ rung động cả Đại Tống. Mặc dù các đại thần gấp gáp nhưng bọn họ chẳng hề đứng trên góc độ Triệu Hú mà suy nghĩ một chút mà chỉ một mặt khuyên bảo y nên vào hậu cung nhiều hơn. Triệu Hú vốn không nóng nảy, bị các đại thần khuyên răn đủ điều, cuối cùng cũng buộc phải nóng nảy, nhưng chuyện con cái y đâu thể quản, kết quả là càng nóng ruột càng không sinh nổi. Thậm chí, bên ngoài còn có lời đồn hoài nghi thân thể y có vấn đề, làm Triệu Hú càng thêm bực tức, nhưng y không có chỗ nào để phát tiết, đành phải ngầm tức trong bụng. Cũng bởi vì nguyên nhân trên, hôm nay Triệu Hú xem tấu chương do các vị tướng công ký tên này mới tức giận đến vậy, vốn trước kia chỉ một vị đại thần ngẫu nhiên dâng tấu, sau đó phát triển thành một vị tướng công dâng tấu, kết quả hiện giờ thật nực cười, đã phát triển thành mấy vị tướng công ký tên cùng dâng tấu, thường thì những trường hợp thế này chỉ xảy ra khi phát sinh chiến tranh mà thôi. Triệu Hú hiểu rõ đây là các vị đại thần đang gia tăng áp lực cho y, đốc thúc y mau sinh con trai. - Cả một đám già nên hồ đồ hết rồi sao! Tưởng sinh con là chuyện trẫm có thể quản chắc? Triệu Hú vỗ bàn, tức giận nói. Y quả thực rất muốn phi tần trong cung mau mang thai lên một chút, vậy thì tai cũng yên ổn thêm vài phần, nhưng lạ là thân thể y vô cùng khỏe mạnh, năng lực phương diện kia cũng không tệ, vậy mà hậu cung vẫn chưa có tin tức. Điều này đúng là khiến cho y hết sức bất đắc dĩ. - Ngũ đệ, đang tức giận ai vậy? Đang lúc Triệu Hú bực bội, bỗng bên ngoài vang lên tiếng cười. Ngay sau đó, Triệu Tuấn bước vào trong điện.