Chương 1063: Đến Thái Sơn
[Dịch] Bắc Tống Nhàn Vương
08:27 - 04/08/2023
CHƯƠNG 1063: ĐẾN THÁI SƠN
Thấy tam ca Triệu Tuấn tiến vào, Triệu Hú cũng không phải không biết xấu hổ mà giận dỗi tiếp. Y bất đắc dĩ ngồi xuống, sau đó đưa tấu chương cho Triệu Tuấn xem:
- Tam ca, huynh xem đi, đám người trên triều ngày nào cũng ép đệ phải sinh con trai, huynh nói xem có phải bọn họ quá lao tâm khổ tứ rồi không?
Triệu Tuấn cầm tấu chương trên tay, xem xét một hồi lâu, cuối cùng mỉm cười nói:
- Ngũ đệ, các đại thần đốc thúc việc này cũng là vì quan tâm cho giang sơn xã tắc Đại Tống ta, đệ không cần phải tức giận đến thế. Đương nhiên, chuyện sinh con đẻ cái không phải việc chúng ta không thể quản được, nếu đệ đã không muốn vội vàng thì cứ để thuận theo tự nhiên đi, còn nếu đệ không muốn nghe các đại thần lải nhải nữa, hay là đến tìm tứ thúc hỏi một câu, xin vài phương thuốc sinh con mà uống, nói không chừng sẽ sớm có hoàng tử thôi.
- Tìm tứ thúc?
Triệu Hú nghe đề nghị này của Triệu Tuấn cũng có chút động tâm. Tuy y tin rằng thân thể mình chắc chắn không có vấn đề gì, nhưng lâu vậy mà y vẫn mãi không thể có con thì không kìm được lo lắng, mà y lại không muốn gọi ngự y. Trong hoàng cung, không có bí mật nào không có người biết, nếu hôm nay y cho gọi ngự y, phỏng chừng ngày mai toàn bộ kinh thành đều xuất hiện lời đồn y “bất lực” rồi.
Vậy mà nếu tìm tứ thúc thì không giống thế. Đầu tiên, y thuật Triệu Quần cao minh, là đệ tử thân truyền của Tào Dật và hai vị thần y Lỗ - Cổ, ngự y trong cung không ai sánh bằng ông. Mặt khác, Triệu Quần lại là tứ thúc của y, để cho Triệu Quần kiểm tra sức khỏe giúp, y sẽ không cần phải lo tin tức có thể bị lộ nữa.
Nhìn biểu cảm trên mặt Triệu Hú, Triệu Tuấn đương nhiên có thể đoán được trong lòng y đang nghĩ gì, bèn cười nói:
- Ta thấy chuyện này cứ quyết định như vậy đi, đệ tìm một dịp đến thăm hỏi tứ thúc một chút, phỏng chừng không có gì nghiêm trọng đâu. Dù sao thì đệ cũng đã có hai đứa con gái rồi, giờ sinh thêm chỉ là vấn đề thời gian thôi.
- Cũng đúng, nhưng mà hiện tại đệ không dám đến chỗ tứ thúc, nghe nói thúc ấy đang chuẩn bị viết một quyển sách thuốc gì đấy, cho nên khoảng thời gian này đóng cửa từ chối tiếp khách. Tuy nhiên, đợi đến lúc đệ đi Thái Sơn phong thiện, chắc là tứ thúc cũng sẽ đi cùng đấy. Đến lúc đó lại nhờ giúp cũng không muộn!
Triệu Hú vừa cười to vừa nói, phong thiện lần này, những đại thần quan trọng trong triều đều phải đi, đến vài vị hoàng thất cao quý còn phải đi nữa là.
- Đệ nói phải, lần đi Thái Sơn phong thiện ta rất có hứng thú, vì vậy phải theo đệ ra ngoài một chuyến mới được.
Triệu Tuấn bỗng ra đề nghị. Vốn là với thân phận của hắn ta, hẳn là được tham gia phong thiện lần này, vậy mà do thân thể thường không khỏe nên bình thường hắn ta đều chỉ ở trong kinh thành dưỡng bệnh, chưa từng đi ra ngoài. Cũng vì lí do đó mà lúc Triệu Hú lập danh sách người tham dự thì không nhớ còn có Triệu Tuấn.
- Tam ca, huynh cũng muốn đi sao? Nhưng sức khỏe của huynh…
Triệu Hú có chút chần chừ. Tuy rằng Triệu Tuấn thoạt nhìn chỉ hơi gầy yếu, thật ra sức khỏe hắn ta cực kì không tốt, cứ hai ba ngày lại bệnh một lần, thậm chí, vài năm trước, hắn ta qua vài lần bệnh nặng, phải nhờ Tào Dật tự ra tay cứu mới cứu chữa về được, nếu không, chỉ sợ Triệu Tuấn đã sớm chết trẻ rồi.
- Ha ha, yên tâm đi, mấy năm nay ta vẫn hay nghe lời dặn của Tào thần y, ngoài uống thuốc ra còn tập luyện thể chất, sức khỏe bây giờ tốt hơn nhiều rồi. Mặc dù thỉnh thoảng ta lại bệnh, nhưng không có gì nghiêm trọng đâu. Hơn nữa, mấy năm nay, ta cứ ngây ngốc ở kinh thành mãi, không khác gì ngũ đệ đệ, cho nên cũng muốn ra ngoài một lần cho biết.
Triệu Tuấn mỉm cười.
- Vậy được, nếu tam ca đã muốn đi, đệ sẽ sai người thêm tên huynh vào danh sách nữa.
Triệu Hú hơi do dự, song vẫn gật đầu đồng ý. Y vẫn lo cho sức khỏe Triệu Tuấn, nhưng nghĩ lại, từ Đông Kinh đến Thái Sơn đều đi xe lửa, còn tứ thúc, một đại thần y đi cùng nữa, chỉ cần để ý chăm sóc một chút thôi thì hẳn là tam ca sẽ không có việc gì.
Tiếp đó, vài tháng chuẩn bị nhanh chóng trôi qua, quá trình tiến hành phong thiện đang đi đến những bước cuối cùng, tất cả giai đoạn chuẩn bị lúc trước đã hoàn thành. Ngày được chọn cử hành phong thiện cũng sắp tới, Triệu Hú cuối cùng cũng có thể chuẩn bị sẵn sàng rời kinh như ý nguyện.
Tại nhà ga phía đông bắc Đông Kinh, nơi bình thường đều tấp nập người xe rất náo nhiệt, hôm nay lại cực kì yên tĩnh, bởi vì hôm nay nhà ga phải chuẩn bị thật kĩ càng, không cho xe nào đến, cũng không cho xe nào đi. Hôm nay hoàng đế bệ hạ sẽ ngồi xe lửa đi Thái Sơn, cho nên toàn bộ nhà ga đã bắt đầu giới nghiêm từ chiều hôm qua, tất cả những người không có phận sự đều không được tới gần.
Triệu Hú ngồi trước long niện đi vào nhà ga, ngoại trừ năm ngàn hộ vệ còn có các vương công quý tộc và các đại thần trên triều cùng đi Thái Sơn phong thiện. Vốn dĩ Triệu Hú tính ra phong thiện lần này không có nhiều quý tộc và đại thần lắm, không ngờ đến lúc lập danh sách tham dự, mọi người đều muốn giành lấy cơ hội đi theo. Dù sao phong thiện lần này cũng không khôi hài như Tống Chân Tông lần trước, mà có thể so sánh được với đại lễ phong thiện của Tần hoàng, Hán Vũ. Đây chính là một trang huy hoàng của sử sách sau này, cho nên mọi người đều muốn mượn cơ hội lần này giành chút hào quang, ghi một phần tên mình vào sử sách.
Đối với sự nhiệt tình của các đại thần, Triệu Hú không để ý lắm, dù gì thì chuyện này đâu có quan trọng lắm. Nhưng sau này, y lại suy nghĩ một chút, thấy rằng ở kinh thành, ngoại trừ mấy vị trọng yếu đóng giữ thì số còn lại đều muốn đi cùng y, dù sao lần này hoàng đế xuất kinh giải sầu, đâu thể khiến các thần tử vất vả quá, mang theo bọn họ coi như đi du ngoạn tập thể.
Đương nhiên, Triệu Hú mang theo nhiều người đi cùng như vậy, chính vụ trong triều ắt sẽ chịu ảnh hưởng, bỏ qua những vấn đề lớn thì cùng lắm mỗi ngày sai người đưa chính vụ đến tay y và các đại thần là được, bọn họ ngồi trên xe cũng không có việc gì làm, thôi thì cứ vừa đi vừa làm việc vậy.
Bởi nguyên nhân trên, lần này mấy người Triệu Hú rời kinh, chuẩn bị hai mươi chiếc xe lửa. Người thì nhiều lắm, cộng thêm hộ vệ bảo vệ Triệu Hú lên đến năm ngàn người và các vương công đại thần, miễn cưỡng lắm mới chen nhau nổi hai mươi chiếc xe. Về phần vật phẩm phong thiện thì đã được đưa đến Thái Sơn từ tháng trước rồi, nếu không lại phải chuẩn bị thêm xe nữa.
Triệu Hú và vài vị tướng công ngồi cùng một chiếc xe, có điều Triệu Hú ngồi một mình một toa xe, các vị tướng công thì ngồi ở toa kế bên, như vậy, khi có chuyện gì, các vị tướng công sẽ xin chỉ thị từ Triệu Hú. Trừ hai toa xe này ra, những toa xe còn lại chứa cung nữ nội thị, nhưng nhiều nhất thì vẫn là hộ vệ, an toàn của Triệu Hú đương nhiên luôn là trên hết. Khi xe lửa vừa chuyển động, Triệu Hú bắt đầu kích động không ngừng. Từ lúc sinh ra cho đến nay, rốt cuộc y cũng có thể rời khỏi kinh thành nhìn ngắm thế giới bên ngoài rồi!