Chương 125: "Thetis" Ra Khơi (7)

Bắt Đầu Từ Boardgame

04:44 - 19/02/2024

Động tác của Cố Cảnh Thịnh rất nhanh, không kịp để người khác có thời gian nghi ngờ hay phản ứng, sau khi đi ra, cô liền sóng vai cùng Hạ Hiểu Vân đi xuống cầu thang, quay trở lại tầng một. Đánh giá từ vị trí, sảnh tầng 1 nằm ngay phía dưới Phòng 000000, cả ba hướng đông – nam – tây đều có hành lang dẫn tới nơi này. Đại sảnh được trang trí theo phong cách hiện đại, quản lý chặt chẽ, muốn ra vào phải quẹt thẻ phòng. Từ khi vào phó bản tới nay, đây là lần đầu tiên Cố Cảnh Thịnh nhìn thấy nhân viên phục vụ trên tàu —— một nhóm người máy bằng sắt trông giống phong cách người que, xét theo vóc dáng thì bọn họ trông có vẻ khỏe hơn Cố Cảnh Thịnh nhiều, dưới đáy có hình vuông và bốn bánh xe. Cô thử dùng tay chạm vào đầu người máy, phát hiện ra một thiết bị giống như radio ở vị trí của đôi mắt và miệng, bụng rỗng và không có bất kỳ dụng cụ sạc nào. … Cứ cho là nó chạy bằng năng lượng mặt trời đi. Khi Cố Cảnh Thịnh và sáu người khác hoàn thành việc đăng ký và bước vào sảnh, mười người chơi đã tập trung ở đây. Ở phía bắc của đại sảnh có ba bàn ăn dài đặt cạnh nhau, trên đó được bày đầy ắp những đĩa trái cây, đồ uống, thức ăn nóng, burger, sandwich, cơm nóng, món tráng miệng và các loại đồ ăn tự phục vụ khác. Có khoảng mười lăm chiếc bàn tròn nhỏ màu trắng được sắp xếp trật tự trong không gian thoáng đãng trước sảnh, mỗi bàn đều được đặt bốn chiếc ghế, ở chính giữa mỗi bàn có một bình sứ màu xanh dương, bên trong cắm những bông hoa giả trông thật đến mức có thể đánh lừa người khác. Quả nhiên Vệ Gia Thời đang ở trong đại sảnh, vừa nhìn thấy Cố Cảnh Thịnh, cậu ngay lập tức đứng dậy báo cáo: "Phòng em ở tầng ba, vừa đi ra đã phát hiện một chuyện vô cùng quan trọng." Cậu không cố ý tăng âm lượng khi nói, những cũng không giảm xuống, tiếng nói ồn ào ban đầu trong đại sảnh bỗng nhiên biến mất —— Mặc dù đám người chơi đã cố ý kiểm soát ngôn ngữ cơ thể của mình, nhưng khi nghe đến thông tin vô vùng quan trọng, đôi tai lại không tự chủ được mà vểnh lên, đặc biệt là Đồng Vĩnh Phương và mấy người trước đó, sau khi chứng kiến khả năng phán đoán của Cố Cảnh Thịnh, bọn họ chắc chắn sẽ có kỳ vọng cao hơn đối với đồng đội của cô… Càng nói thì vẻ mặt của Vệ Gia Thời càng trở nên hưng phấn: "Trên tầng ba có hồ bơi, không đúng, phải nói là công viên nước, loại có cả bãi cát và còn có thể lướt sóng ấy!" "......" Nếu vừa rồi đại sảnh chỉ trở nên yên tĩnh thì bây giờ có thể coi là chết lặng, nếu lắng nghe kỹ, trong không khí vẫn mơ hồ vang vọng những tiếng nói như “chết tiệt” hay “vãi thật”. Với tư cách là đội trưởng, Cố Cảnh Thịnh chắc chắn sẽ không tỏ vẻ ngạc nhiên như Vệ Gia Thời, hơn nữa cô còn phải nghiêm túc hỏi chi tiết: “Công viên nước có cung cấp kem không?” Vệ Gia Thời chắc chắn gật đầu, bổ sung thêm: “Còn có một số loại đồ ngọt khác cùng lẩu Oden nữa.” Cố Cảnh Thịnh hai mắt sáng lên: "Ồ!" Những người chơi đang theo dõi khác liền im lặng, thu hồi sự chú ý của mình —— nếu Vệ Gia Thời là người duy nhất tập trung vào các phương tiện giải trí, thì cậu ta sẽ bị coi là một kẻ thần kinh thô bẩm sinh, chờ đến khi nhìn thấy phản ứng của Cố Cảnh Thịnh, đám người này đã muộn màng nhận ra, đây có thể là phong cách của đoàn đội bọn họ =_=|||. Trong số những người chơi từ trên lầu đi xuống cùng Cố Cảnh Thịnh và Hạ Hiểu Vân, Hạ Vân Lâm là người đầu tiên tìm thấy nhóm của mình, cô ta vội vàng chạy đến hội họp cùng hai đồng đội nam, vẻ mặt không giấu được sự hồ hởi; Trưởng thành và nữ tính Liên Tuệ Tuệ chọn một chiếc bàn nhỏ an tĩnh rồi ngồi xuống; Đồng Vĩnh Phương thì vẫy tay đi dạo quanh đại sảnh; còn em gái váy đen nhất quyết giữ khoảng cách với mọi người cũng có bạn đồng hành, nhưng dù là với mái tóc màu xanh lục đã được uốn xoăn quá mức thẳng về phía mặt trời hay tư thế ăn uống không coi ai ra gì của vị đồng đội này, thì cô chỉ có thể miêu tả một câu "không hợp" với em gái mặc váy đen. Không có bàn tròn nhỏ bốn người nào đầy, bàn đông nhất chính là những nhóm như Cố Cảnh Thịnh, tỷ lệ tham dự là 3/4. Mùi thức ăn từ trên quầy buffet tỏa ra tứ phía, nhưng ngoại trừ đồng đội của em gái mặc váy đen ra thì không có ai quyết định bắt đầu dùng bữa. Cố Cảnh Thịnh mở điện thoại, phát hiện thời gian lúc này của phó bản là "16:52:01", cô đứng dậy, đưa tay gõ gõ lên mặt bàn gỗ, giống như việc rung chuông trước khi bắt đầu động bút làm bài thi, chờ đến khi mọi người tập trung sự chú ý lại đây, cô mới chậm rãi nói: “Vừa rồi trong phòng 000000 trên tầng hai đã phát hiện một thi thể nam được nghi ngờ là người chơi. Nguyên nhân tử vong có thể do ngạt thở, đầu và cổ bị chặt đứt hoàn toàn." Cố Cảnh Thịnh vừa dứt lời, liền cảm giác có một ánh mắt sắc bén từ bên cạnh nhìn về phía mình, cô quay đầu về hướng ánh mắt đó, ngoài ý muốn phát hiện một người quen trong đại sảnh.