Chương 127: "Thetis" Ra Khơi (9)

Bắt Đầu Từ Boardgame

04:45 - 19/02/2024

Trong thời gian cập nhật quy tắc trò chơi, đám người chơi ngay cả đến việt hít thở cũng không dám gây ra tiếng động quá lớn, sảnh buffet yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi xuống đất. Ngồi ở giữa đại sảnh, một cô gái xinh đẹp với mái tóc hoa lê màu hạt dẻ nghiến chặt răng, vành mắt đỏ hoe, vẻ mặt vừa sợ hãi vừa bất mãn: "Thật không công bằng, tại sao hành khách đặc biệt lại được nhận thêm sự trợ giúp cơ chứ!" "Chẳng phải vì bên hành khách thông thường có nhiều người chơi hơn sao?" Đồng Vĩnh Phương suy nghĩ một chút rồi nói: "Chỉ cần một người bị lộ thân phận, chúng ta mỗi người một đấm cũng đủ khiến bọn họ lên bờ xuống ruộng." Hạ Vân Lâm thấp giọng nói: "Tôi không hiểu lắm về quy tắc thứ hai trên tường." Cố Cảnh Thịnh mỉm cười: “Ví dụ khi hành trình kết thúc, có 6 hành khách đặc biệt sống sót, và 12 hành khách thông thường sống sót, như vậy trong 12 hành khách này sẽ có 3 người chết ngẫu nhiên —— Nhân tiện nói thêm, tôi nghĩ quy tắc 3 sẽ được ưu tiên sau quy tắc 2, nếu không quy tắc 2 sẽ coi như vô nghĩa." (*) (*) Có 15 hành khách thông thường mà sống 12 người --> 3 người chết (số hành khách đặc biệt sống sót (6) > số hành khách thông thường đã chết (3) ) --> 3 hành khách thông thường sẽ phải chết ngẫu nhiên. Đúng vậy, trong trường hợp không xét đến khả năng người cùng một phe tự giết hại lẫn nhau, mà tất cả hành khách đặc biệt không có điểm đều bị hệ thống xóa bỏ trước, vậy số lượng hành khách thông thường phải chết nhất định lớn hơn hoặc bằng số lượng hành khách đặc biệt may mắn sống sót. Hai người chơi nam ngồi cùng bàn với Hạ Vân Lâm là Lưu Ký và Lý Nhất Dương, cô gái tóc hoa lê vừa nói chuyện trước đó tên là Hoàng Hoàn, cô ta cũng có một đồng đội là Cung Vạn Hâm. Lưu Ký cau mày suy nghĩ: "Không biết những người chơi cùng phòng có phải đều sẽ ở cùng một phe hay không. Nếu đúng thì nhóm chúng ta có thể nhận được nhiều thông tin hữu ích." Đối với vấn đề này, Cố Cảnh Thịnh có suy đoán là phủ định, đây là phó bản cấp trung, lại không có người mới, [Boardgame Vui Vẻ] cũng không yêu cầu người chơi trong một phòng phối hợp với nhau, nhưng số lượng trò chơi mà cô trải qua vẫn quá ít, nên chưa thể đưa ra câu trả lời chính xác… "Không nhất thiết, ngay cả khi những người chơi vào phó bản với trạng thái [Tổ đội] thì cũng có thể thuộc các phe khác nhau." Người trả lời Lưu Ký chính là Lâm Kỳ Sâm, lúc anh ta đang nói chuyện, em gái váy đen vẫn luôn nhìn về phía này, vẻ ngoài thì thờ ơ, nét mặt còn xen lẫn ý đồ sắc bén. Lưu Ký: "Lâm tiên sinh đã từng gặp phải loại tình huống này rồi sao?" Lâm Kỳ Sâm khẽ gật đầu và trả lời khẳng định: "Đã từng gặp rồi" "Uỳnh!" Một tiếng động lớn làm gián đoạn cuộc trò chuyện giữa Lâm Kỳ Sâm và Lưu Ký, những người khác vô thức nhìn về hướng phát ra âm thanh, phát hiện một người chơi không cẩn thận ngã từ trên ghế xuống —— Cố Cảnh Thịnh cảm thấy việc ngã từ trên ghế xuống còn khó hơn việc đứng trung bình tấn mà bị ngã lộn nhào đấy —— Phải nói người chơi này đã mở khoá cho mình một tư thế vô cùng cao cấp. Khi anh ta từ dưới đất đứng dậy, Cố Cảnh Thịnh chú ý thấy lưng của người này hơi còng, nếp nhăn trên trán và khóe miệng rất sâu, ngay cả khuôn mặt vô cảm hiện giờ cũng tạo cho người ta ấn tượng khổ đại cừu thâm (*). (*): Ý mang trong mình mối thù sâu nặng Người chơi nam ngồi dưới đất, nhặt cặp kính mắt dày của mình lên, liên tục nói xin lỗi: "Thực xin lỗi, thực xin lỗi, kẻ hèn Vương Sâm Bồi, đây là lần đầu tiên tôi tham gia phó bản trung cấp, thật sự đã thất thố rồi." Cung Vạn Hâm cười khổ đồng tình: “Có gì đâu, ngay cả với những phó bản có độ khó thấp, nếu muốn vượt qua độ khó trung bình thì đều phải trải qua cửu tử nhất sinh (*) cả chứ đừng nói đến loại trò chơi có độ khó cao này. Chưa nói đến việc sống sót trong sáu ngày tới, bây giờ tôi đã có chút không chịu nổi rồi đây này —— Không sợ bị mọi người chê cười, tôi mới chỉ vượt qua 9 phó bản, và đây là lần đầu tiên bước vào độ khó trung cấp đấy.” (*) cửu tử nhất sinh: 9 phần chết 1 phần sống. Những người chơi khác cũng không có ai định cười nhạo anh ta, ít nhất xét theo nét mặt của đám người chơi, thì Cung Vạn Hâm và Vương Sâm Bồi hoàn toàn không phải là những người duy nhất bị quy tắc cập nhật của "Thetis" doạ cho sợ hãi. Mặc dù kinh nghiệm còn kém xa đối phương, nhưng tâm thái của Vệ Gia Thời tốt hơn nhiều so với Cung Vạn Hâm, cậu cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy để luyện ra tố chất mạnh mẽ thế này khi ở trong một phó bản trung cấp mà mặt không đổi sắc, hơn nữa còn có thể nhớ thêm mấy cái từ vựng, thì đều là công lao của đội trưởng Cố Cảnh Thịnh, người thường xuyên có thể chơi ra độ khó cấp cao trong một phó bản cấp thấp. Trong lúc Vệ Gia Thời đang tự đánh giá lại bản thân, ánh mắt Cố Cảnh Thịnh bắt gặp ánh mắt Hạ Hiểu Vân trong một khoảnh khắc, hai bên đều khẽ lắc đầu —— bọn họ đều chưa rõ trận doanh của nhau, hơn nữa cũng không biết phó bản có cho phép hành khách đặc biệt tự ý tiết lộ trận doanh của mình hay không, nên cả hai chỉ có thể thông qua ngôn ngữ cơ thể mà đưa ra ám hiệu cho nhau. Cố Cảnh Thịnh xác nhận Hạ Hiểu Vân ở cùng phe với mình, còn với ánh mắt thiếu chút nữa biến ra dấu chấm hỏi của Vệ Gia Thời, cũng giúp cô loại trừ hiềm nghi cậu ta là một "hành khách đặc biệt", trong lòng đã có kế hoạch sơ bộ cho những hành động kế tiếp.