Chương 159: "Thetis" Ra Khơi (41)

Bắt Đầu Từ Boardgame

04:59 - 19/02/2024

Trong lúc Thương Mân Nga đang kiểm tra quần áo của thi thể, Lâm Kỳ Sâm đi vào phòng tắm để xem xét —— Trên bồn rửa mặt và gạch vẫn còn những vệt nước chưa khô, rõ ràng là có ai đó từng sử dụng cách đây không lâu. Với ít manh mối như vậy, Đồng Vĩnh Phương không khỏi thở dài. Giản Hoàn Gia khoanh tay, lặng lẽ dựa vào khung cửa, giữ khoảng cách không xa không gần với những người khác, nếu ai đó để ý kỹ thì sẽ nhận ra ánh mắt của cô gái này luôn quan sát nhất cử nhất động của từng người chơi trong căn phòng. "Lâm tiên sinh cảm thấy, độ khó của trò chơi này thế nào?" Trước khi Lâm Kỳ Sâm kịp trả lời, trong phòng nhanh chóng vang lên giọng nói của một người chơi khác. " ‘Độ khó của loại trò chơi này hoàn toàn phụ thuộc vào trình độ của người chơi, có thể vượt qua hay không thì còn phải xem xem cô có mang não vào phó bản không nữa’" Vệ Gia Thời trả lời với vẻ mặt ngây thơ, "Trên đây là y nguyên lời nói của đội trưởng chúng tôi đấy." Giản Hoàn Gia lạnh lùng nhìn cậu. Hành lang bên ngoài phòng được trải thảm mềm, nói chung, ngay cả khi có người chơi đi lại trên đó, thì cũng khó để có thể nghe thấy tiếng bước chân, trừ khi bước chân của đối phương đủ nặng hoặc hối hả. Hạ Hiểu Vân chạy như bay tới, cho đến khi tới trước cửa phòng 072300 mới dừng lại, hai má đỏ bừng vì vừa phải vận động kịch liệt. Cố Cảnh Thịnh không ở cùng cô. "Cậu, cái đó, còn có đội trưởng, ở tầng ba bên kia............" Vệ Gia Thường cảm thấy bản thân có rất nhiều chuyện muốn hỏi, nhưng tất cả đều bị nghẹn trong cổ họng, cuối cùng vẫn không thốt ra được lời nào. Hô hấp của Hạ Hiểu Vân có chút dồn dập, nhưng biểu tình vẫn bình tĩnh như cũ: "Chúng tôi gọi đám người Hoàng Hoàn trên tầng ba, nhưng không thấy ai trả lời, đợi tới khi tìm được người, thì Hoàng Hoàn đã hôn mê bất tỉnh rồi." Lâm Kỳ Sâm: "Cung Vạn Hâm tiên sinh và Trương Tinh Vũ tiên sinh ở cùng Hoàng Hoàn đâu?" Hạ Hiểu Vân: "Cung Vạn Hâm tiên sinh đã ngã xuống bên cạnh cô Hoàng, còn lại một hơi thở, nhưng anh ấy đã chết trước khi tôi xuống đây. May mắn thay, chúng tôi kịp thời nghe được di ngôn của anh ấy. Theo những gì anh ấy nói trước khi chết, trong quá trình khám xét, đầu tiên Trương Tinh Vũ tiên sinh đã tách khỏi cô Hoàng Hoàn, sau đó lại tách ra khỏi Cung tiên sinh và hành động một mình. Khi Cung tiên sinh nhận ra có điều gì đó không ổn, anh ấy quyết định đi tìm cô Hoàng Hoàn thì phát hiện cô ấy đang bị Trương Tinh Vũ bóp cổ, suýt chút nữa chết ngạt, Cung tiên sinh nhanh chóng chạy tới để ngăn cản nhưng cũng bị Trương tiên sinh tấn công." Đồng Vĩnh Phương cau mày: "Vậy Hoàng Hoàn đâu, cô ấy hiện giờ ra sao rồi?" Hạ Hiểu Vân đơn giản nói: "Cổ của cô Hoàng bị thương rất nghiêm trọng, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng." Đồng Vĩnh Phương giậm mạnh chân, giọng điệu đầy thất vọng: “Cổ của cô ấy bị thương, vậy trong thời gian ngắn sẽ không thể nói được, cho nên chúng ta không thể có được tin tức chính xác về những chuyện xảy ra ở tầng ba ——" Giọng nói của anh ta càng ngày càng nhỏ, cuối cùng giống như đang thì thầm với chính mình. Hạ Hiểu Vân nhìn chằm chằm vào Đồng Vĩnh Phương, cho đến khi người sau có vẻ hơi hoảng sợ, cô mới chậm rãi nói: "Vết thương ở cổ chỉ ảnh hưởng đến việc diễn đạt bằng miệng mà thôi, tôi tin rằng kỹ năng diễn đạt bằng văn bản của cô Hoàng Hoàn cũng tốt như cả tôi và anh." Đồng Vĩnh Phương: "............" Những sự cố bất ngờ liên tiếp xảy ra, Lâm Kỳ Sâm và những người khác vừa mới đưa thi thể của Trịnh Vinh Bách về tầng một thì bọn họ lại phải vội vàng leo lên tầng cao nhất của con tàu. Vất vả nhất trong số họ không phải ai khác chính là Hạ Hiểu Vân, cô vốn dĩ phải leo xuống từ tầng 3 —— chiều cao của mỗi tầng trên con tàu "Thetis" đều hơn mười mét, tầng trên cùng của nó tương đương với tầng sáu của một tòa nhà chung cư thông thường —— Trong đám người lúc này liên tục vang lên những tiếng thở dốc, bọn ho cố gắng điều chỉnh nhịp thở của mình bằng cách hít một hơi thật sâu, ai cũng cố gắng để không bị tụt lại phía sau. Trong khi đám người đang vội vàng leo cầu thang, đồng thời trong lòng bọn họ tràn đầy những lo lắng —— Dựa theo mô tả của Hạ Hiểu Vân, tầng ba hiện nay chỉ còn duy nhất một người chơi chính thức vẫn ở trong trạng thái sung sức là Cố Cảnh Thịnh. Nếu bị một hành khách đặc biệt tấn công mạnh mẽ vào lúc này, thì những manh mối hiện tại rất có thể bị xóa sạch. May mắn thay, khi Lâm Kỳ Sâm và những người khác đến, Cố Cảnh Thịnh vẫn còn nguyên vẹn đứng bên cạnh thi thể và người sống sót, tay phải đặt trên bệ cửa sổ cuối hành lang, buồn chán nhìn ra khung cảnh đại dương bên ngoài cửa sổ. Hoàng Hoàn nằm trên sàn, hai mắt nửa nhắm nửa mở, dường như đã hồi phục ý thức một chút —— tất cả người chơi đều có thể thấy rõ, trên chiếc cổ trắng nõn của cô ta có một vết màu đỏ tím kinh người. Về phần Cung Vạn Hâm, khác với người đồng đội vẫn còn thở của mình, toàn bộ cơ thể anh ta đều tự nhiên lộ ra tư thái của một người đã chết, xung quanh mắt và khóe miệng có vết sưng tím, mặt và quần áo dính đầy máu. Tất cả những dấu hiệu trên cho thấy trải nghiệm cận kề cái chết của anh ta không mấy dễ chịu.