Chương 164: "Thetis" Ra Khơi (46)

Bắt Đầu Từ Boardgame

05:01 - 19/02/2024

Cố Cảnh Thịnh hỏi tiếp: "Anh thích nhất môn nào?" Lâm Kỳ Sâm thận trọng trả lời: "Ở trung học, có lẽ là môn vật lý." Cố Cảnh Thịnh: “Anh thường sử dụng bàn phím tiếng Trung kiểu gì?” Lâm Kỳ Sâm: "Ngũ bút () hoặc bính âm () đều được." (*) Ngũ bút: là phương pháp gõ chữ Hán theo kiểu ghép nét. (*) Bính âm: là phương pháp gõ chữ Hán theo kiểu dịch từ phiên âm chuyển sang chữ Hán. Cố Cảnh Thịnh đặt tay phải lên cằm, im lặng một lúc rồi hỏi: "Anh còn nhớ hiện tượng cảm ứng điện từ không?" "......" Sai một ly, đi một dặm. Lâm Kỳ Sâm cảm thấy có gì đó không đúng, cũng không kịp quay đầu, buộc phải bình tĩnh đối mặt với sở thích của mình khi còn nhỏ: “Còn nhớ một chút.” Cố Cảnh Thịnh gật đầu, thuận tay vẽ hai trục tọa độ ngang và dọc lên mặt đất, lần lượt đánh dấu x và y: “Ở trung học, có một câu hỏi về vật lý khiến tôi cực kỳ ấn tượng —— Giả sử một từ trường đều có độ lớn 1t vuông góc với mặt phẳng, điện trường đều có cường độ e=mg/q song song với mặt phẳng đó và hướng xuống theo chiều thẳng đứng, sau đó lại giả sử có một một quả cầu với khối lượng 1kg, có thể coi nó như hạt nhỏ trong trạng thái tĩnh và thả xuống từ toạ độ (0;0), hỏi trong quá trình chuyển động, khoảng cách tối đa từ trục x là bao nhiêu?" (Editor: “….”) Lâm Kỳ Sâm: "......" Thương, Thạch, Vệ: “........................” Cố Cảnh Thịnh: "Thêm một điều nữa, để thuận tiện cho việc tính toán, gia tốc trọng trường được giả định là 10m/s^2, kết quả được làm tròn trực tiếp. Điện tích của quả bóng là, ừm, 0,0180842619c." Nói xong, cô liền ngẩng đầu lên híp mắt cười với Lâm Kỳ Sâm, "Khi Lâm tiên sinh nghĩ ra câu trả lời, tôi cũng sẽ nói cho anh một chuyện liên quan đến phó bản lần này." Lâm Kỳ Sâm im lặng một lúc, chân thành dò hỏi: "Tôi có thể chọn lại môn học yêu thích của mình không?" Cố Cảnh Thịnh chớp mắt: “Vậy bây giờ Lâm tiên sinh thích môn nào hơn?” Để tránh nói chuyện với đối phương từ cảm ứng điện từ đến hàm số hội tụ và phân kỳ, Lâm Kỳ Sâm đã sắp xếp cho mình một môn học đủ an toàn từ mọi góc độ: "Tôi thích ngữ văn." Cố Cảnh Thịnh gật đầu, xé một mảnh giấy trong sổ tay, nhanh chóng viết mấy dòng rồi đưa qua, cười nói: “Nếu Lâm tiên sinh chịu đọc lại những dòng chữ trên, tôi vẫn như trước có thể nói cho anh biết.” Tốc độ Lâm Kỳ Sâm nhận lấy tờ giấy cực kỳ nhanh, anh liếc qua một cái rồi nhanh chóng vò nát tờ giấy trong tay với nét mực tươi, khiến nó trở thành một bí mật không cách nào để lộ ra ngoài, Thương Mân Nga chỉ có thể dựa vào thị lực tuyệt vời và khả năng định vị chính xác của mình, miễn cưỡng nhận ra một câu trong đó là "Hu hu hu, chị gái nhỏ (tiểu tỷ tỷ) làm ơn hãy nói cho em biết bí mật với nha." "......" ——Từ tượng thanh được sử dụng một cách điên cuồng, hơn nữa phần tự xưng cuối cùng còn sử dụng từ láy (tiểu tỷ tỷ), Thương Mân Nga chỉ mới nhìn qua thôi, đã cảm thấy tinh thần của mình bị giáng một đòn nặng nề. Sau năm giây im lặng. Khi Lâm Kỳ Sâm mở miệng lần nữa, giọng điệu ôn hoà thường ngày của anh thực sự có chút yếu ớt: "......Tôi nghĩ vật lý thực ra khá tốt." Hai bên đều không cố tình hạ giọng khi nói chuyện phiếm, nhưng những quần chúng vây xem đã sớm phát hiện, cho dù bọn họ nghe hiểu từng chữ, nhưng chẳng ai có thể hiểu được các đại lão đang muốn truyền đạt điều gì. ——Có ai trước khi tiến vào phó bản mà đặc biệt đọc qua hiện tượng cảm ứng điện từ ở trung học cơ chứ! Chẳng lẽ "Diệp Xán Xán" là đặc vụ ngầm được Faraday cử đến [Boardgame Vui Vẻ] à?! (*) Michael Faraday: là một nhà hóa học và vật lý học người Anh đã có công đóng góp cho lĩnh vực Điện từ học và Điện hóa học. Có lẽ việc thay đổi địa điểm của đại bản doanh đã mang đến may mắn cho người chơi, sau sự cố của Hoàng Hoàn, không có tai nạn ngoài ý muốn nào xảy ra vào buổi trưa và suốt buổi chiều. Trong tâm trạng lo lắng bất an, những người chơi đã trải qua một đêm khó chịu nhưng an toàn. Xem xét đến tình huống của Liên Tuệ Tuệ, ưu tiên về quyền riêng tư cá nhân tự nhiên mà giảm xuống, hành động tập thể đã trở thành lựa chọn mặc định của tất cả người chơi, người nhút nhát hơn còn muốn có người đồng hành ngay cả khi đi vệ sinh, thậm chí là lúc ngũ cốc luân hồi, cũng phải mặt đối mặt tay cầm tay, nhất sinh nhất thế cùng một thể. Đêm ngày thứ ba trong phó bản cũng trôi qua nhanh chóng trong bầu không khí thận trọng như vậy. Vào khoảng thời gian này, Võ Nghệ Thạch xuất hiện vài lần, mặc dù anh ta không phải lúc nào cũng theo sát bước chân của người chơi, nhưng mỗi khi đến giờ ăn, anh ta luôn có mặt để điểm danh. Tuy nhiên, ngay khi hầu hết người chơi đang dần thả lỏng trong vô thức, thì sự cố lại xảy ra lần nữa. Ngày thứ tư trên "Thetis", 7 giờ 12 phút sáng. Cố Cảnh Thịnh đang thảo luận về vấn đề bơi lội với Hạ Hiểu Vân —— Thường thì Hạ Hiểu Vân sẽ ủng hộ phần lớn hoạt động giải trí trong trò chơi của đội trưởng, nhưng cô lại kiên quyết phản đối những hạng mục tìm chết như thế này. Vệ Gia Thời bỗng nhiên quay đầu nhìn ra ngoài công viên nước: "Đội trưởng, X Quân, hai người nghe xem, đó là tiếng gì vậy?" Thương Mân Nga cau mày: "Nghe giống tiếng hét của một người đàn ông trưởng thành hơn —— có ai đi ra ngoài mà vẫn chưa quay lại không?"