Chương 2011: Thăm dò Hoàng Tuyền Thiên 1

Trong mật thất bế quan của Côn Luân Ma Giáo, Sở Hưu tốn gần một tháng mới chữa trị xong thương thế trong trận chiến với giáo chủ Phạm Giáo. Tuy cuối cùng y luyện hóa lực lượng âm dương trong nguyên thần của giáo chủ Phạm Giáo, khiến cường độ của nguyên thần y tăng cường rất nhiều, nhưng bản thân y vẫn là bát trọng thiên đỉnh phong, không có dấu hiệu đột phá cửu trọng thiên.. Muốn bước lên cửu trọng thiên không phải chuyện đơn giản, dựa vào lực lượng nguyên thần đơn thuần còn chưa đủ. Sở Hưu nhìn về phía Thiên Hồn đối diện, hắn đã rời khỏi trạng thái bế quan. “Lực lượng của ngươi cũng khôi phục rồi?” Thiên Hồn lắc đầu nói: “Còn kém một chút, năm trăm năm trước khi bị phong ấn, thân thể của ta quá yếu, không cách nào gánh được lực lượng quá cường đại.” Sở Hưu Thiên Hồn: “Lối đi mà Đạo Tôn nói chắc là đường tới hạ giới, nhưng Mệnh Hồn vẫn không tới, liệu có phải đối phương còn tính toán gì khác không?” “Bây giờ có nghĩ nhiều cũng vô dụng, chẳng bằng tự đến xem xét.” Thiên Hồn nói. Sở Hưu gật nhẹ đầu, trực tiếp đi cùng Thiên Hồn tới khu vực Nam Hải. Không phải bọn họ tự tìm đường chết mà có tự tin. Hôm nay Sở Hưu có thể dùng bát trọng thiên đỉnh phong đối đầu với cửu trọng thiên, còn Thiên Hồn sau một tháng này, tuy thực lực còn chưa khôi phục lại đỉnh phong, nhưng có thể sánh ngang với cửu trọng thiên. Ít nhất thu thập đám người Đạo Tôn là không thành vấn đề. Nếu Đạo Tôn có thể trở về an toàn, chắc chắn bọn họ cũng không thành vấn đề. Hơn nữa nếu hiện giờ Mệnh Hồn không đến, vậy chứng minh đối phương vẫn ở trong Hoàng Tuyền Thiên. Tam hồn của Độc Cô Duy Ngã tách rời, tính cách của Sở Hưu và Thiên Hồn hoàn toàn không giống nhau, có lẽ Mệnh Hồn sẽ giống Độc Cô Duy Ngã hơn, phải nói hắn chính là Độc Cô Duy Ngã. Với tính cách của Độc Cô Duy Ngã, chắc chắn hắn sẽ không kéo dài thời gian. Nếu hắn có thể ra khỏi Hoàng Tuyền Thiên, hắn sẽ lập tức tới hấp thu Sở Hưu và Thiên Hồn. Cho nên nếu bây giờ Mệnh Hồn còn chưa xuất hiện, vậy có lẽ đối phương vẫn ở trong Hoàng Tuyền Thiên, không cách nào xuất hiện. Khi vừa bước vào khu vực Nam Hải, sắc mặt Sở Hưu bỗng thay đổi. “Sao vậy?” Thiên Hồn hỏi. Sở Hưu trầm giọng nói: “Trước đó ta từng tới Nam Hải, khi đó khu vực Nam Hải này tuy nguyên khí cuồng bạo hỗn loạn, không thích hợp cho võ giả tu hành, nhưng chất lượng nguyên khí vẫn rất cao. Nhưng bây giờ nồng độ nguyên khí ở khu vực Nam Hải này đã giảm sút rất nhiều, rõ ràng có gì đó không đúng!” Nguyên khí từ Đại La Thiên trút xuống hạ giới, khiến cho nồng độ nguyên khí ở hạ giới tăng thêm một cấp độ. Không có lý do gì ở Nam Hải nồng độ nguyên khí lại thấp đến như vậy. Sở Hưu và Thiên Hồn đi dọc theo con đường của đám người Đạo Tôn vào sâu trong khu vực Nam Hải. Khi bọn họ chứng kiến nơi đó, Sở Hưu thậm chí muốn chửi đổng lên. Đạo Tôn nói nơi này chỉ là một lối đi? Mà lúc này xuất hiện trước mặt bọn Sở Hưu lại là một dãy cung điện khổng lồ. Hòn đảo mà đám người Đạo Tôn tới lúc trước đã không thấy đâu, thay vào đó là từng dãy cung điện khổng lồ được chế từ xương trắng. Những cung điện bằng xương xẩu này không phải để cư trú, bên trên khắc đầy trận pháp, cuối cùng tạo thành đại trận cực kỳ khủng khiếp, còn chính giữa đại trận kia là đường nối giữa hai thế giới. Chính đường nối kia liên tục hấp thu thiên địa nguyên khí ở Nam Hải vào trong Hoàng Tuyền Thiên. Lúc này xung quanh lối đi còn có bốn người trấn thủ, Sở Hưu thấy bốn người đó, trầm giọng nói: “Đó là Tứ Đại Ma Tôn dưới trướng Côn Luân Ma Giáo ngày trước?” Ánh mắt Thiên Hồn lóe lên vẻ phức tạp: “Chính là bọn họ. Theo như lời ngươi nói, thiên sư đời trước của Thiên Sư Phủ còn được tăng cường lên ngũ lục trọng thiên, vậy thì Tứ Đại Ma Tôn được tăng cường lên cửu trọng thiên cũng không phải không thể. Cũng chỉ có bọn họ mới có thể đẩy lùi đám người Đạo Tôn.” Sở Hưu cau mày nói: “Rốt cuộc Mệnh Hồn muốn làm gì? Trước đó Mệnh Hồn đã phái người xâm nhập long mạch của ba nước, hấp thu lực lượng long mạch ba nước vào Hoàng Tuyền Thiên. Bây giờ hắn lại bố trí một đại trận như vậy hấp thu toàn bộ lực lượng của Nam Hải, rốt cuộc hắn muốn làm gì?” Thiên Hồn vuốt cằm nói: “Có lẽ là vấn đề của bản thân Hoàng Tuyền Thiên. Độc Cô Duy Ngã lưu lại rất ít ký ức về Hoàng Tuyền Thiên, sau khi tam hồn phân lập, Mệnh Hồn mới vào trong Hoàng Tuyền Thiên, hiểu được mọi chuyện trong đó. Thật ra trong Ngũ Đại Thiên Giới, Thượng Phàm Thiên, Hạ Phàm Thiên và Đại La Thiên là thế giới bình thường, Trường Sinh Thiên thì quá thần bí. Còn Hoàng Tuyền Thiên, theo trí nhớ của Độc Cô Duy Ngã, có vẻ đó là một thế giới có thiếu hụt, nhưng cụ thể thiếu hụt ở đâu thì không ai biết. Bây giờ Mệnh Hồn phái người tới hấp thu lực lượng, e là để vận dụng lực lượng đó bù đắp thiếu hụt của Hoàng Tuyền Thiên.” Sở Hưu trầm ngâm một hồi lâu rồi nói: “Nếu giải quyết đám người này, chỉ dựa vào ngươi và ta thì chắc chắn được mấy phần?” Thiên Hồn nhìn lướt qua Sở Hưu, như cười như không nói: “Hôm nay ta đã khôi phục một chút lực lượng, tuy không đạt tới trạng thái đỉnh phong năm trăm năm nhưng giải quyết một hai tên vẫn không thành vấn đề. Nhưng ngươi đừng nghĩ mình giết được giáo chủ Phạm Giáo là có thể coi cường giả cửu trọng thiên như không. Bốn vị này ai cũng khó đối phó hơn giáo chủ Phạm Giáo nhiều. Huống chi ngươi nghĩ đây là toàn bộ lực lượng của Hoàng Tuyền Thiên chắc? Ngươi nghĩ quá đơn giản rồi đấy. Năm trăm năm trước, Côn Luân Ma Giáo có đông đảo nhân tài. Ngay cả tên Lục Giang Hà không đứng đắn kia, cho hắn cơ hội là hắn cũng đạt tới cảnh giới Võ Tiên. Nhưng trong môn phái khác cũng có không ít cường giả. Kiếm Thánh - Cố Khuynh Thành, Kiếm Hoàng - Thẩm Thương Võ, không ai dễ đối phó đâu. Bây giờ bọn chúng còn chưa xuất hiện, nhưng ngươi nghĩ Mệnh Hồn sẽ không nâng thực lực của bọn chúng lên cửu trọng thiên ư?” Hoàng Tuyền Thiên hàng lâm quá sớm, sớm tới mức bên phía Sở Hưu còn chưa chuẩn bị kỹ càng. Chuyện này khiến Sở Hưu khá lo lắng. Tin tức tốt là ít nhất Sở Hưu có thể xác định, Hoàng Tuyền Thiên đã hàng lâm nhưng trong thời gian ngắn Mệnh Hồn vẫn chưa ra được. Tin tức xấu là tuy Sở Hưu đã giết chết giáo chủ Phạm Giáo, có thể đứng trên đỉnh cao của hai giới, nhưng đối mặt với Mệnh Hồn y vẫn không chịu nổi một đòn, thậm chí đối phó với thuộc hạ của hắn thôi cũng khó. “Đi thôi, tuy hiện giờ thời gian cấp bách nhưng vẫn còn cơ hội chuẩn bị. Có thể suy nghĩ về chuyện liên thủ mà Đạo Tôn đã nói. Với lực lượng hiện tại của chúng ta, muốn đối phó với cả một thế giới thì thì nhất định phải kéo bọn họ vào mới được. Chỉ dựa vào lực lượng của Côn Luân Ma Giáo là không đủ để đối phó với toàn bộ Hoàng Tuyền Thiên. Nhưng không tới thời khắc cuối cùng, đừng nói cho họ chuyện tam hồn phân lập.” Sở Hưu gật nhẹ đầu, chuyện này thì y hiểu. Đám Đạo Tôn không phải người mình, đương nhiên không cần nói rõ cho bọn họ chuyện này. Cho dù thăm dò được mục đích hiện tại của Mệnh Hồn, nhưng trước mắt Thiên Hồn và Sở Hưu cũng không làm gì được đối phương, đành phải thối lui.