CHƯƠNG 1101: TA SẼ LÀM CHỨNG GIÚP NGƯƠI (1)

CHƯƠNG 1101: TA SẼ LÀM CHỨNG GIÚP NGƯƠI (1) Đương nhiên Hạ Chí sẽ không thấy Đát Kỷ chân chính, nhưng nói theo một ý nghĩa nào đó, hắn đã nhìn thấy Đát Kỷ, bởi vì trên tivi trong phòng chờ đang phát tin tức quảng cáo buổi hòa nhạc của Đát Kỷ. Mà người đang hô hào là một đám con gái tuổi từ mười mấy tới hai mấy, bọn họ mặc trang phục giống nhau, đồng thời còn kéo một tấm hoành phi, phía trên có viết một hàng chữ lớn: "Hội Fan toàn cầu của Đát Kỷ" Phía dưới dòng chữ to này còn có một hàng chữ nhỏ nữa: "Phân hội thành phố Thanh Cảng," Phía dưới hàng chữ nhỏ này còn có mấy chữ càng nhỏ hơn, nếu không có thị lực 10/10 không cách nào có thể nhìn thấy được: "Tiểu đội 34" Hiển nhiên, đây là một hội fan của Đát Kỷ, mà ở thành phố Thanh Cảng tối thiểu cũng phải có 34 hội fan như vậy. Trên thực tế chắc chắn không chỉ có chừng ấy hội nhóm. Lúc này, trong tivi đang phát ca khúc £ Cô nương tiên hạc}, mà hội fan kia cũng đang bắt đầu hát theo. Ngoại trừ mấy cô gái thuộc hội dan này, trong phòng chờ còn có một số người ngâm nga theo. Cứ như vậy, chỉ chớp mắt, phòng chờ như đã biến thành buổi nhạc hội của Đát Kỷ. Nếu nhìn kỹ bốn xung quanh phòng chờ thêm chút còn có thể thấy poster buổi hòa nhạc của Đát Kỷ. Mà một người đàn ông đang ngồi chờ ở chỗ cách Hạ Chí không xa thì đang mở di động tìm kiếm tin tức có liên quan tới Đát Kỷ, ngay cả Thu Đồng cũng không tự chủ được bị bầu không khí này tiêm nhiễm, nhỏ giọng hát lên. Đát Kỷ, đã không chỗ nào không có. "Thật đúng là yêu nữ đủ để hại nước hại dân" Hạ Chí cảm khái trong lòng. Tuy hắn đã sớm biết Đát Kỷ có mị lực, nhưng tình cảnh thế này vẫn vượt quá trí tưởng tượng của hắn. Phải biết rằng hiện tại Đát Kỷ còn chưa hiện khuôn mặt càng có mị lực hơn của nàng ra đâu. Trong phòng chờ rất náo nhiệt, mãi tới khi mọi người lên xe rồi mới ngừng lại được. Đám nữ hài kia lên cùng một chuyến xe với Hạ Chí. Hạ Chí đưa Thu Đồng và Hàn Tiếu lên xe trước, khi thấy hai hành khách khác cũng là nữ hắn mới yên tâm rời đi. Sau đó hắn tới một khoang giường nằm khác, ngồi vào vị trí của mình. Giường của Hạ Chí là giường dưới, mà người nằm ở giường trên lại là một cô gái. Di động của cô gái này đang phát nhạc nhưng cô gái lại không đeo tai nghe, bài hát đang phát là (Đát Kỷ}. "Người đẹp, ngươi cũng thích Đát Kỷ ư?" Nằm trên một giường trên khác là một nam sinh trẻ tuổi. Hắn ta chủ động chào hỏi nữ hài trẻ tuổi, hiển nhiên hắn ta cảm thấy nữ hài này khá xinh xắn. "Đúng vậy, có ai mà không thích Đát Kỷ kia chứ?" Nữ hài trả lời. "Đúng lắm, ta cũng rất thích nàng" Nam nhân trẻ tuổi lập tức phụ họa: "Hiện tại ta tới thủ đô cũng vì muốn xem buổi hòa nhạc của nàng" "Ta cũng vậy, thế nhưng ta không mua được vé." Nữ hài có chút buồn bực: "Tới thủ đô thử thời vận đi, xem có thể tìm được vé lậu không" "Vậy ư? Thật ra ta cũng có dư một vé." Nam nhân trẻ tuổi tiếp lời: "Ta mua hai vé, vốn muốn đi xem chung với bạn gái của ta, nhưng mà..." "Nhưng mà sao?" Nữ hài vội vàng hỏi: "Ngươi có thể bán tấm vé này cho ta không?" "Ôi, thật ra ta không muốn bán tấm vé này, ta vốn muốn tặng nó cho bạn gái của ta" Nam nhân trẻ tuổi thở dài: "Nhưng nàng lại cho rằng ta không mua được vé nên bỏ theo nam nhân khác. Cũng chỉ vì một tấm vé mà nàng nõ lòng bỏ ta." "A? Sao có thể như vậy được?" Nữ hài hơi đồng tình: "Vị đại ca này, ngươi đừng buồn, ngươi còn có thể tìm được bạn gái khác, nhưng mà ngươi không thể bán tấm vé này cho ta thật sao? Ta có thể trả giá gấp đôi." "Mỹ nữ, không phải ta muốn nâng giá, hiện tại cho dù có bán với giá gấp mười chắc chắn vẫn sẽ có người mua" Nam nhân trẻ tuổi lắc đầu: "Thật ra ta thấy, hắn ngươi cũng không có nhiều tiền như vậy, mà ta cũng không muốn dùng tấm vé này để kiếm tiền" "Vậy đại ca, rốt cuộc phải làm thế nào ngươi mới bằng lòng bán vé cho ta?" Nữ hài có chút khó hiểu. "Thật ra cũng đơn giản thôi, mỹ nữ, chỉ cần ngươi chịu làm bạn gái của ta, đương nhiên ta sẽ tặng lại tấm vé này cho ngươi." Nam nhân trẻ tuổi mau chóng nói ra mục đích thật sự của mình. "Nhưng ta đã có bạn trai rồi" Nữ hài ngơ ngẩn. "Mỹ nữ, không sao đâu, chỉ cần ngươi làm bạn gái lâm thời của ta trong mấy ngày đi xem buổi hòa nhạc là được." Dường như nam nhân trẻ tuổi cũng không ngại: "Bạn trai ngươi cũng không biết." Ý của nam nhân trẻ tuổi này đã quá rõ ràng, hắn ta muốn lợi dụng tấm vé vào cửa này để ngủ với mỹ nữ chứ không hề muốn tìm bạn gái thật. Cái gọi là bạn gái của hắn đã bỏ chạy theo người khác cũng chưa chắc đã là thật. "Cái kia... Chắc chắn bạn trai ta sẽ biết" Nét mặt nữ hài có chút cổ quái. "Mỹ nữ, ngươi không nói ta không nói, ai biết được?" Nam nhân trẻ tuổi lại không cho là đúng: "Người khác cũng sẽ không nói lung tng. Dù sao bọn họ cũng không biết chúng ta là ai" Người khác trong miệng nam nhân trẻ tuổi đương nhiên là Hạ Chí và nam nhân còn lại trong khoang này. Mà nam nhân trẻ tuổi kia vừa nói tới đây lại ngồi dậy, sau đó bò xuống: "Mỹ nữ, chúng ta chuyển sang nơi khác nói chuyện đi... A!" Nam nhân trẻ tuổi đột nhiên hét lên một tiếng sợ hãi, sau đó hắn ta trực tiếp té xuống đất, đầu và lưng không biết đã va chạm với nơi nào, dù sao khoang tàu cũng rất hẹp. "Mẹ, đồ ngu, có tin lão tử chơi chết mày không?" Người nói chuyện không phải Hạ Chí mà là một nam nhân giường dưới khác. Nam nhân này cũng còn rất trẻ tuổi, vóc dáng khôi ngô.