CHƯƠNG 1102: TA SẼ LÀM CHỨNG GIÚP NGƯƠI (2)

CHƯƠNG 1102: TA SẼ LÀM CHỨNG GIÚP NGƯƠI (2) "Ngươi, ngươi làm gì vậy?" Nam nhân trẻ tuổi giường trên hơi hoảng hốt: "Ta, ta không chọc giận ngươi chứ?" "Hắn là bạn trai ta." Lúc này mỹ nữ giường trên mới nói chuyện. Nam nhân trẻ tuổi giường trên lập tức trợn tròn mắt: "ngươi, sao bạn trai ngươi có thể cho ngươi ngủ giường trên... A..." Lúc này, cuối cùng hắn ta cũng hiểu vì sao mỹ nữ lại nói nhất định bạn trai nàng sẽ biết. Bạn trai người ta đang ở đây này. Chỉ là lúc mới vừa bắt đầu, hắn không nhận ra hai người là một đôi, hơn nữa hắn cảm thấy nếu mỹ nữ đã ngủ giường trên, hẳn người ngủ giường dưới không phải bạn trai nàng, dù sao thì ai cũng biết ngủ giường dưới thoải mái hơn ngủ giường trên. "Ngu ngốc, bạn gái ta thích ngủ giường trên không được sao?" Nam nhân khôi ngô đá nam tử trẻ tuổi một cái: "Nàng ngủ giường trên vì không muốn bị hạng người ngu ngốc như ngươi quấy rối!" "Dừng tay, ngươi còn đánh nữa ta sẽ gọi người!" Nam bi kịch buồn bực muốn chết, trong lòng còn có chút kinh hoảng, rõ ràng hắn ta không đánh lại đối phương, chỉ có thể uy hiếp. "Không sao, tiếp tục đánh đi, đừng đánh chết là được." Một giọng nói lười biếng vang lên, là Hạ Chí mở miệng: "Ta sẽ làm chứng giúp ngươi, là hắn sàm sỡ bạn gái của ngươi trước" "Mẹ, ta từng trêu chọc ngươi sao?" Nam bi kịch buồn bực muốn chết, trực tiếp mắng Hạ Chí. "Tại ngươi xấu" Hạ Chí lười biếng nói. Nam bi kịch còn muốn mắng chửi nhưng đã trúng thêm một đá, là nam nhân khôi ngô kia trực tiếp động thủ. "Cứu mạng, có ai không..." Nam bi kịch kêu to lên, mà Hạ Chí thì đã đứng dậy mở cửa đi ra. Tiếng kêu cứu mạng vừa lan truyền đã hấp dẫn sự chú ý của không ít người. Vì vậy, đã có người hỏi Hạ Chí đang ngồi phía ngoài: "Bên trong xảy ra chuyện gì vậy?" "À, có một gia hỏa sàm sỡ bạn gái người ta cho nên bị đánh" Hạ Chí thuận miệng nói. "Có kẻ sàm sỡ? Ta đi đánh giúp!" "Ta cũng đi" "Ta hận nhất là đám háo sắc" Rất nhanh đã có mấy người chạy vào, rõ ràng còn có cả nữ, tất cả mọi người đều không nói hai lời lập tức tiến lên đạp nam bi kịch hai cái. Nếu không phải do không gian quá hẹp, nói không chừng sẽ có càng nhiều người tới đánh hơn. Một trận tuồng kéo dài gần mười phút mới kết thúc, bởi lúc này, cuối cùng cũng có tiếp viên tới đây ngăn cản. Sau khi nói chuyện với mọi người một hồi, vài phút sau, có một bảo vệ đi tới mang tên gia hỏa bị đánh tới sưng mặt sưng mũi đi. "Đại ca, cảm ơn ngươi." Lúc này, nam tử khôi ngô kia lại đi qua cảm ơn Hạ Chí. "Vào đi thôi, khóa cửa từ bên trong, sống thế giới hai người đi" Hạ Chí cười nhạt một tiếng. "A? Vậy còn đại ca ngươi thì sao?" Nam tử khôi ngô giật mình. "Bạn gái của ta đang ở thùng xe khác, ta đi tìm nàng" Hạ Chí thuận miệng nói. ""À, được, cảm ơn đại ca" Vẻ mặt nam tử khôi ngô đầy cảm kích, hắn thật sự không nghĩ tới mình có thể sống thế giới hai người trên thùng xe này với bạn gái. Rất nhanh nam tử khôi ngô đã đi vào phòng lại, còn đóng cả cửa, mà đúng lúc này, Hạ Chí cũng trực tiếp biến mất. Thành phố Thanh Cảng. Trong khách sạn Phát Phát Phát. Thu Tử Khang nhìn Mèo con đang ngủ say bên cạnh một chút, mặc quần áo rời giường. Sau đó hắn xuống tầng rồi lại lên tầng, một mình đi tới phòng làm việc của Phát ca. "Đến, Thu đại thiếu, thử chai rượu này xem" Hiển nhiên Phát ca đang đợi Thu Tử Khang. Hắn ta mở một bình rượu vang, sau đó đổ một chút cho Thu Tử Khang. Thu Tử Khang bưng ly rượu lên chậm rãi lắc lư vài cái, sau đó đưa tới bên mép uống một ngụm. "Cũng không tệ lắm, mặc dù chỉ là Lafite năm 90 nhưng vị rất tuyệt" Thu Tử Khang cười nhạt một tiếng. "Thu đại thiếu không hổ là người có xuất thân giàu có." Phát ca cười cười, sau đó ngồi xuống ghế ông chủ: "Tin tưởng một ngày kia, Thu đại thiếu sẽ lại trở thành đại thiếu hào môn chân chính" "Đa tạ lời hay của Phát ca." Thu Tử Khang cười cười: "Chúng ta tiến thẳng vào chính đề đi, chúng ta đều muốn tiền của Thu Đồng, mà Phát ca ngươi còn muốn có được nàng, lý tưởng rất cao xa nhưng thực tế lại rất tàn khốc, Phát ca ngươi cần phải biết được một thực tế, đó chính là sự hợp tác của hai người chúng ta vốn là nguyện vọng không cách nào thành hiện thực." "Thu đại thiếu, ngươi nói vậy là muốn nói cho ta biết ngươi không muốn hợp tác sao?" Sắc mặt Phát ca trầm xuống. "Không, ý của ta là chúng ta cần càng nhiều đồng bạn hợp tác hơn" Thu Tử Khang lắc đầu: "Phát ca, chấp nhận sự thực đi, tuy ngươi có không ít thủ hạ, trong số đó cũng có không ít dân liều mạng, nhưng thật ra bọn hắn vẫn không thể sánh với đám vệ sĩ của Long Đằng. Về phần tiền lại càng không cần phải nói. Bản thân Thu Đồng rất có tiền, hơn nữa Trần Thiên Thành càng rất ủng hộ Thu Đồng, nói không chút khoa trương, Thu Đồng có thể điều động trăm ức tiền vốn bất cứ lúc nào, nàng chỉ cần dùng tiền đã đủ đập chết chúng ta" "Thu đại thiếu, nếu tìm thêm người hợp tác, tới lúc đó phải phân chia lợi ích như thế nào? Hiện tại chỉ có hai chúng ta còn dễ nói, ngươi muốn tiền, ta muốn người, tiền có thể chia đều, người thuộc về ta, không có bất kỳ xung đột gì. Nhưng nếu có kẻ thứ ba gia nhập, tới lúc đấy sợ là không dễ phân chia." Hiển nhiên Phát ca rất không hài lòng với đề nghị này.