Chương 885: Ngoại tộc lên sân khấu.

CHƯƠNG 885: NGOẠI TỘC LÊN SÂN KHẤU. "A, quả nhiên là làm bia ngắm! Bây giờ người đàn ông nhỏ bé này cũng là một nhân vật trí dũng kiệt xuất." Ở biển rộng, trên một con tàu du lịch, bên cạnh lan can trên cùng của chiếc tàu du lịch năm tầng, A Mịch La đang lướt điện thoại với một nụ cười trên miệng. Bây giờ đối với nàng mà nói, âm mưu và thủ đoạn đã không còn ý nghĩa gì nữa, bùng nổ tất cả, mở rộng hoàn toàn, biến thành Tu La và thậm chí có thể phá hủy một quốc gia. Nhưng ở nhân gian càng lợi hại thì thế nào? Người có kết cục của người, Tu La cũng có kết cục của Tu La. Biển máu là nhà, nếu bạn không thể quay trở lại U Minh và không có người cùng tộc làm bạn, thì đó chính là đứa trẻ số khổ bỏ nhà ra đi. Cho nên, vì có thể quay trở lại U Minh, nàng đã chọn hợp tác với Trần Hạo. Để điện thoại di động xuống, A Mịch La nhìn về phía biển cả. Bốn bề mênh mông và xanh thẳm, nhưng A Mịch La lại cảm thấy được. Giờ phút này, dưới đáy biển có rất nhiều thứ khủng khiếp đang xông tới từ bốn phương tám hướng. Mục tiêu của bọn chúng, chính là nàng. A Mịch La đột nhiên mỉm cười tà ác và chủ động lấy quả cầu pha lê ra. Dưới ánh mặt trời, quả cầu pha lê tỏa lên một ánh sáng quyến rũ, và có hơi thở bí ẩn hơn đang bay lượn. Ngắm nghía đầu ngón tay xinh đẹp, A Mịch La cũng vô cùng kinh ngạc. Đột nhiên, bầu trời thay đổi và giới tu hành bị giáng một đòn nặng nề. Không chỉ tu vi bị giảm, mà những pháp khí kia cũng xảy ra sự thay đổi mạnh mẽ, mạnh biến yếu, yếu biến thành bình thường, mọi thứ đều không thể tránh khỏi. Tuy nhiên, quả cầu pha lê trước mặt nàng dường như không bị ảnh hưởng. Không thể đo đếm được hơi thở đó và nó còn có hơi thở của rồng vờn quanh, vừa nhìn đã biết nó không phải là thứ bình thường. A Mịch La cũng rất tò mò về thứ này. Nó, rốt cuộc là cái quái gì! Khi nàng đang suy nghĩ, thì con tàu đang đi đột nhiên run rẩy, sau đó, con tàu từ từ giảm tốc độ, như thể động cơ của nó đã bị phá hủy. Sau đó, biển rộng gợn sóng lăn tăn xuất hiện sự thay đổi khủng khiếp. Một cơn sóng khổng lồ, bất ngờ đánh tới từ đằng xa và nó càng lúc càng lớn. Cho đến khi đứng trước con tàu, sóng biển đã cao hàng chục mét, nó cuốn theo lượng nước biển mênh mông vô tận và bao trùm du thuyền. A Mịch La đứng ở mui thuyền, nhìn nước biển bao phủ tới với khuôn mặt bình thản. Khi nước biển đang đến gần, đột nhiên, có một luồng ánh sáng xuất hiện từ hư không, và ngay lập tức mở rộng, rồi tách đôi nước biển phía trên đầu A Mịch La ra làm hai. Trong chốc tát, nước biển mênh mông rộng lớn chảy ra từ hai bên tàu du lịch, và đến cả góc áo của A Mịch La cũng không hề dính nước. Nước biển đã chảy qua, nhưng nó vẫn chưa kết thúc. Khi nó rơi xuống, nó lại biến thành hai lòng bàn tay khổng lồ, ôm con tàu du lịch từ hai bên và bắt đầu lắc lư. A Mịch La nhíu mày, nàng giơ bàn tay mảnh khảnh của mình lên và từ từ ấn xuống, ầm vang một tiếng, một lực lượng mạnh mẽ trôi lơ lửng đã trực tiếp ấn nước biển xung quanh du thuyền xuống, và bàn tay to lập tức sụp đổ. Đúng lúc này, một bóng mờ trong suốt đột nhiên xuất hiện bên cạnh A Mịch La, và vươn tay chụp vào quả cầu pha lê trong tay nàng. Bốp! A Mịch La trở tay nắm lấy bóng mờ với nụ cười hung ác, nàng siết chặt lòng bàn tay và trực tiếp bóp gãy cổ tay của bóng mờ kia. Bóng mờ trong suốt hét lên và chuẩn bị chạy trốn, nhưng A Mịch La đã trở tay cho nó một chưởng, sau đó thân thể của bóng mờ trong suốt sụp đổ ngay lập tức, máu loãng trong suốt rơi vãi đầy trời, nó đã chết không toàn thây. Mà lúc này, càng ngày càng có nhiều bóng mờ trong suốt xuất hiện trên tàu du lịch. Bọn chúng trông giống như những nhân vật hình người được tạo thành từ các sợi dây, và không thể thấy rõ khuôn mặt cụ thể. Khi chúng xuất hiện, ánh mắt của mỗi người nhìn về phía A Mịch La, đều tỏa ra ánh sáng tham lam. A Mịch La lạnh lùng cười: "Tà Linh ở Dị giới, chết cũng không có gì đáng tiếc." Nói xong, A Mịch La chủ động tấn công, hình dáng nàng nhanh như điện, chạy nhảy di chuyển xung quanh và đánh nổ tung từng tên bóng mờ trong suốt. Nhưng chẳng bao lâu, A Mịch La phát hiện ra rằng những bóng mờ trong suốt này liên tục trèo lên từ trong biển, như thể chúng là vô tận. Ánh mắt lạnh lẽo, A Mịch La búng ngón tay một cái, và một ánh sáng xanh bay xuống biển. Khoảnh khắc tiếp theo, bọt nước cuồn cuộn và đột nhiên đóng bang lại. Lấy du thuyền làm trung tâm, sự đóng băng đã lan tỏa theo mọi hướng. Vào khoảnh khắc tiếp theo, nó đã bao phủ trong bán kính vài dặm và một lớp tinh thể băng được hình thành trên mặt biển. Nhưng nếu nhìn kĩ, thì chúng ta sẽ thấy lớp băng này không chỉ nằm trên mặt biển, mà phía dưới mặt biển cũng đóng một lớp băng giá dày 100 mét! Nói cách khác, với một cú búng tay của A Mịch La, biển rộng có bán kính vài nghìn mét đã biến thành một cục băng lớn! Thần thông như vậy thực sự xứng đáng với danh hiệu Tu La. Và trong một lớp băng như vậy, tất cả những bóng ma trong suốt rậm rạp đều bị đông lạnh. Được một lúc, con tàu du lịch đột nhiên yên tĩnh lại và không có tiếng động gì. A Mịch La cũng không lơ là, mà ngạc nhiên nhìn về phía lớp băng kia. Lúc này, lớp băng đột nhiên xuất hiện những vết nứt và trong tiếng ken két, có tiếng nổ vang lên, lớp băng bị nổ tung và những khối băng bay khắp bầu trời, sau đó một bóng ma khổng lồ cao hàng chục mét, lắc lư mấy chục cánh tay rồi chụp về phía con tàu du lịch. A Mịch La mỉm cười: "Được rồi, lúc này mới thú vị." Nói xong, A Mịch La không rút lui mà tiến về phía trước và đối mặt với bóng mờ khổng lồ kia. Lúc này, cách chiến trường mấy chục dặm, tất cả các loài ngoại tộc đang rình rập trên biển hoặc dưới đáy biển, chúng đều đang chăm chú nhìn trận chiến phía trước. Đột nhiên, một người khổng lồ cao khoảng ba, bốn mét ở trong biển, đang sử dụng phương pháp bơi ếch, phù phù phù, lặn cực nhanh và sớm gặp được kẻ ngoại tộc đầu tiên. Đây là một kẻ ngoại tộc có hình người cao khoảng hai mét, nhưng cơ thể màu xanh, đầu lỏng lơ, miệng có răng sắc nhọn, trán có ba mắt và bàn tay có sáu ngón tay có màng. Tên ngoại tộc này, có phong cách ăn mặc rất giống người Hy Lạp cổ đại, nó còn cầm một cây đinh ba kỳ dị trong tay, trông giống như một pháp bảo chứa sức mạnh mạnh mẽ nào đó. Khi người khổng lồ đến gần, tên ngoại tộc ba mắt kia đột nhiên nhìn qua, đôi mắt lạnh lùng tàn nhẫn và tản ra hơi thở người lạ chớ gần. Người khổng lồ cảm nhận được mối đe dọa của kẻ ngoại tộc ba mắt, hắn dừng lại và ngẩng đầu lên, để lộ khuôn mặt của Trần Hạo, cũng như một chiếc sừng đen nhỏ không biết xuất hiện trên trán từ khi nào. "Ha ha, người anh em, ngươi cũng đến cướp long châu à?" Trần Hạo chào hỏi với khuôn mặt mang một nụ cười ngây thơ. Kẻ ngoại tộc ba mắt không nói chuyện, nhưng cây đinh ba trong tay nó nổi lên một làn sóng năng lượng. Trần Hạo dường như chưa phát hiện. Hắn quan sát tên ngoại tộc ba mắt từ trên xuống dưới và nói một cách nghiêm túc: "Người anh em, ta là tộc người khổng lồ một sừng. Gia tộc của chúng ta có hai đại thần thông. Một là có sức lực lớn, hai là biết xem thướng. Ta thấy ấn đường của ngươi có màu đen, ngươi có họa sát thân đấy." Kẻ ngoại tộc ba mắt lập tức nổi giận, nó đột nhiên vung cây đinh ba trong tay về phía Trần Hạo, và mấy trăm dòng nước ngầm, lao về phía Trần Hạo giống như mũi tên. Nhưng những dòng nước ngầm đáng sợ này đột nhiên biến mất không một dấu vết trước mặt Trần Hạo. Kẻ ngoại tộc ba mắt đột nhiên ngây người ra. Lúc này, một tia sáng lóe lên, sau đó đầu của kẻ ngoại tộc ba mắt này trực tiếp lìa khỏi cổ. Sau đó mèo đen xuất hiện ở trong nước và thanh phi đao chém đứt đầu của kẻ ngoại tộc ba mắt kia đã bay vào cánh quạt xoáy phía sau mông mèo đen. Để nó di chuyển dưới nước như một con cá. Trần Hạo muốn nói một lời nhưng sắc mặt, đột nhiên thay đổi và cơ thể hắn bắn thẳng ra ngoài. Khoảnh khắc tiếp theo, tên ngoại tộc ba mắt không đầu kia, đã vung cây đinh ba và đâm vào ngực Trần Hạo. Mèo đen bị Trần Hạo ngăn cản lại xông ra và trừng mắt nhìn tên ngoại tộc ba mắt không đầu kia. Nó lắc mông và cánh quạt xoáy biến thành hàng chục thanh phi đao đâm thủng tên ngoại tộc ba mắt thành tổ ong vò vẽ. Nhưng, tên ngoại tộc ba mắt kia vẫn không chết, nó cầm cây đinh ba và tiếp tục dùng lực. Trần Hạo kịp phản ứng, hắn mở rộng cơ thể, để lộ đôi tay nắm lấy cây đinh ba, sau đó từ từ dùng sức và từ từ...uốn cong cây đinh ba có lực lượng thần bí đang lượn lờ kia với vẻ mặt dữ tợn! Tên ngoại tộc ba mắt: "⊙⊙⊙"