Chương 900: A Mịch La trở về

CHƯƠNG 900: A MỊCH LA TRỞ VỀ Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực Dịch: Mèo Hoang --------------------- Nhập đội? Trần Hạo nhếch miệng cười gỉa lả: "Vậy Lương Tướng quân muốn gì?" Lương Hồng Ngọc cũng chẳng úp úp mở mở làm gì, liền nói dứt khoát luôn: "Thiếp thân không dám đòi hỏi quá nhiều, chỉ mong Trần Thánh Nhân cho hai chị em Hồng Ngọc một cơ hội." Trần Hạo nhìn chằm chằm Lương Hồng Ngọc một lúc lâu. Không thể không nói, người phụ nữ này thực sự hiểu rõ thời thế, trong lòng chỉ có lợi ích, không có chút tình cảm nào, nói thật ra thì cũng chẳng khác Mimi là mấy. Nhưng bây giờ tất cả mọi thứ đều phải làm lại từ đầu, bất kỳ đối tượng nào có giá trị đều không thể bỏ qua, nếu không sẽ rất lãng phí. Trong ánh mắt chăm chú quan sát của Trần Hạo, hai người phụ nữ Lương Hồng Ngọc chẳng thay đổi sắc mặt chút nào, không có gì bất thường cả. Cuối cùng, Trần Hạo mới mở miệng nói: "Ta biết ngươi muốn gì, cũng có thể cho ngươi một cơ hội, ngươi đi tập hợp đám dị loại lại, có thể thu phục được bao nhiêu thì ta đều tính, sau này ta sẽ cho ngươi một cơ hội để theo đuổi thứ ngươi muốn." Lương Hồng Ngọc mỉm cười ngay lập tức, cúi người xuống trước mặtTrần Hạo và nói: "Thiếp thân cám ơn Trần Thánh Nhân." Nói xong, Lương Hồng Ngọc và Tam Nương đều xoay người rời đi. Lúc này chỉ còn lại người phụ nữ mặc áo khoác đen. Trần Hạo nhìn nó bằng ánh mắt thờ ơ. Người phụ nữ mặc áo khoác đen cúi đầu xuống, để người khác không thể nhìn ra suy nghĩ trong mắt nó được,. Trần Hạo nói: "Ngươi nói xem, ta sẽ giết ngươi chứ?" Người phụ nữ mặc áo khoác đen không nói lời nào. Trần Hạo cười nói: "Ngươi của bây giờ không giống với trước đây chút nào, lúc đó ngươi dám đuổi theo ta hàng ngàn dặm, mà tại sao bây giờ lại sợ như vậy?" Cuối cùng thì người phụ nữ mặc áo khoác đen cũng ngẩng đầu lên nhìn Trần Hạo: "Ta nói gì cũng được chứ? Dù sao thì ta là loài kỳ dị, cho nên bây giờ ngươi có thể giết ta một cách dễ dàng." Trần Hạo nói: "Nếu như ta nói không giết ngươi thì sao." Người phụ nữ mặc áo khoác đen đứng dậy một cách khó nhọc, xoay người rời đi. Trần Hạo nhíu mày và hỏi: "Đi rồi à?" Người phụ nữ mặc áo khoác đen nhìn Trần Hạo, bĩu môi nói: "Không phải ngươi nói là không giết ta à? Không đi ở lại lấy thân báo đáp sao? Hay là ngươi còn muốn giết ta nhưng chỉ không mốn uổng phí cho nên nhân lúc còn nóng muốn làm luônS?" Trần Hạo: "..." "Hay là, ngươi lại muốn lợi dụng ta, giống như lợi dụng hai người phụ nữ ngu ngốc vừa nãy." Người phụ nữ mặc áo khoác đen tiếp tục nói. Trần Hạo cười: "Ngươi hiểu rõ đấy. Tuy nhiên cũng không nên nói là lợi dụng, chỉ là dựa theo nhu cầu mà thôi, ta chỉ cần bọn họ đóng góp cho thế giới, bọn họ cần một cơ hội để thoát khỏi nó." "Còn ta thì sao? Ta có thể làm cái gì?" Người phụ nữ mặc áo khoác đen bình tĩnh hỏi thăm. Trần Hạo nói: "Rốt cục thì ngươi và Long cung có quan hệ như thế nào?" Người phụ nữ mặc áo khoác đen im lặng một lát, nói: "Đến giờ cũng chẳng phải giấu làm gì nữa, ta là một loại được nuôi dưỡng bằng máu oán khi một con Hoàng Long bị chém đầu. Nhưng ta thừa kế sự phẫn nộ và bạo ngược, còn về tin tức của Long cũng thì ta không biết nhiều, cho nên ta mới cần ai đó giúp ta tìm vị trí Long cung, để ta trở nên hoàn chỉnh chứ không phải như bây giờ, cả ba đều không." Trần Hạo cười nói: "Thật ra cũng chẳng phải tìm người khác làm gì, chỉ cần ta phong ngươi làm chủ nhân của Long cung thì ngươi có thể trở thành một Long Vương mới là tìm được Long cung rồi." Đôi mắt của người phụ nữ mặc áo khoác đen sáng rực lên. "Ta cần phải làm gì?" Trần Hạo nở nụ cười thần bí: "Ta chỉ có yêu cầu nhỏ, không được làm hại con người." "Đơn giản như vậy?" Người phụ nữ mặc áo khoác đen nhìn Trần Hạo với ánh mắt ngờ vực. Trần Hạo bình tĩnh đáp lại: "Chỉ đơn giản như vậy thôi, ngươi có đồng ý không?" "Được, ta đồng ý." Người phụ nữ mặc áo khoác đen trả lời một cách dứt khoát, nhìn Trần Hạo với ánh mắt trêu đùa. Hắn cứ nghĩ mình cũng ngốc như hai người phụ nữ kia mới không mắc câu. Trần Hạo không lảm nhảm thêm, cho Phong Thần Bảng ra ngoài và sắc phong cho cô ta, trong nháy mắt thần quang dung hợp vào cơ thể và làm cho cả người cô ta thay đổi, sau đó Long khí ở trên bầu trời hội tụ trên người nó. Rồi dần dần, người phụ nữ mặc áo khoác đen trở nên phấn khích, sau đó bay lên và lang thang trên không trung, để hút hết long khí rải rác trong trời đất. Nhưng trong chốc lại có một tiếng rồng ngâm, người phụ nữ mặc áo khoác đen biến thành Hoàng Long, bốn trảo trên không, cơ thể rồng chìm trong làn mây. Nhìn thấy cảnh này thì cuối cùng trên mặt Trần Hạo cũng hiện ra nụ cười thỏa mãn. Quả nhiên, một lát sau, người phụ nữ mặc áo khoác đen bay xuống và biến thành một người phụ nữ xinh đẹp khoác Long bào và có cặp sừng rồng. Sau khi đáp xuống, ánh mắt người phụ nữ khoác Long bào nhìn Trần Hạo đầy vẻ phức tạp. "Ta nghĩ chúng ta cần phải thương lượng vài việc." Trần Hạo cười nói: "Không phải ngươi nói hai người Lương Hồng Ngọc là đồ ngu ngốc à? Thế nào? Ngươi cũng ngớ ngẩn mất rồi à?" Người phụ nữ khoác Long bào cười lạnh: "Ta muốn một câu trả lời." Trần Hạo cười nói: "Muốn hợp tác đúng không, được thôi mà, chin mươi mốt điểm tích lũy nhé." "Không thể nào! Thật là quá đáng mà." Người phụ nữ khoác Long bào giận dữ đáp trả. Trần Hạo nói: "Chẳng còn cách nào đâu, ai bảo trước đây ngươi truy sát ta làm gì, ta thù dai lắm, đây chính là quả báo." Người phụ nữ khoác Long bào nghiến răng nghiến lợi nhìn về phía Trần Hạo. Quá bất cẩn rồi. Mặc dù được sắc phong là Long Vương, nhưng nó cũng chẳng phải là một con rồng thật sự, cũng không hoàn chỉnh. Hơn nữa, vì thay đổi nên nó từ bỏ cơ thể của loài kỳ dị, nó đã không còn khả năng kỳ lạ chết đi sống lại được, thậm chí còn bị giới hạn bởi tuổi thọ nhân loại. Và nếu không có cơ thể rồng thật sự thì nó chẳng thể tu luyện gì được, chết tiệt, lừa người quá đáng thật. Còn một điều bực mình hơn nữa đó là Trần Hạo trực tiếp truyền toàn bộ thông tin về Chư Thiên Vạn Giới và vùng đất hỗn loạn cho nó, cũng dạy cho nó biết làm sao để cướp đoạt tài nguyên bên ngoài, để tự bù đắp cho thân mình. Hai người Lương Hồng Ngọc cũng đã đồng ý việc này. Được rồi, trước đây nó từ chối, nhưng giờ cần phải liếm mặt đi cầu xin, lại còn bị bóc lột kinh khủng như vậy. "Nhiều nhất bảy mươi ba, nếu không ta thà chết già còn hơn." Người phụ nữ khoác Long bào nhìn chằm chằm Trần Hạo và nói ra điểm mấu chốt. Trần Hạo cười: "Đồng ý, ừm, bây giờ đi ngay không? Vừa khéo có một nơi ở U Minh sắp sụp đổ để cho ngươi luyện tập, không chừng còn mò được Minh Long hay Huyết Long gì đấy cũng nên." Người phụ nữ khoác Long bào nói: "Đưa ta đi đi." "Được thôi, tạm biệt không tiễn." Trần Hạo phất tay, lập tức đưa cô ta đi vào Địa Phủ mới, sau đó ném vào lối đi do người phụ nữ tử áo trắng mở ra. Đúng vào lúc này, Trần Hạo mới nhận ra trong U Minh cũng có rất nhiều người mới đấy. Nhìn kỹ một chút nữa, Trần Hạo cảm thấy rất vui. A Mịch La trở lại rồi, xem ra mang theo không ít tộc Tu La, khoảng hơn mấy ngàn người. Nhưng nhìn sơ qua thì hầu hết đều có vết thương, có vẻ cuộc sống không được tốt. Ý niệm vừa thay đổi một tí, hắn liền bước đến trước mặt A Mịch La và nói: "Về rồi à, cảm thấy SSnhư thế nào?" Khuôn mặt A Mịch La không có chút biểu cảm dư thừa nào, nhưng ánh mắt thì tràn đầy nỗi buồn, nhìn Trần Hạo một lúc mới nói: "Tất cả đã không còn nữa, tộc Tu La của ta đã không còn nữa." Trần Hạo nói: "Ở đây cũng còn nhiều người như vậy mà, ngươi còn có thể làm lại mà." A Mịch La cười khổ: "Vực dậy? Biển máu khô cạn rồi, chẳng khác nào cắt đứt gốc rễ của tộc Tu La, ngày xưa tộc ta có hàng trăm triệu người, còn lúc này thì..." Khóe miệng Trần Hạo giật giật. Hàng trăm vạn người, mà giờ chỉ còn mấy ngàn? Chuyện này cũng được tính là diệt tộc nhỉ. "Ca, ca, ngươi còn nhớ ta không? Ta là Tần Mục a! Hu hu hu, đã nói là xuyên qua trở thành con cưng của trời, một đường suôn sẻ, sát Thần diệt Phật mà? Ta bị ông già kia lừa rồi, mẹ nó chứ, bây giờ một tay bị gãy mất rồi!" Đúng lúc này, đột nhiên có một tên gãy một tay của tộc Tu La đến trước mặt Trần Hạo và ôm lấy chân của hắn và khóc rất đau lòng! Trần Hạo nhìn A Mịch La với sắc mặt mơ hồ không hiểu. A Mịch La nói: "Đây chính là người đi vào U Minh, trở thành linh hồn con người ở trong tộc Tu La của ta, nói thật thì tộc Tu La có thể giữ lại những hạt giống này không thể bỏ qua công lao của nó được. -------------------------------- TIENVUCDOTCOM P/s: 2 chương cuối của truyện !! Cũng là chương phải tạm biệt các bạn độc giả thân thương rồi - Hẹn gặp các bạn độc giả ở các bộ # của nhóm Thánh Thiên Tiên Vực Chương này bọn mình đặc biệt để giá gấp nhiều lần so với bình thường. - Thứ 1: Đây là chương kết của bọn mình nên hy vọng các bạn độc giả sẽ ủng hộ yêu thương, đã cùng cả team mình trên hình trình lấp hố bộ truyện này cho nó hoàn thành. - Thứ 2: Bên trong chương sẽ có 1 mã đặc biệt... chứng tỏ bạn đã theo cả truyện. Dùng mã đó liên hệ fanpage team mình sẽ đổi được 200 xu tại trang của team mình.