Chương 115: Nghi Ngờ Yêu Đương

Giang Phong vừa thi xong kỳ thi cuối kỳ, Giang Kiện Khang liền đóng quán cơm Kiện Khang, buôn bán cũng không làm, đặt vé xe ngày gần nhất, cái bộ dáng nóng lòng về nhà kia, giống y như là Hoa Kiều mười mấy năm không về quê cũ vậy. Cũng là bởi vì như vậy, chuyện Giang Phong đặt vé đi Tứ Xuyên bị phát hiện. Nghênh đón hắn chính là tam đường hội thẩm. Buổi tối, quán cơm Kiện Khang đóng cửa không tiếp tục kinh doanh, Giang Kiện Khang, Vương Tú Liên, Giang Vệ Quốc, tam tôn đại Phật ngồi ở trước mặt Giang Phong, vẻ mặt săm soi nhìn chằm chằm hắn, ba cái bóng đen bao phủ Giang Phong, uy áp vô hình cùng hữu hình che trời lấp đất mà đánh úp về phía hắn. “Nói đi, con trai, chúng ta cũng chỉ tò mò hỏi một chút quan tâm con mà thôi, con nghỉ không trở về nhà cùng chúng ta trộm đặt vé đi Tứ Xuyên làm gì?” Giang Kiện Khang trước tiên xướng người mặt đỏ. “Con chính là…… Chính là cảm thấy Tứ Xuyên chơi rất vui nên tranh thủ được nghỉ qua đó chơi thôi.” Giang Phong bắt đầu tự biên tự diễn mê sảng. Từ sau khi Lý Minh Nhất qua đời, tâm tình Giang Vệ Quốc vẫn luôn đi xuống, hắn còn trông cậy vào lần này đi Tứ Xuyên tìm được người cho lão gia tử một kinh hỉ làm ông cụ có thể vui vui vẻ vẻ ăn tết, sao có thể hiện tại liền để lộ được. Cần phải tìm được rồi, mới có cảm giác kinh hỉ. “Muốn chơi nghỉ hè không thể chơi sao? Sắp ăn tết còn chạy tới chơi? Còn cố ý gạt chúng ta không nói, nói thật cho mẹ, con đi Tứ Xuyên làm gì!” đồng chí Vương Tú Liên không uy tự giận. “Nghỉ hè quá nóng, mà nghỉ đông không phải mát mẻ sao! Đồng chí Vương Tú Liên à, mẹ nghĩ cái gì đó, trong khoảng thời gian này quá nhiều việc, con chính là đã quên nói cho ba mẹ thôi mà, cái gì mà cố ý gạt chứ, cách tết còn hơn mười ngày nữa cơ mà, con liền nghĩ tranh thủ trước năm đi chơi hai ngày.” Giang Phong nói. “Đúng rồi, nghỉ hè đi Tứ Xuyên xác thật quá nóng đó, nghỉ đông đi chơi tương đối thích hơn.” Giang Kiện Khang đương trường đã bị Giang Phong cho vào tròng. “Nó nói chuyện ma quỷ kia mà ông cũng tin? Con trai ông là cái dạng gì ông còn không hiểu chắc?” đồng chí Vương Tú Liên hung hăng trừng mắt nhìn Giang Kiện Khang một cái, tỏ vẻ phi thường ghét bỏ loại đồng đội lập trường không kiên định này, “Con trai, ba mẹ cũng không phải không cho con đi, nhưng con phải nói thật, cho dù con đã hai mươi tuổi nhưng ở trong mắt chúng ta con cũng vẫn là trẻ con thôi. Con lại vô thanh vô tức gạt chúng ta chạy đến Tứ Xuyên còn không nói cho chúng ta biết nguyên nhân, không phải làm chúng ta lo lắng sao?” Giang Phong cả kinh, không nghĩ tới đồng chí Vương Tú Liên thế mà lại lấy lui làm tiến, làm hắn tiến thoái lưỡng nan. “Con thật sự chính là đi chơi mà, mẹ, mọi người thật là suy nghĩ nhiều rồi.” Giang Phong cắn chết lập trường không buông. Vương Tú Liên sao có thể tin chuyện ma quỷ của Giang Phong được, hắn không nói bà liền tự mình đoán: “Con trai, có phải con yêu đương rồi không?” Giang Phong:??? Đồng chí Vương Tú Liên là như thế nào mà từ chuyện hắn gạt cả nhà muốn đi Tứ Xuyên liên tưởng đến vấn đề tình cảm của hắn thế. Hắn ngày ngày tiếp xúc cùng dao phay cùng nồi niêu xoong chảo, yêu đương, cùng dao phay yêu đương hay là cùng ba cái nồi nấu trong phòng bếp kia yêu đương? “Mẹ, mẹ nghĩ cái gì đó? Con mỗi ngày ở dưới mí mắt mẹ ngây người trong bếp, con lại cùng ai yêu đương?” Giang Phong trợn mắt há hốc mồm. “Mỗi ngày ở dưới mí mắt mẹ thì không thể yêu đương chắc, học sinh cao trung mỗi ngày ở dưới mí mắt thầy cô còn không phải yêu sớm. Con nói thật đi, có phải con muốn cùng bạn gái đi Tứ Xuyên chơi không?” “Không đúng, con là đi một mình, vậy bạn gái con có phải là người Tứ Xuyên không?” “Có phải Thiến Thiến không? Cô bé chính là ở Tứ Xuyên! Có phải con bé không!” Vương Tú Liên chém đinh chặt sắt, tỏ vẻ phá án. Giang Phong:??? Đồng chí Vương Tú Liên có logic thần tiên a! Giang Phong trong lúc nhất thời cũng không biết nên bắt đầu phản bác từ chỗ nào. “Thiến Thiến? Thiến Thiến tuy rằng có thể ăn nhưng con bé không có bao nhiêu lạng thịt, con trai, tìm bạn gái vẫn là phải tìm người chắc nịch mới tốt.” Giang Kiện Khang thần kỳ đuổi kịp logic của Vương Tú Liên. Giang Phong:…… “Con không có! Con không có yêu đương! Con chính là đi chơi thôi, con thật là đi chơi thôi, Lưu Thiến trực tiếp về quê là đi b huyện của Tứ Xuyên, con đi chính là tỉnh thành, căn bản là không phải cùng một nơi.” Giang Phong lớn tiếng nói, “Ba mẹ, con cầu xin hai người đừng nghĩ nhiều như vậy. Con lại không phải học sinh cao trung, con có yêu đương cũng không tính là yêu sớm thì con gạt hai người làm gì?” “Không phải Thiến Thiến nói ba nhớ rõ Ngô Mẫn Kỳ hình như chính là ở thành phố Tứ Xuyên đấy?” Giang Kiện Khang hoàn toàn không nghe vào lời Giang Phong nói. Giang Phong:…… “Không có khả năng, con gái nhà người ta trong nhà có tiền lớn lên xinh đẹp trù nghệ lại tốt, không có khả năng nhìn trúng con trai nhà chúng ta đâu.” Vương Tú Liên trực tiếp phủ quyết. Giang Kiện Khang tán đồng gật đầu. Giang Phong:??? Con chỗ nào…… Thôi được rồi, nói như vậy hình như là không xứng thật. Hai vợ chồng hoàn toàn không để ý tới Giang Phong, lo tự mình phân tích một hồi mới phát hiện Giang Phong trộm sau lưng bọn họ yêu đương khả năng thật sự rất nhỏ, mới từ bỏ cái đề tài này. “Được rồi, tạm thời xem như ba mẹ oan uổng con, vậy con đi Tứ Xuyên làm gì?” Vương Tú Liên nói. Giang Phong:…… Vòng một vòng lại vòng về vấn đề ban đầu. “Con thật sự chỉ là đơn thuần đi chơi thôi mà.” “Con……” “Được rồi, Tiểu Phong đều lớn như vậy không cần thiết nhọc lòng nhiều, nó muốn đi đâu thì đi chỗ đó, thằng bé vui vẻ là được, mấy đứa cũng đừng quản nhiều như vậy.” Xem diễn nửa ngày lão gia tử ra mặt đánh gãy câu nói của đồng chí Vương Tú Liên, giải quyết dứt khoát, “Cháu đi mấy ngày?” “Năm ngày.” Giang Phong cảm thấy, nếu năm ngày đều không tìm thấy bất luận manh mối gì, lại phí thời gian ở đó nữa cũng chỉ uổng công. “Trở về nhớ rõ đem bổ sung luyện tập những hôm bỏ bê đó.” Lão gia tử đứng dậy, thời gian không còn sớm, hắn nên đến nhà chú năm của Giang Phong nghỉ ngơi. Lão gia tử đi rồi, Giang Kiện Khang vẫn chưa từ bỏ ý định, lôi kéo Giang Phong trộm hỏi: “Con trai, con trộm nói cho ba con rốt cuộc có yêu đương cùng Thiến Thiến hay không, ba chính là hỏi tý thôi không có ý phản đối đâu.” “Ba, con thật sự không có!” Giang Phong khóc không ra nước mắt. Hắn chỉ là đứa trẻ hai mươi tuổi đầu, vì cái gì phải gặp loại đãi ngộ giục cưới giống với anh họ cả lúc ăn tết thế.