Chương 58: Trốn Học

Khoa vật lý việc học khá nặng, khó khăn cao, Giang Phong mỗi ngày chạy tới chạy lui hai đầu trường học và cửa hàng, thời gian lâu rồi thân thể làm bằng sắt cũng không chịu nổi. Mấu chốt nhất chính là, Giang Phong về sau nhất định sẽ kế thừa truyền thống đầu bếp nhiều thế hệ của Giang gia, trở thành người chưởng muỗng của quán cơm Kiện Khang. Đương nhiên, thôi học là không có khả năng, đời này đều không thể thôi học. Suốt ba năm cao trung dùi mài kinh sử, thức dậy sớm hơn gà, ngủ muộn hơn cả chó, thật vất vả mới thi đậu đại học A, có bị ngốc mới thôi học! Trường đại học A đối với chuyện chuyên cần cũng không nghiêm, chỉ cần cuối kỳ thành tích cao, chuyên cần thấp một chút thì các thầy cô cũng sẽ giơ cao đánh khẽ cho điểm không tệ lắm. Đương nhiên, nếu mà bạn có thể môn nào cũng max điểm thì cho dù không đi học các giáo sư cũng không thèm để bụng. Trước một khóa cũng có một vị thần nhân không đi học, cuối cùng thành công đạt được thành tựu một học kỳ rớt tám môn bị khai trừ về nhà. Nếu Giang Phong bước vào vết xe đổ của vị thần nhân này, hậu quả…… Giang Phong quả thực không dám tưởng tượng bàn tay nặng mười mấy cân của đồng chí Vương Tú Liên kia đánh vào trên mặt mình sẽ thành kết cục gì. Sau khi tự hỏi một hồi, Giang Phong cảm thấy hẳn là nên tuần tự từ từ mới phải. Trước tiên là trốn học quy mô nhỏ, sau đó đến trốn học quy mô lớn, cuối cùng thực hiện bỏ qua toàn bộ các lớp mà chỉ tham gia kỳ thi cuối kỳ thôi. Nhưng mà —— Kế hoạch mới thực thi được có mấy ngày, thậm chí còn chưa kịp bắt đầu trốn học quy mô lớn, Giang Phong đã bị phụ đạo viên mời lên văn phòng uống trà. Phụ đạo viên là một giáo viên trẻ mới tới, một năm trước ngoại trừ thông báo các hạng mục của trường học tới các lớp, khai giảng cùng cuối kỳ có thêm một buổi họp ra thì ngày thường trên cơ bản đều không có cảm giác tồn tại. Đọc sách nhiều năm như vậy lần đầu tiên bị giáo viên mời đi văn phòng uống trà, Giang Phong còn hơi khẩn trương. “Bạn học Giang Phong à, gần đây lớp trưởng phụ trách điểm danh có nói với tôi, tỷ lệ chuyên cần của em không cao lắm.” Giang Phong mới vừa ngồi xuống, phụ đạo viên đã cười tủm tỉm mở miệng. “Ân, cái kia, em……” “Nhà em gặp khó khăn, chúng ta đều biết, mọi người có thể cùng nhau giải quyết, phương pháp có rất nhiều, nhưng mà em lại bỏ bê học hành trốn học đi làm thêm hoặc là đi hỗ trợ ở cửa hàng thì có phải là mất nhiều hơn được không.” “Thầy à, em không phải……” “Trong nhà có khó khăn thì có thể xin học bổng, không cần phải giữ thể diện gì cả, đây cũng không phải chuyện gì mất mặt mà. Hiện tại em cảm thấy trong trường học không được gì, không quan trọng, không đi học, trốn học, vạn nhất bị trượt tốt nghiệp, hoặc là giống đàn anh khóa trên kia bị khai trừ, chẳng phải mất nhiều hơn được? Chờ sau này lúc em ra trường em sẽ phát hiện, những thứ mà thầy cô trong trường dạy cho em đều vô cùng trân quý, hiện tại không quý trọng, về sau hối hận cũng đã muộn màng.” “Em……” “Cuộc sống khó khăn bây giờ chỉ là nhất thời, chờ sau này ra trường em sẽ phát hiện những cái này chưa tính là gì. Hiện tại nếu như em không chịu học, tương lai……” Phụ đạo viên thật không hổ là xuất thân chính trị, đối với Giang Phong lời nói thấm thía, mà nói nửa ngày cũng không vấp một câu, cuối cùng, mới cho Giang Phong cơ hội mở miệng: “Muốn nói cái gì thì nói đi.” “Thầy à, em là…… em là…… Kỳ thật chương trình học của học kỳ này lúc nghỉ hè em đã tự học xong toàn bộ rồi, em cảm thấy đã không có vấn đề nên mới……” Giang Phong vào trước khi hệ thống cập nhật đã dùng điểm giá trị kinh nghiệm thêm vào toán học lên tới trung cấp rồi, không cần đi học mà chỉ xem qua sách mấy ngày thì thi cuối kỳ cũng không có vấn đề gì cả. “Tự học xong rồi?” Phụ đạo viên cười như không cười mà nhìn hắn, “Thầy nhớ không lầm thì học kỳ trước sóng điện từ cùng toán cao cấp đều là giáo viên thả cho thì mới qua được môn, tự học xong rồi ——” Phụ đạo viên không nói đến đường cùng, bản thân hắn chính là nghiên cứu sinh học thẳng lên thạc sĩ ở đại học A này, gặp qua không ít người ngày thường vô thanh vô tức đột nhiên trở nên ưu tú. Nếu Giang Phong dưới tình huống không đi học mà có thể thuận lợi hoàn thành việc học thì hắn cũng không có gì để khuyên cả. Cái vị sinh viên ở học viện Kinh tế quản lý bên cạnh kia tự mình gây dựng sự nghiệp, giá trị con người gần ngàn vạn, quanh năm suốt tháng không ở trường học, năm trước cuối kỳ một lúc rớt đến năm môn, các giáo viên còn không phải mở một con mắt nhắm một con mắt vào lúc thi lại nới lỏng tay chút đã vượt qua rồi sao. Muốn trốn học, có thể, nhưng phải lấy ra được bản lĩnh của chính mình. Cuối cùng, phụ đạo viên để Giang Phong tự xem mà làm. Giang Phong từ biệt phụ đạo viên, lúc đi đến cửa văn phòng, đột nhiên nghe được phụ đạo viên từ từ nói một câu. “Giang Phong à, giáo sư Lý đối với em rất để bụng đó, em cũng đừng làm ông ấy thất vọng.” Quay đầu lại, phụ đạo viên đang cúi đầu chơi di động, phảng phất như câu nói vừa rồi kia không phải hắn nói. Giang Phong cạn lời cứng họng. Không nghĩ tới vị phụ đạo viên này còn nghiện diễn xuất đến vậy. Về phần đồng chí Vương Tú Liên và đồng chí Giang Kiến Khang, bằng cấp của hai người cộng lại cũng không lên được đến đại học, đối với chương trình học của đại học căn bản là không có khái niệm, đối với đại học trước nay toàn dựa vào mấy cái tin vỉa hè mà biết đến. Cái gì mà cao trung thì phải học hành vất vả, đại học thì nhẹ nhàng, đại học mỗi ngày toàn chơi, căn bản không có lớp. Đối với chuyện Giang Phong đột nhiên nhàn rỗi, mỗi ngày ngốc ở trong tiệm cũng không đưa ra dị nghị gì. Sau khi bị phụ đạo viên mời đi uống trà thì Giang Phong đã đặc biệt đi tìm giáo sư Lý thuyết minh tình huống. Làm trò trước mặt giáo sư Lý làm xong một bộ đề thi xong là Giang Phong có thể phụng chỉ trốn học. Sau đó hắn lại tiếp tục dùng cách y chang như vậy, ở trước mặt các giáo sư khóa này kiếm cảm giác tồn tại, trực tiếp lướt qua giai đoạn trốn học quy mô lớn, hoàn thành thành tựu bỏ qua toàn bộ các ngày lên lớp. Vốn dĩ mọi người đều cho rằng Giang Phong là bởi vì trong nhà thiếu nợ món tiền khổng lồ, tự sa ngã, trốn học chỉ vì hỗ trợ việc làm ăn của cửa hàng. Kết quả lúc thầy Vương trẻ tuổi cùng các bạn học nói giỡn đã lấy Giang Phong ra làm ví dụ điển hình, nói ra chuyện hắn trốn học quanh minh chính đại, làm Giang Phong hoàn toàn trở thành danh nhân của khoa vật lý. Cái giá phải trả chính là trong khoảng thời gian này Giang Phong phát hiện ánh mắt Vương Hạo nhìn mình cứ quái quái. “Khụ khụ, cậu có cái gì muốn nói thì nói đi.” Bị Vương Hạo dùng ánh mắt quái dị đó nhìn chằm chằm suốt bốn ngày, Giang Phong rốt cuộc nhịn không được mở miệng. “Phong ca, học kỳ này anh không thích hợp lắm!” Vương Hạo bộ dáng như đang suy tư gì đó. “Không có mà, tôi cảm thấy tôi rất chi là bình thường!” Giang Phong pha trò. “Học kỳ này anh như là được cao nhân chỉ điểm vậy, thoát thai hoán cốt, trùng sinh nghịch tập.” Vương Hạo bình tĩnh phân tích, “Sau khi gia cảnh gặp biến cố, trù nghệ tinh vi, học bá bám vào người, ưu tú kinh người. Đây quả thực chính là khuôn mẫu của vai chính trong tiểu thuyết đô thị đấy!” Giang Phong: “……” “Gia cảnh gặp biến cố còn không phải là do cậu tạo ra à, hiện tại tôi đi ra ngoài người khác còn nhìn tôi với ánh mắt nam chính phim truyền hình đấy. Còn có cái chuyện xưa gì mà tôi bảy bảy bốn mươi chín lần vào văn phòng của phụ đạo viên, đơn thương độc mã đối mặt với giáo sư Lý , qua năm giáo sư trảm sáu bộ môn nực cười đó có phải đều là do cậu tự biên tự truyền ra hay không?” Giang Phong trái lại hưng sư vấn tội. “Tam sao thất bản , tam sao thất bản.” Vương Hạo trên mặt treo nụ cười không biết xấu hổ, im bặt không nhắc tới việc khuôn mẫu vai chính nữa.