Chương 89: Sáu Cân

Chờ đến lúc Giang Phong đưa được Lưu Thiến đến bệnh viện thì cô ấy gần như đã đau đến sắp ngất đi rồi. Cả người đau đến co thành một đoàn, cả người toàn mồ hôi lạnh, nói cũng không rõ thành lời. “Đây là làm sao vậy?” Bác sĩ của khoa cấp cứu nhìn qua còn rất trẻ, chỉ là lượng tóc hình như hơi ít. “Ăn nhiều.” Giang Phong lời ít ý nhiều. “Ăn nhiều cũng không đến mức như vậy chứ, cũng không phải trẻ con, hay là ngộ độc thức ăn, cậu đi đăng ký trước đi, tiểu Vương, mau, chuẩn bị rửa ruột.” bác sĩ khoa cấp cứu phân công nói. Giang Phong ngoan ngoãn đi đăng ký, lau lau mồ hôi trên đầu một phen. Lưu Thiến nhìn rất gầy nhưng mà trọng lượng lại không nhẹ, Giang Phong một đường cõng cô ấy lại đây mệt cực kỳ. Bệnh viện tư nhân này quy mô không nhỏ, người đăng ký xếp hàng cũng rất nhiều, chờ Giang Phong đăng ký xong thì Lưu Thiến cũng đã rửa ruột xong, nằm ở trên giường nghỉ ngơi, một vị hộ sĩ trung niên đang dạy dỗ cô ấy. “Đều là sinh viên cả rồi, người cũng lớn thế rồi, sao mà lúc ăn cơm còn không biết nặng nhẹ như vậy hả, sáu cân còn thêm cả mì phở, ăn nhiều như vậy là sẽ ăn chết người đấy.” Hộ sĩ dạy dỗ Lưu Thiến y như đang dạy dỗ con gái nhà mình vậy. Lưu Thiến ngoan ngoãn nghe răn dạy một câu cũng không dám nói. “Chủ tịch!” Nhìn thấy Giang Phong đến Lưu Thiến như nhìn thấy được cứu tinh. “Cậu là bạn học của cô ấy à? Đây là hóa đơn thu tiền, đi đóng tiền xong, nghỉ ngơi vài phút rồi không có việc gì thì có thể rời đi.” Hộ sĩ đưa hóa đơn cho Giang Phong, Khoa cấp cứu rất bận rộn, bà ấy bớt thời giờ dạy dỗ Lưu Thiến xong thì phải đi đón những bệnh nhân khác nữa, “Mấy đứa là bạn học với nhau, cô bé này ăn nhiều như vậy mà các cậu cũng không nói một chút, hơn sáu cân đấy, nếu mà để lại di chứng xấu gì thì làm sao bây giờ.” Giang Phong:??? Sáu cân??? Hắn nhìn về phía Lưu Thiến: “Không phải em nói em không ăn cơm sáng sao?” Lưu Thiến cúi đầu không dám nhìn hắn, nhỏ giọng nói: “Thì em không ăn cơm sáng, em chỉ ăn một chút đồ ăn vặt, cũng chỉ có một gói bánh quy, một chút thịt heo khô, hai gói snack khoai tây, một hộp sữa, một cái bánh nhân mơ, em không nghĩ tới cái nắm cơm kia nhìn qua nhỏ như vậy mà trọng lượng lại chắc đến thế.” Giang Phong:…… Hắn đúng là không nên tin chuyện ma quỷ là Lưu Thiến không có ăn cơm sáng. Nộp tiền xong, Lưu Thiến muốn chuyển lại tiền cho Giang Phong mới phát hiện di động còn để ở trong cửa hàng. “Không ổn rồi!” Lưu Thiến đột nhiên phản ứng lại đây, “Em vẫn luôn mở phát sóng trực tiếp.” Giang Phong cũng phản ứng lại, toàn bộ hành trình ăn cơm của Lưu Thiến, bao gồm cả đau bụng, ra mồ hôi, sắc mặt trắng bệch sau đó được hắn cõng đi, phỏng chừng tất cả đều bị màn ảnh phát sóng trực tiếp ghi lại đến rõ ràng. Giang Phong vội vàng mở di động ra, đi vào phòng phát sóng trực tiếp của Lưu Thiến. Lưu Thiến hiện tại cũng coi như đã trở thành một chủ phòng có chút danh tiếng ở thành phố A này, bởi vì phương thức phát sóng trực tiếp không giống người thường, cho nên duyên người xem rất tốt. Lúc này phòng phát sóng trực tiếp của Lưu Thiến đại khái đang tụ tập gần bốn vạn người xem, có một phần rất lớn người xem là sau khi Lưu Thiến bị Giang Phong cõng đi đã lại đây vây xem, một đám người đối với không gian không người ồn ào đến túi bụi. “Chủ phòng có việc gì không vậy? Có phải bị bệnh tật gì không?” “Không phải là chủ phòng đáng ghét bị ngộ độc thức ăn đấy chứ, vẫn là quán ăn không sạch sẽ a!” “Loại tiệm ăn quanh trường học này khẳng định là không sạch sẽ, Sở Y Tế cũng không tới tra một chút đi, ngươi xem đều phải ăn đến chết người!” “Đúng vậy, tiệm ăn ở quanh trường tụi tôi cũng không sạch sẽ, tôi thường xuyên ăn vào bị đau bụng.” “Khẳng định là tiệm cơm không sạch sẽ, đi báo cáo, đi báo cáo.” “Sở Y Tế làm gì sao lại không biết loại tiệm cơm mưu tài hại mệnh này, thế mà còn để cho họ khai trương.” “Hẳn là không thể nào, tiệm cơm nhà này tôi đã ăn qua nha, rất sạch sẽ.” Đại đa số người đều đang công khai lên án quán cơm Kiện Khang, còn có không ít người nói muốn báo cáo lên Sở Y Tế, thậm chí còn có người nói đã gọi điện thoại báo rồi. Chỉ có một số ít người xem trung thành của Lưu Thiến đang hoài nghi có phải cô ấy ăn nhiều hay không, còn có suy đoán có phải cô ấy bị viêm ruột thừa cấp tính hay không nữa, thậm chí cả suy đoán cô ấy đau bụng đến tháng cũng có luôn.