Chương 986 - Chẳng lẽ Ngọc Thuyền Quyên và hắn...

CHƯƠNG 986 - CHẲNG LẼ NGỌC THUYỀN QUYÊN VÀ HẮN... Chương 986: Chẳng lẽ Ngọc Thuyền Quyên và hắn... Nhóm dịch: Thiên Tuyết Oanh! Trong phút chốc quyền chưởng của hai người đan xen, vẻ mặt vốn cuồng nộ của Kim Ô Thập Thái Tử chợt biến thành hoảng sợ! Từ quyền phong của Quân Tiêu Dao truyền đến một luồng thần lực khủng bố cường đại đến mức có thể dập nát chư thiên! Đi kèm với đại thần thông Côn Bằng và Thái Âm thánh lực, một quyền này quả thực là khắc chế hắn ta triệt để! Rắc! Tiếng xương cốt gãy nát liên tục vang lên. Cánh tay Kim Ô Thập Thái Tử xuất chưởng trực tiếp nổ tung, cốt nhục bắn ra! Dòng máu màu vàng ròng như dung nham nóng rực văng ra, bắn hết lên mặt đất, ăn mòn ra một loạt lỗ lớn cháy đen! Kim Ô Thập Thái Tử phun ra một ngụm máu tươi, cả người lui liên tục về phía sau, ăn một đòn nghiêm trọng. Tu sĩ tứ phương thấy tình cảnh này thì không khỏi hít một hơi khí lạnh. Đây chính là Kim Ô Thập Thái Tử danh chấn cổ lộ! Người mang Thái Dương Thánh Thể, được coi là có bóng dáng của Kim Ô Đại Đế. Kết quả vừa bước đầu giao thủ thì hắn ta đã bị Quân Tiêu Dao dùng một quyền đánh nổ nát cánh tay. Thật sự quá kinh khủng! Thực lực của Quân Tiêu Dao vượt xa trí tưởng tượng của mọi người! Ngược lại là các thiên kiêu Vũ Vân Thường, Phạn Thiên đi theo phía sau đến đây, sau khi chứng kiến Quân Tiêu Dao dùng ba chiêu bại vong Tần Vô Đạo thì đã không cảm thấy quá giật mình. Hai người Thánh Thiên Nhất và Huyền Diệp nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì đồng tử cũng hơi co rụt lại. Bọn họ bỗng cảm thấy, hình như mình đã xem nhẹ nghiêm trọng thực lực của Quân Tiêu Dao. Dù sao đều là thiên kiêu cấm kỵ cao cấp nhất, trước kia chưa từng giao thủ, ai lại cho rằng đối phương mạnh hơn mình rất nhiều kia chứ? Giờ phút này, thân thể Kim Ô Thập Thái Tử lay động, tuy rằng ăn một đòn nghiêm trọng, cánh tay cũng nổ tung, nhưng đây chỉ là thứ yếu. Đôi mắt lộng lẫy như tiểu thái dương của hắn ta gắt gao nhìn chằm chằm vào Quân Tiêu Dao, phẫn hận nói: “Sao ngươi lại biết vận dụng Thái Âm thánh lực, chẳng lẽ ngươi và Ngọc Thuyền Quyên...” Ngọc Thuyền Quyên mang Thái Âm Thánh Thể, từ khi ra đời đã có thể vận dụng Thái Âm thánh lực. Loại sức mạnh này đối lập với Thái Dương thánh lực, nhưng cũng là một loại giao hòa. Kim Ô Thập Thái Tử hao tổn tâm cơ, thậm chí không tiếc làm Thái Dương Thần Sơn phát động bất hủ chiến, tiến công Nguyệt Thần Cung, cũng là vì có được Ngọc Thuyền Quyên. Thông qua song tu với Ngọc Thuyền Quyên, hai thánh lực thái âm thái dương giao hòa, từ đó lột xác ra Hỗn Độn Thể hậu thiên. Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao lại dùng ra Thái Âm thánh lực, điều này có nghĩa là cái gì, đã không còn gì để nghi ngờ nữa. Lại liên tưởng đến trước đó Quân Tiêu Dao giải cứu Ngọc Thuyền Quyên, tất cả đều có thể giải thích được. Ngẫm lại cũng đúng, trong lúc tuyệt vọng ấy, một thiên kiêu tuyệt thế nhan sắc thân thế thực lực đều đỉnh cao ra tay anh hùng cứu mỹ nhân, chỉ sợ không có nữ nhân nào không runng động. Huống chi Ngọc Thuyền Quyên đang cấp bách muốn tìm được một chỗ để dựa vào. Quân Tiêu Dao chính là đối tượng dựa vào hoàn mỹ nhất. Còn về lợi thế trao đổi, chỉ có thể chất lô đỉnh thiên hạ đệ nhất của Ngọc Thuyền Quyên, Thái Âm Thánh Thể. Nghĩ đến đây, Kim Ô Thập Thái Tử thiếu chút nữa nhổ ra một ngụm máu tươi. Hắn còn chuẩn bị nếu lần này có thể trấn sát Quân Tiêu Dao thì sẽ đi bắt Ngọc Thuyền Quyên trở về. Hiện tại đều đã quá muộn. Hiệu quả lần đầu tiên của Thái Âm Thánh Thể là mạnh nhất. Lúc sau, hiệu quả sẽ yếu bớt một ít, muốn lột xác ra Hỗn Độn Thể hậu thiên cũng càng thêm khó khăn. Nghĩ đến con mồi mục tiêu của mình bị Quân Tiêu Dao phá ngang, Kim Ô Thập Thái Tử thật sự bị chọc giận đến xuất hiện nội thương. Giấc mộng Hỗn Độn Thể hậu thiên của hắn ta đã tan biến. Muốn tìm ra một Thái Âm Thánh Thể khác thì khó càng thêm khó, gần như không có khả năng. Nhìn vẻ mặt phẫn hận như bị cắm sừng của Kim Ô Thập Thái Tử, Quân Tiêu Dao lập tức cân nhắc ra, ánh mắt cũng hiện ra một tia trào phúng nghiền ngẫm lạnh lẽo. Quân Tiêu Dao biết Kim Ô Thập Thái Tử suy nghĩ cái gì, đơn giản là Thái Âm thánh lực hắn vừa vận dụng mà thôi. Quân Tiêu Dao thật sự có được Thái Âm thánh lực này từ chỗ Ngọc Thuyền Quyên. Nhưng lại không phải thông qua song tu với Ngọc Thuyền Quyên. Tuy rằng Ngọc Thuyền Quyên thật sự rất muốn cho không, nhưng Quân Tiêu Dao còn không đến mức tùy tiện như vậy. Hắn có được Thái Âm Tiên Kinh từ chỗ Ngọc Thuyền Quyên. Tuy rằng Quân Tiêu Dao không đặc biệt bế quan để lĩnh ngộ Thái Âm Tiên Kinh, nhưng cũng sẽ rút ra một ít thời gian rảnh rỗi để tùy ý lật xem một chút. Ngộ tính của Quân Tiêu Dao thì không cần nhiều lời, Loạn Cổ Đại Đế nhìn thấy cũng phải hô lên một tiếng yêu nghiệt. Đối với người bình thường thì gần là thiên thư tiên kinh, đối với Quân Tiêu Dao thì lĩnh ngộ đơn giản giống như uống nước ăn cơm . Thông qua những thời gian vụn vặt đó, tuy rằng Quân Tiêu Dao chưa hoàn toàn hiểu thấu Thái Âm Tiên Kinh, nhưng cũng đã tu luyện ra Thái Âm thánh lực. Vừa rồi nhìn thấy Kim Ô Thập Thái Tử thi triển ra Thái Dương thánh lực nên Quân Tiêu Dao cũng muốn lấy ra để kiểm tra một chút. Không thể tưởng được điều này lại khiến Kim Ô Thập Thái Tử hiểu lầm, cho rằng hắn và Ngọc Thuyền Quyên đã song tu. Đương nhiên, Quân Tiêu Dao cũng không có ý giải thích, trên mặt lại hiện ra một ý cười lạnh lùng trào phúng. Dù sao cũng giết người tru tâm, tru tâm còn thú vị hơn cả giết người. Nhìn thấy nụ cười trào phúng của Quân Tiêu Dao, Kim Ô Thập Thái Tử càng xác định phán đoán của mình. Hắn không khỏi giận dữ phẫn nộ, khó có thể khống chế cảm xúc của mình. Cái giá để có được Ngọc Thuyền Quyên chính là một trận bất hủ chiến to lớn! Hiện tại lại để Quân Tiêu Dao hưởng không, chỉ hỏi Kim Ô Thập Thái Tử có tức hay không? “Quân Tiêu Dao, phá hư chuyện tốt của bổn Thái Tử, ngươi sẽ trả trả giá đắt!” Kim Ô Thập Thái Tử quát lên chói tai, chỗ cánh tay đứt gãy có chân hỏa hừng hực phun trào. Sau đó, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một cánh tay lành lặn không tổn hao gì lại trực tiếp mọc ra.