Chương 987 - Không có gì bất ngờ xảy ra

CHƯƠNG 987 - KHÔNG CÓ GÌ BẤT NGỜ XẢY RA Chương 987: Không có gì bất ngờ xảy ra Nhóm dịch: Thiên Tuyết “Kim Ô Thập Thái Tử trời sinh được chân hỏa rèn luyện, cộng thêm Thái Dương Thánh Thể, thân thể cũng vô song có một không hai, chỉ tiếc, đụng phải một vị Hoang Cổ Thánh Thể...” Rất nhiều thiên kiêu thở dài. Nhục thân của Kim Ô Thập Thái Tử cường hãn tuyệt đối, không chỉ có Thái Dương Thánh Thể, hơn nữa từ khi giáng sinh đã tẩy kinh phạt tủy, hàng năm được chân hỏa rèn luyện. Thậm chí chi gãy cũng có thể mọc lại trong nháy mắt. Nhưng ngặt nổi hắn ta lại đụng phải một tồn tại có nhục thân càng biến thái. Kim Ô Thập Thái Tử thét dài một tiếng, sau lưng hiện ra một đôi cánh kim sắc. Đây là một đôi cánh kim ô, lại bị Kim Ô Thập Thái Tử tế luyện thành bí bảo. Hắn ta vỗ mạnh hai cánh, khí tức kim sắc lưu chuyển, thân thể tựa như một tia chớp kim sắc lao nhanh về hướng Quân Tiêu Dao. Bên ngoài thân thể Quân Tiêu Dao cũng hiện ra hư ảnh một con Côn Bằng, chân đạp Côn Bằng cực tốc, tốc độ cũng không kém hơn bao nhiêu. Oanh! Hai người như sao băng va chạm vào nhau, bắn ra phù văn vạn trượng, hư không run rẩy, trung tâm cuộc va chạm lan tràn ra cái khe thật lớn. Kim Ô Thập Thái Tử thúc giục Thái Dương thánh lực, đồng thời thi triển ra đại thần thông Thái Dương Thần Sơn. Thái Dương thánh lực cuồn cuộn kích động, ngưng tụ thành một rồi lại một pháp cầu nóng cháy quanh người Kim Ô Thập Thái Tử. Cẩn thận đếm thì có chừng mười cái, tựa như từng mặt trời nóng rực đáng sợ! Đại thần thông Thái Dương Thần Sơn, Thập Nhật Lăng Không! Đây là đại thần thông cấm kỵ của Thái Dương Thần Sơn, trong truyền thuyết thì có mười con kim ô bay lên trời cao. Nhưng trong truyền thuyết đó, mười con kim ô bị Nghệ Tộc đại đế bắn hạ chín con. Nhưng thần thông này được thi triển ra vẫn cực kỳ khủng bố. Nhiệt độ trong thiên địa lập tức tăng lên, núi non bị hòa tan thành dung nham, các loại phù văn hỏa đạo lạc ấn trong hư không, cứ như cảnh tượng đốt diệt thế gian! Tất cả thiên kiêu xung quanh đều bắt đầu lui về phía sau. Thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp nạn. Nếu bọn họ hơi tới gần một chút cũng có khả năng bị dư chấn gây thương tích. Đây là trận đại chiến khủng bố của những thiên kiêu đỉnh cấp. Đám người Thánh Thiên Nhất, Huyền Diệp tạm không có động tĩnh, bọn họ đang cẩn thận quan sát chiến cuộc, đồng thời cũng mượn tay Kim Ô Thập Thái Tử để cân nhắc chiến lực chân chính của Quân Tiêu Dao. Đối mặt với cực chiêu của Kim Ô Thập Thái Tử, Quân Tiêu Dao lại thong dong ứng phó. Hắn chậm rãi nâng một tay lên, sức mạnh lôi đình bạo liệt vô tận khuếch tán ra. Sức mạnh lôi đình mãnh liệt hội tụ thành từng ánh sao trời lôi quang lập loè chói mắt. Đó là cường chiêu trong đại thần thông Lôi Đế, Lôi Đình Hóa Tinh Thần! Pháp cầu mãnh liệt như diệu dương trực tiếp va chạm với sao trời lôi đình. Lôi đình, ngọn lửa, hai loại này đều là sức mạnh mãnh liệt đến cực điểm. Lúc này chúng va chạm, tiếng gầm rú chấn động thiên địa, lôi qumang khuếch tán, ánh lửa thổi quét. Chỉ là dư chấn mãnh liệt cũng đủ để làm bị thương nặng một ít thiên kiêu thực lực hơi yếu. Quân Tiêu Dao bỗng lao về phía trước, tất cả dư chấn còn chưa lan đến gần người hắn thì đã bị trừ khử trong vô hình. Đây là năng lực của pháp lực miễn dịch. Lục Đạo Luân Hồi Quyền! Quân Tiêu Dao dứt khoát mà thi triển cực chiêu, không rảnh kéo dài và dây dưa với những người này. Hắn như dùng một quyền đánh nghiêng thiên địa càn khôn, lục đạo luân chuyển, giống như sáu tiểu vũ trụ đàn áp đến! Lục Đạo Luân Hồi Quyền này chính là quyền pháp chí cao vô thượng, cả tâm ma của Loạn Cổ nhìn thấy cũng từng kinh ngạc. Hơn nữa uy lực của quyền pháp này có thể tăng lên theo thực lực của Quân Tiêu Dao, vẫn luôn là cực chiêu của Quân Tiêu Dao. Càn khôn như bị điên đảo, thiên địa đảo ngược lại, đi kèm với một tiên khí luân hồi, uy lực của một quyền này quá kinh thiên! Trong mắt Kim Ô Thập Thái Tử cũng lộ ra một tia hoảng sợ, hắn ta vội vàng tung ra át chủ bài của mình. Một bảo luân ánh vàng rực rỡ hiện ra, toả ra một luồng uy thế cường hãn, như một thái dương bị tung ra. Chuẩn đế binh, Thái Dương Bảo Luân! Đây là binh khí mà Kim Ô Thập Thái Tử tế luyện đã lâu, tuy rằng hiện tại hắn ta cũng không thể phát huy ra toàn bộ uy lực của nó, nhưng dù sao chuẩn đế binh cũng là chuẩn đế binh, uy lực không thể khinh thường. Một quyền này giáng thẳng lên Thái Dương Bảo Luân. Tuy rằng chuẩn đế binh chặn lại một phần uy thế của quyền phong, nhưng vẫn có một bộ phận sức mạnh chấn động ra, toàn bộ rơi lên trên người Kim Ô Thập Thái Tử. Phụt! Kim Ô Thập Thái Tử lại phun máu tươi, hai tay nâng Thái Dương Bảo Luân cũng kêu lên răng rắc, thiếu chút nữa đã tan này. Thấy tình cảnh này, bát phương đều tĩnh mịch! Kim Ô Thập Thái Tử tung ra chuẩn đế binh mà vẫn rơi xuống hạ phong! Năng lực chiến đấu của Quân Tiêu Dao quá cường đại. Sau khi đánh một trận với tâm ma của Loạn Cổ, hắn đã nhận được đa số truyền thừa của Loạn Cổ Đại Đế về kinh nghiệm chiến đấu. Hung hãn, xảo quyệt, cường thế nghiền áp! Oanh! Oanh! Oanh! Quyền quang kinh thế, một quyền rồi lại một quyền, uy thế như sóng triều chồng lên nhau. Kim Ô Thập Thái Tử căn bản liền không có chút khả năng đánh trả thì đã bị đánh đến liên tục ho ra máu, xương sườn trong ngực nát vô số cây. “Đủ rồi, Quân Tiêu Dao, chớ có càn rỡ!” Nhìn thấy Kim Ô Thập Thái Tử bị đè xuống mà đánh, Tiểu Long Vương Huyền Diệp thiếu kiên nhẫn. Tuy rằng trước đó bọn họ cùng nhau lập kế hoạch. Nhưng dù sao ba người đều là thiên kiêu cấm kỵ cao cấp nhất trên cổ lộ chung cực, cũng là truyền nhân trung tâm của các thái cổ hoàng tộc, bất hủ đạo thống. Nếu ba người liên thủ, cho dù đánh bại Quân Tiêu Dao thì cũng không đáng khen, không vẻ vang gì cả. Cho nên ban đầu bọn họ cũng không nghĩ tới sẽ thật sự đồng loạt ra tay. Nhưng hiện tại, nhìn thấy Kim Ô Thập Thái Tử hoàn toàn rơi vào hạ phong, không có cả chút sức lực đánh trả nào thì Huyền Diệp nhìn không được. Nếu Kim Ô Thập Thái Tử ngã xuống thì cục diện của bọn họ sẽ càng bị động. Bọn họ cũng không phải ngốc mà không nhìn ra Quân Tiêu Dao đều mạnh hơn mỗi người trong bọn họ. “Rốt cuộc nhịn không được muốn ra tay sao?” Quân Tiêu Dao cũng không cảm thấy bất ngờ gì. “Hừ, được làm vua thua làm giặc, người chết không có quyền lên tiếng!” Huyền Diệp không chịu ảnh hưởng, cầm Hoàng Kim Long Thương trong tay mà đâm thẳng một thương ra, tiếng rồng ngâm rung trời, nhấc lên sóng gợn kim sắc vạn trượng!