Chương 992 - Vẫn chưa vận dụng toàn lực

CHƯƠNG 992 - VẪN CHƯA VẬN DỤNG TOÀN LỰC Chương 992: Vẫn chưa vận dụng toàn lực Nhóm dịch: Thiên Tuyết Kim Ô Thập Thái Tử và Huyền Diệp đều cực nhanh lui về phía sau. Thể diện gì, tôn nghiêm gì chứ, đối mặt với sinh tử đều không tính là gì, tồn tại mới có cơ hội lật ngược ván cờ. Thân thể Quân Tiêu Dao xuyên qua hư không. Hắn có được Không Thư nên khả năng sức mạnh không gian đã tới trình độ cực kỳ tinh diệu, cộng thêm Côn Bằng cực tốc. Hai người này muốn chạy thoát hỏi lòng bàn tay của Quân Tiêu Dao là rất khó. Quân Tiêu Dao dùng một tay đàn áp về hướng Huyền Diệp. Huyền Diệp quay lại, ném mạnh Hoàng Kim Long Thương ra. Long thương kim sắc như hóa thành một cự long kim lân, nhảy lên hư không. Một cái hất đuôi đã quất nát hư không, công kích về hướng Quân Tiêu Dao. Quân Tiêu Dao trấn một chưởng xuống, trực tiếp chấn nát Hoàng Kim Long Thương! Sức mạnh của ba mươi sáu thế giới Tu Di hội tụ lại trong một chưởng rồi trấn sát xuống! Phốc! Máu tươi văng ra. Hoàng Kim Long Giáp vốn phủ kín vết rạn trên người Huyền Diệp trực tiếp tan vỡ dưới một chưởng này. Cả bộ long giáp hóa thành hàng trăm hàng ngàn mảnh nhỏ, văng ra khắp tứ phương. Thấy tình cảnh này, mọi người chỉ cảm thấy tâm thần chấn động, nuốt mạnh một ngụm nước bọt. Đây chính là thần binh cộng sinh của Huyền Diệp, là bảo vật do trời cao ban cho. Kết quả đã trực tiếp bị Quân Tiêu Dao dùng một tay đánh nát! Huyền Diệp lập tức phun ra một ngụm máu tươi, thần binh cộng sinh tương đương với máu thịt của hắn, giờ phút này bị đánh nát, làm thương thế của hắn lại tăng thêm. Quân Tiêu Dao tịnh chỉ thành kiếm, vẽ ra một vệt thẳng một đường ngang trên hư không. Một cái khe hư không chữ thập xuất hiện, sau đó mở rộng, như vẽ ra một lỗ thủng thật lớn trên trời xanh. Loạn Thiên bí thuật, Thập Tự Tinh Vực Giao Xoa! “Đây lại là tuyệt học gì?” Rất nhiều thiên kiêu sợ hãi, chưa thấy qua Quân Tiêu Dao thi triển chiêu thức này. Mà đám người Vũ Vân Thường theo tới từ Loạn Cổ tháp lại biết rõ. “Cái gì, là Loạn Thiên bí thuật trong truyền thuyết, Thần Tử Quân gia còn có được truyền thừa của Loạn Cổ Đại Đế?” Rất nhiều thiên kiêu biết được chuyện này thì sắc mặt càng chấn động đến cực điểm. Quân Tiêu Dao đã đủ mạnh, mặc dù không có truyền thừa đại đế, cũng không yếu hơn những thiên kiêu có được truyền thừa kia. Nhưng hiện tại Quân Tiêu Dao đã chiếm được truyền thừa của Loạn Cổ Đại Đế, thật sự là như hổ thêm cánh. Các thiên kiêu cùng thế hệ còn lại càng cảm thấy tuyệt vọng. “Đại thế này thật sự là sân khấu của một mình Thần Tử Quân gia...” Có người cảm thán. Loạn Thiên bí thuật trấn sát xuống. Huyền Diệp vốn đã bị thương nặng không có chút khả năng phản kháng nào, dưới chiêu thức đó, thân thể hắn ta giải thể, như bị chữ thập phân giải. Tất nhiên nguyên thần cũng bị chôn vùi theo, Quân Tiêu Dao căn bản sẽ không để lại cho hắn ta chút cơ hội sống sót nào. Cuối cùng, chỉ còn lại Kim Ô Thập Thái Tử. Kim Ô Thập Thái Tử cứ nghĩ Huyền Diệp có thể trì hoãn bước chân của Quân Tiêu Dao. Kết quả chỉ qua mấy hô hấp thì hắn ta đã bị Quân Tiêu Dao hoàn toàn trấn sát. Hắn bị dọa muốn mất hồn mất vía, đôi cánh Kim Ô sau lưng chấn động, thân thể hóa thành một lưu quang rồi đi xa. Quân Tiêu Dao nhẹ nhàng bâng quơ mà dựng tay lên. Thần chi Quang lộng lẫy, như tiếp dẫn ánh sáng độ thế bỉ ngạn. Thần chi Quang hiện, hồn độ bỉ ngạn! Sáng Thế Kỷ, Thần chi Quang lại bắn ra! Đúng lúc này, vài bóng dáng bỗng chắn ngang. “Thập đệ, đệ đi mau!” “Thập đệ, chỉ cần đệ còn tồn tại thì còn cơ hội!” Những bóng dáng chắn ngang đó chính là bốn Kim Ô Thái Tử còn lại. Tuy rằng bọn họ cũng là thiên kiêu đứng đầu, nhưng hiển nhiên còn chưa đạt đến trình độ của Kim Ô Thập Thái Tử. Giờ phút này Kim Ô Thập Thái Tử gặp nạn, tất nhiên bọn họ sẽ không ngồi yên làm ngơ. Kim Ô Vương của Thái Dương Thần Sơn cũng từng nói qua, cho dù các ngươi đều chết, Thập Thái Tử cũng không thể chết. Thần chi Quang lộng lẫy trực tiếp xuyên thủng một Kim Ô Thái Tử, sau đó là người thứ hai, thứ ba, cuối cùng là thứ tư. Bốn Thái Tử Kim Ô tộc tung ra các loại thủ đoạn chống đỡ, đều không làm nên chuyện gì, trực tiếp bị đâm thủng một chuỗi! “Chư vị đại ca!” Kim Ô Thập Thái Tử đã chạy xa thấy tình cảnh này thì khóe mắt như muốn nứt ra, trái tim như tan vỡ, phun ra một ngụm tâm đầu huyết. Đừng nhìn hắn vô cùng bá đạo, thủ đoạn lãnh khốc với người ngoài, nhưng vẫn cực kỳ coi trọng huynh đệ nhà mình. Trước đó năm tên Thái Tử Kim Ô tộc ngã xuống trong tay Quân Tiêu Dao. Kim Ô Thập Thái Tử lập tức muốn báo thù, kéo Huyền Diệp và Thánh Thiên Nhất tới muốn vây sát Quân Tiêu Dao. Kết quả, ngàn tính vạn tính, lại bỏ sót thực lực chân chính của Quân Tiêu Dao lại biến thái như thế. Chẳng những không báo được thù, ngược lại còn mất thêm bốn người huynh đệ. Kim Ô Thập Thái Tử hận! Hận muốn điên! Nhưng hắn ta vẫn cắn chặt khớp hàm, từng giọt máu tươi thẩm thấu ra, hắn ta không quay đầu lại mà gia tốc chạy trốn! “Ai, thật là tình huynh đệ khiến người ta cảm động, nhưng... Là huynh đệ, phải tập trung đông đủ mới tốt chứ.” Quân Tiêu Dao tấm tắc cảm thán. Hảo huynh đệ, tay cầm tay, cùng nhau đi trên đường hoàng tuyền đi! Không cùng lên đường thì không phải làm phụ tình huynh đệ sâu như vậy sao? Quân Tiêu Dao lại giơ tay, Thần chi Quang tiếp tục bắn ra. Lúc này không còn gì ngăn cản, nó trực tiếp giáng lên người Kim Ô Thập Thái Tử. Kim Ô Thập Thái Tử thấy thế thì tung ra Thái Dương Bảo Luân, sau đó lại lấy ra một cây linh vũ ánh vàng rực rỡ. Mặt ngoài linh vũ kim sắc này thiêu đốt ngọn lửa, toả ra một luồng uy thế khủng bố. Kim Ô Thập Thái Tử rót sức mạnh vào trong đó, linh vũ kim sắc lập tức tuôn ra một ngọn lửa, bao phủ thân thể hắn vào trong đó, xé rách hư không mà đi. Thần chi Quang đánh vào Thái Dương Bảo Luân, lực phản chấn này làm Kim Ô Thập Thái Tử trong ngọn lửa lại phun máu tươi, hỗn loạn nội tạng rách nát. Nửa bên cánh Kim Ô của hắn ta đã bị chấn nát xé rách, thảm không nỡ nhìn, cuối cùng trong một tiếng gào đau đớn, hắn ta biến mất trong hư không đang khép lại. “Đó chẳng lẽ là... linh vũ của Kim Ô Vương?” Quân Tiêu Dao kinh ngạc. Không ngờ Kim Ô Vương Thái Dương Thần Sơn lại coi trọng Thập Thái Tử như thế, thậm chí cho hắn một cây linh vũ bản mạng để giữ mạng.