Chương 996 - Chủ động kết giao, cơ duyên Tây Vương Mẫu xuất thế

CHƯƠNG 996 - CHỦ ĐỘNG KẾT GIAO, CƠ DUYÊN TÂY VƯƠNG MẪU XUẤT THẾ Chương 996: Chủ động kết giao, cơ duyên Tây Vương Mẫu xuất thế Nhóm dịch: Thiên Tuyết Chẳng trách bọn họ lại nghĩ như vậy, dù sao vừa rồi các thiên kiêu cấm kỵ đứng đầu bọn Kim Ô Thập Thái Tử mới đại chiến với Quân Tiêu Dao một trận. Hiện tại Vũ Hóa Vương trong truyền thuyết hiện thân, tất nhiên rất nhiều người lập tức liên tưởng đến, có thể hắn cũng tới đánh một trận với Quân Tiêu Dao hay không. “Nếu thật là như thế thì quá thú vị.” “Lấy thực lực của Thần Tử Quân gia, kết quả hẳn không có bất ngờ gì xảy ra đúng không?” “Cũng chưa chắc, Vũ Hóa Vương rất thâm tàng bất lộ, chưa ra tay bao nhiêu lần trên cổ lộ chung cực, cũng không ai biết sâu cạn của hắn thế nào.” “Ca ca, ca có được một ít truyền thừa của Vũ Hóa đại đế?” Vũ Vân Thường mang đầy vui sướng mà nói. “Có chút thu hoạch thôi.” Vũ Hóa Vương hơi mỉm cười, cực kỳ nhu hòa. Khí chất của hắn ta mang đến cho người ta một cảm giác thản nhiên như nước, hơn nữa hình tượng khí chất phong thần tuấn lãng, thực dễ dàng khiến người ta sinh ra thiện cảm. Cũng khó trách Vũ Vân Thường ỷ lại ca ca nàng như vậy. Một ít người cũng hiểu vì sao ánh mắt Vũ Vân Thường chọn nam nhân lại cao như vậy, hoàn toàn là mưa dầm thấm đất từ nhỏ, vô hình trung đã kéo cao tầm mắt. Vũ Vân Thường cũng cười cười, sau đó như nghĩ tới cái gì, sắc mặt bỗng biến đổi, nhìn chằm chằm Vũ Hóa Vương và nói: “Ca ca, ca tới đây không phải cũng muốn đánh một trận với Quân công tử đó chứ?” Vừa rồi nàng mới chính mắt thấy thảm trạng đám người Thánh Thiên Nhất ngã xuống, giờ phút này tất nhiên cũng không muốn ca ca nhà mình lại ra tay. Trước kia nàng rất tự tin với Vũ Hóa Vương, cho rằng trong thế hệ trẻ không ai có thể uy hiếp được ca ca nàng. Nhưng khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao, Vũ Vân Thường đã hoàn toàn thay đổi quan niệm. Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. Hơn nữa cho dù là Quân Tiêu Dao hay Vũ Hóa Vương, nàng cũng không muốn ai trong số họ xảy ra bất trắc gì. “Ha hả, ban đầu vi huynh tới tìm ngươi, ai ngờ lại thấy chứng kiến một trận đại chiến xuất sắc tuyệt luân, thực lực của Quân huynh làm tại hạ tự than thở không bằng.” Vũ Hóa Vương cười lắc lắc đầu, trong giọng nói thể hiện thiện ý. “Xem ra Vũ Hóa Vương không phải tới gây chuyện rồi.” Một ít người nói thầm. “Các hạ chính là Vũ Hóa Vương đại danh đỉnh đỉnh, trăm nghe không bằng một thấy.” Quân Tiêu Dao chắp tay sau lưng, cũng thản nhiên cười. Duỗi tay không đánh người tươi cười, nếu Vũ Hóa Vương thể hiện thiện ý thì tất nhiên Quân Tiêu Dao cũng sẽ cho hắn ta mặt mũi. “Ban đầu ta cho rằng, lấy thực lực của ta, không nói đến đánh bại Quân huynh, nhưng ít nhất cũng có thể chống lại, hiện tại xem ra vẫn là quá ngây thơ.” Vũ Hóa Vương cười và thở dài. “Đạo huynh cần gì phải khiêm tốn như vậy?” Ánh mắt Quân Tiêu Dao cực kỳ thâm thúy. Tuy rằng khí tức của Vũ Hóa Vương nội liễm, không lộ ra bên ngoài. Nhưng dựa vào cảm quan linh hồn nhạy bén của Quân Tiêu Dao thì vẫn có thể loáng thoáng phát giác một tia nguy hiểm từ trên người Vũ Hóa Vương,. Không nói đến chuyện đối đầu với hắn, Vũ Hóa Vương này đánh với đám người Kim Ô Thập Thái Tử thì tuyệt đối có phần thắng rất lớn. Hắn là thiên kiêu cấp bậc như Linh Diên, Cổ Đế Tử, Bá Vương, truyền nhân Nhân Tiên Giáo, Đế Phật Tử chuyển thế... Tuy rằng đám người Thánh Thiên Nhất, Huyền Diệp cũng là cấm kỵ đứng đầu, nhưng cách cấm kỵ vô thượng còn một khoảng cách. Nhưng cũng không thể nói bọn họ yếu, nếu bọn họ đối đầu với đám người Cổ Đế Tử thì vẫn có khả năng giao thủ và tự bảo vệ mình. Chỉ tiếc họ lại gặp phải dị số vạn cổ không thể nghiền ngẫm theo lẽ thường như Quân Tiêu Dao. Còn Kim Ô Thập Thái Tử, nếu hắn ta thật sự có thể tu luyện ra Hỗn Độn Thể hậu thiên thì tuyệt đối là tồn tại cực mạnh trong các cấm kỵ vô thượng. Nhưng hy vọng này đã bị Quân Tiêu Dao đích thân bóp tắt. “Thật sự không phải khiêm tốn, chỉ nói thật thôi, nếu Quân huynh chịu nể mặt thì ta muốn uống trà luận đạo với Quân huynh một phen, thế nào?” Vũ Hóa Vương xông lên trước, hơi mỉm cười, gương mặt tuấn mỹ còn mỹ lệ hơn rất nhiều nữ tử. Có lẽ một ít nam tu ham mê độc đáo nhìn thấy hắn ta cũng nhịn không được muốn đấu kiếm với hắn. “Vũ Hóa Vương muốn chủ động kết giao với Thần Tử Quân gia sao?” Rất nhiều người thấy tình cảnh này thì ánh mắt trở nên thâm thúy. Từ khi Quân Tiêu Dao đẩy ngang cổ lộ, gần như luôn đơn thương độc mã. Nhiều nhất chỉ có một ít thủ hạ tùy tùng, ít khi tương giao với người cùng thế hệ. Có thể là vì Quân Tiêu Dao quá siêu nhiên, rất nhiều người tự giác cảm thấy không xứng, có rất nhiều cấm kỵ vô thượng là đối thủ kẻ địch của Quân Tiêu Dao, ví dụ như các truyền nhân của tiên thống, Bá Vương… “Ca ca...” Vũ Vân Thường cũng cảm thấy rất bất ngờ. Đừng nhìn tính cách Vũ Hóa Vương bình thản, thản nhiên như nước. Nhưng tính cách của hắn ta lại rất lạnh nhạt và cao ngạo, trước nay luôn khinh thường kết giao với người khác. Đây là lần đầu tiên Vũ Hóa Vương chủ động muốn kết giao với người cùng thế hệ. Mà tất nhiên Vũ Vân Thường cũng rất vui sướng nhìn thấy tình cảnh này. Nàng vốn đã muốn Vũ Hóa Vương và Quân Tiêu Dao kết giao. Cứ như vậy, không phải nàng càng có cơ hội tiếp cận Quân Tiêu Dao sao? “Lão ca, ca giỏi quá!” Vũ Vân Thường sung sướng trong lòng. Quân Tiêu Dao cũng có chút bất ngờ, không nghĩ tới Vũ Hóa Vương lại chủ động làm quen với mình. “A... Có gì không thể?” Quân Tiêu Dao đáp lại bằng một nụ cười. Hiện tại hắn phóng mắt nhìn khắp mọi nơi, trước mắt đều là đối thủ kẻ địch, có một hai minh hữu cũng không kém. Thân phận thực lực của Vũ Hóa Vương cũng thật sự có tư cách kết giao với hắn. “Ha, sảng khoái.” Vũ Hóa Vương cười. Hai mỹ nam tử tuyệt thế Quân Tiêu Dao, Vũ Hóa Vương đứng chung một chỗ, quả thực cảnh đẹp ý vui, phong hoa vô song. Một ít nữ tu ở đây đều dán mắt nhìn chằm chằm vào, các nàng cảm thấy mình quá hạnh phúc. Trong lúc hai người muốn tìm một chỗ an tĩnh phẩm trà luận đạo thì bỗng nhiên, ở nơi cực xa có một luồng dao động lan tỏa ra. Dao động này còn mang theo đế uy nhè nhẹ, nhưng nó cách nơi này khá xa, như ở một đại lục khác của Táng Đế Tinh. “Xem ra lại có cơ duyên đại đế xuất thế.” lông mày như tuyết của Vũ Hóa Vương hơi nhướng lên, vẻ mặt rất bình tĩnh.