Chương 997 - Bát phương oanh động

CHƯƠNG 997 - BÁT PHƯƠNG OANH ĐỘNG Chương 997: Bát phương oanh động Nhóm dịch: Thiên Tuyết Hắn đã có được một ít thứ do Vũ Hóa đại đế lưu lại, cho nên phản ứng cũng không rất lớn. Quân Tiêu Dao nhìn ra nơi xa, cảm ứng tia khí tức kia. Tuy rằng khoảng cách rất xa, nhưng hắn cũng có thể mơ hồ cảm ứng được sức mạnh đó. “Quân huynh, chúng ta đi thôi.” Vũ Hóa Vương nói. Hiển nhiên hắn ta cũng không chuẩn bị nhúng tay vào tranh giành cơ duyên đại đế đó. Chờ bọn họ đi qua, có lẽ cơ duyên đã sớm không còn. Nhưng Quân Tiêu Dao lại không động, chỉ hơi nhăn mày lại. “Quân huynh?” Vũ Hóa Vương hỏi. “Ta muốn đi qua đó.” Quân Tiêu Dao bỗng nói. “Hả?” Vũ Hóa Vương kinh ngạc. Không phải Quân Tiêu Dao mới có được truyền thừa của Loạn Cổ Đại Đế sao? Hiện tại lại muốn đi đoạt một truyền thừa đế cấp khác? “Quân huynh, hiện tại chúng ta chạy tới thì rau kim châm đều lạnh.” Vũ Hóa Vương lắc đầu khẽ cười và nói. Khi cơ duyên đại đế xuất thế thì tuyệt đối sẽ hấp dẫn ánh mắt của thiên kiêu bát phương. Chờ bọn họ chạy tới nơi thì thật sự đã trễ. “Mục đích của ta không phải là cơ duyên đế cấp kia.” Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện ra một tia sáng xưa nay chưa từng có. “Vậy là...?” Vũ Hóa Vương nghi hoặc. “Hình như trong đế uy kia có chút cảm giác Tiên Thiên Đạo Thai.” Quân Tiêu Dao nói. “Tiên Thiên Đạo Thai..., chẳng lẽ là, vị Tây Vương Mẫu trong truyền thuyết kia?” Trong mắt Vũ Hóa Vương cũng lộ ra ngạc nhiên. Tiên Thiên Đạo Thai là thể chất cực kỳ hi hữu, từ xưa đến nay cũng không có được bao nhiêu. Mà vị nổi tiếng nhất trong đó không ai khác chính là Dao Trì Tây Vương Mẫu. Trong truyền thuyết Tây Vương Mẫu cũng từng lưu lại một chút lạc ấn ở Táng Đế Tinh. Hiện tại xem ra, hẳn là cơ duyên của Dao Trì Tây Vương Mẫu xuất thế, chuyện này tuyệt đối sẽ làm rúng động bát phương, khiến mọi người đỏ mắt! “Quân huynh chẳng lẽ là muốn có được cơ duyên của Tây Vương Mẫu, kết hợp với Hoang Cổ Thánh Thể của bản thân, diễn biến ra Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai trong truyền thuyết?” Vũ Hóa Vương suy đoán mà nói. Hắn ta dùng ánh mắt thâm thúy mà nhìn Quân Tiêu Dao. Nếu Quân Tiêu Dao thực sự có ý tưởng này, hơn nữa thành công. Vậy thì không nghi ngờ gì nữa, thiên phú thực lực của Quân Tiêu Dao sẽ tăng vọt đến trình độ không thể tin nổi! Vốn là dị số vạn cổ vô song, cộng thêm Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai thì có thể nói tìm khắp tiên vực cổ sử cũng không tìm ra được nhân vật như vậy. Quân Tiêu Dao nghe vậy thì cười nhạt, lắc lắc đầu: “Ta nói, mục đích của ta cũng không phải là cơ duyên của Tây Vương Mẫu, mà cảm thấy sẽ gặp được một người.” Nói tới đây, trong đôi mắt lạnh nhạt thâm thúy xưa nay của Quân Tiêu Dao hiếm thấy mà hiện ra một tia nhu hòa. Hẳn nàng sẽ không vắng mặt trước truyền thừa của Tây Vương Mẫu đúng không? Vũ Hóa Vương suy nghĩ một lát đã bừng tỉnh hiểu ra. “Thì ra là thế, hẳn là vị Thần Nữ Khương gia mang Tiên Thiên Đạo Thai kia đúng không, đúng là nàng có khả năng có được truyền thừa Tây Vương Mẫu nhất.” Thể chất tương đồng, vận mệnh đã định sẵn sẽ có cảm ứng và truyền thừa. Giống như Quân Tiêu Dao thông qua các loại cơ duyên nhân quả, cuối cùng tìm được Hoang Cổ Thánh Điện, có được đế binh, tinh huyết, Bất Tử Dược, kinh nghiệm tu luyện… mà các Thánh Thể đời trước lưu lại trong đó. Khương Thánh Y mang Tiên Thiên Đạo Thai, vận mệnh đã định sẵn nàng nhất định cũng là người có cơ hội giành được truyền thừa Tây Vương Mẫu cao nhất. Mà một bên, Vũ Vân Thường nghe thấy lời này thì sắc mặt lại xuất hiện chút ảm đạm. Tất nhiên nàng ta cũng nghe nói về chuyện giữa Quân Tiêu Dao và Khương Thánh Y. Hai người này quả thực là thần tiên quyến lữ, là tuyệt phối. Tuy rằng thân phận địa vị của Vũ Vân Thường cũng không thấp, nhưng so sánh với Khương Thánh Y thì cũng không chiếm được ưu thế gì. Hơn nữa xem vẻ mặt của Quân Tiêu Dao thì thái độ của hắn đối với Khương Thánh Y rõ ràng khác với những nữ nhân khác. Vũ Vân Thường thật sự khó có thể tưởng tượng, rốt cục là nữ nhân ưu tú như thế nào mới có thể khiến Quân Tiêu Dao đối xử khác biệt như thế. “Mặc kệ, gặp được người ưu tú như Quân công tử, mặc dù không làm nổi chính cung thì làm nhị phòng cũng được.” Trước đó Vũ Vân Thường tuyệt đối không ngờ được kiêu ngạo như nàng cũng có lúc nghĩ đến chuyện làm nhị phòng cho người khác. Bước chân Quân Tiêu Dao di chuyển, xé rách hư không mà đi. Đám người Vũ Hóa Vương, Vũ Vân Thường cũng đi theo phía sau. “Con mẹ nó, đó là truyền thừa của Tây Vương Mẫu, cho dù không ăn được thịt, uống một chút canh cũng rất được lợi.” Sao thiên kiêu ở đây còn kiềm chế được lửa nóng trong lòng, lập tức như ong vỡ tổ mà đi theo. Có thể nói, truyền thừa của Tây Vương Mẫu xuất thế đã hấp dẫn rất nhiều ánh mắt trên Táng Đế Tinh. Mà đồng thời, ở bên kia. Trong hư không, một cái khe xuất hiện. Một bóng dáng nghiêng ngả lảo đảo lao ra từ trong đó, rốt cuộc không kiên trì được đã trực tiếp ngã quỵ xuống mặt đất. Đó là Kim Ô Thập Thái Tử khó khăn lắm mới chạy ra được. Thân thể hắn ta nứt nẻ, nửa bên cánh Kim Ô đã bị xé rách xuống, cả người vô cùng chật vật. Đổi lại là người nào khác ở đây thì tuyệt đối sẽ không nhận ra người hết sức chật vật trước mắt chính là Kim Ô Thập Thái Tử danh chấn cổ lộ. Thảm... Quá thảm... Thập Đại Thái Tử của Thái Dương Thần Sơn đã từng khí phách hăng hái, kiêu ngạo bá đạo, đẩy ngang cổ lộ, không ai dám chọc cỡ nào. Mà hiện tại thì sao? Thập Đại Thái Tử đã mất hết chín tên, Kim Ô Thập Thái Tử mạnh nhất còn lại cũng vô cùng chật vật, căn bản không thể nào chống lại được Quân Tiêu Dao. Kim Ô Thập Thái Tử thật hận, thù hận trong lòng đối với Quân Tiêu Dao dùng hết nước trong tứ hải cũng khó rửa sạch. Kim Ô Thập Thái Tử nhịn không được mà ngửa mặt lên trời rống giận. Trong lúc hắn ta vô năng cuồng nộ, bỗng nhiên, ngọc giản đưa tin trong pháp khí không gian của hắn ta sáng lên. Là trưởng lão Thái Dương Thần Sơn đang đưa tin, Thái Dương Thần Sơn đã hơi biết được tình hình. “Cho nên vì sao các ngươi không ra tay, cứ trơ mắt nhìn chúng ta chật vật như thế, nhìn các vị huynh đệ của ta chết đi?” Kim Ô Thập Thái Tử nghiến chặt khớp hàm.