Chương 999 - Khảo nghiệm cuối cùng của Khương Thánh Y

CHƯƠNG 999 - KHẢO NGHIỆM CUỐI CÙNG CỦA KHƯƠNG THÁNH Y Chương 999: Khảo nghiệm cuối cùng của Khương Thánh Y Nhóm dịch: Thiên Tuyết “Đến lúc đó, một mình Khương Thánh Y phải đối mặt không chỉ hai cái chúng ta, mà là hàng trăm hàng ngàn thiên kiêu đỉnh cấp.” Nói thật, Thần Tàm công chúa cũng không nguyện ý nhìn thấy tình huống trước mắt. Càng nhiều người biết được cơ duyên thì càng bất lợi cho nàng ta. Nhưng không có cách nào, động tĩnh đã truyền ra rồi. Kế tiếp, chỉ có thể là nắm đấm của ai cứng thì người đó có thể giành được cơ duyên. Còn về Khương Thánh Y? Nói câu không dễ nghe, nàng chỉ là công cụ mở ra truyền thừa cổ địa Dao Trì mà thôi. Chờ nàng vừa xuất hiện thì sẽ lập tức bị mọi người nhằm vào. Mặc dù thân phận thực lực của Khương Thánh Y bày ra đó, nhưng đối mặt với truyền thừa của Dao Trì Tây Vương Mẫu, chỉ sợ không có mấy ai duy trì nổi lý trí... Bởi vì khối đại lục này xuất hiện dị tượng Cổ địa Dao Trì nên đã hấp dẫn thiên kiêu bát phương hội tụ. Giờ phút này, sâu trong cổ địa của Dao Trì, trong cung điện cổ đã sụp đổ, một bóng hình xinh đẹp mặc tố y hư ảo đang lơ lửng trên hư không. Đó là một nữ tử thành thục mỹ lệ, mặt mày như họa, lại mơ hồ có thể thấy được uy nghi ngày xưa. Dáng người nàng ta no đủ, phong tình vạn phần, mang theo cảm giác trưởng thành. Đó chính là đại tỷ tỷ tùy thân của Khương Thánh Y, chưởng giáo Dao Trì ngày xưa, Ngu Thanh Ngưng. “Không hổ là đồ nhi của ta, xem ra không bao lâu nữa đã có thể thông qua khảo nghiệm.” “Đến lúc đó, truyền thừa chân chính cũng sắp xuất hiện, chỉ là... động tĩnh gây ra có hơi lớn.” Trong đôi mắt phượng cao quý của Ngu Thanh Ngưng hiện ra một tia sầu lo nhàn nhạt. Khương Thánh Y lợi hại thế nào thì chung quy cũng chỉ có một mình. Mà bởi vì quy tắc áp chế đặc thù của Táng Đế Tinh, Ngu Thanh Ngưng cũng khó có thể ra tay giúp trợ Khương Thánh Y. Nếu thật sự ra tay, một tia nguyên thần còn lại của nàng ta cũng có khả năng bị quy tắc tiêu diệt. Cho nên ngay từ đầu tới Táng Đế Tinh, Ngu Thanh Ngưng đã từng nói qua, tất cả đều phải dựa vào bản thân Khương Thánh Y. “Nhưng, đến lúc đó nếu thật sự xảy ra chuyện gì, cho dù khiến một tia nguyên thần của ta hồn phi phách tán, cũng phải bảo vệ được nàng...” Ngu Thanh Ngưng nhìn về phía Khương Thánh Y ngồi xếp bằng trên mặt đất, rơi vào khảo nghiệm linh hồn, trong đôi mắt phượng hiện ra một tia mềm mại hiền hòa. Ban đầu, Ngu Thanh Ngưng thật sự muốn mượn sức của Khương Thánh Y và Tiên Thiên Đạo Thai để giúp mình khôi phục nguyên thần, đắp nặn một thân thể vô cấu. Nhưng trong thời gian ở chung, Ngu Thanh Ngưng cũng biết được nữ tử nhìn có vẻ thanh lệ tuyệt thế này cũng có tâm tính thành thục cứng cỏi. Điều này làm Ngu Thanh Ngưng như thấy được mình của thời trẻ, hơn nữa Khương Thánh Y cũng có Tiên Thiên Đạo Thai. Ngu Thanh Ngưng không chút do dự mà trực tiếp thu Khương Thánh Y làm đồ đệ. Biểu hiện của Khương Thánh Y cũng không làm nàng ta thất vọng, hoàn toàn không thể bắt bẻ. “Đây là một cửa ải khó khăn, nếu có thể vượt qua thì ngươi sẽ hoàn toàn lột xác, phá kén thành bướm.” Ngu Thanh Ngưng lẩm bẩm nói. Mà giờ phút này, Khương Thánh Y đã tiếp nhận rất nhiều khảo nghiệm linh hồn. Nàng lần lượt vượt qua. Dù sao bản thân nàng cũng là Tiên Thiên Đạo Thai, hơn nữa còn có chưởng giáo Dao Trì ngày xưa là Ngu Thanh Ngưng. Hoàn toàn thông qua chỉ là vấn đề thời gian. Trước mắt là một mảnh hỗn độn. Khương Thánh Y không biết thời gian bên ngoài trôi đi như thế nào, nhưng nàng cảm thấy mình như đã nán lại trong ảo cảnh linh hồn ngàn năm vạn năm. Nhưng cũng may, đạo tâm của Khương Thánh Y không dao động, hơn nữa còn có Tiên Thiên Đạo Thai, các loại khảo nghiệm đều không làm khó được nàng. “Cũng nên cũng sắp kết thúc rồi, ải này lại là cái gì đây?” Khương Thánh Y nỉ non nói. Nàng muốn nhanh chóng kết thúc tất cả, có được truyền thừa. Sau đó rời đi Táng Đế Tinh, đi một mạch đến cuối cổ lộ chung cực, vậy thì có thể nhìn thấy bóng dáng ngày đêm thương nhớ kia. “Tiêu Dao...” Khương Thánh Y nỉ non trong lòng. Cứ như chỉ cần đọc ra hai chữ này thì trong lòng sẽ an bình lại, nàng không phải loại nữ nhân thời thời khắc khắc muốn bám víu bên cạnh người yêu, nhưng cũng không có nghĩa là nàng hoàn toàn không chút lưu luyến. Chỉ là Khương Thánh Y biết, nàng và Quân Tiêu Dao đều có con đường tu hành riêng phải đi. Ngắn ngủi chia lìa là vì tương lai càng xa xăm. Sau khi tỉnh táo lại, trước mắt Khương Thánh Y xuất hiện cảnh tượng kỳ dị. Nàng như về tới thượng cổ. Thiên địa rung chuyển, tiên vực phân loạn. Các loại đại kiếp nạn sôi nổi kéo đến. Nàng thấy được một bóng hình xinh đẹp khuynh tuyệt thiên hạ trong vô số cảnh tượng huyền ảo, nàng cảm nhận được một sức mạnh quen thuộc từ bóng dáng đó. Là Tiên Thiên Đạo Thai! “Chẳng lẽ vị kia chính là... Tây Vương Mẫu?” Khương Thánh Y vô cùng kinh ngạc. Không ngờ có thể nhìn thấy cảnh tượng này trong ảo cảnh linh hồn. Kế tiếp, Khương Thánh Y lại chứng kiến tình yêu của Tây Vương Mẫu và một nam tử. Nam tử đó là một Hoang Cổ Thánh Thể. Hơn nữa là một Thánh Thể có thể đánh ngang tay với đại đế, đã tiếp cận đại thành. Tây Vương Mẫu cũng sáng lập ra thánh địa Dao Trì, phong hoa tuyệt đại chi tư này khiến vô số nam tử trong tiên vực phải khom lưng. Bọn họ hiểu nhau, yêu nhau, trở thành thần tiên quyến lữ mà mỗi người trên Cửu Thiên Tiên Vực đều cực kỳ hâm mộ. Nhưng cuối cùng, náo động tới, hắc ám bao phủ lấy tiên vực. Không ai có thể may mắn thoát khỏi, cả đại đế cũng có khả năng ngã xuống, bỏ mình. Trách nhiệm của Thánh Thể là bình ổn náo động. Hắn muốn lên Cửu Thiên Quy Khư, kết thúc tất cả hắc ám, lại bị Tây Vương Mẫu ngăn trở, Tây Vương Mẫu muốn cùng đi với hắn. Cuối cùng, Thánh Thể thỏa hiệp, quyết định bế quan với Tây Vương Mẫu, sau khi đột phá lại cùng lên Cửu Thiên Quy Khư. Nhưng hắn lừa nàng. Trong lúc Tây Vương Mẫu bế quan đột phá, một mình Thánh Thể đã bay lên Cửu Thiên Quy Khư. Bởi vì hắn không muốn ái nhân của mình cùng đi mạo hiểm hay phải chịu bất cứ tổn thương nào. Hắn chỉ để lại một hàng chữ. “Lần này đi Cửu Thiên Quy Khư, chỉ mong không phụ thương sinh không phụ khanh...”