Chương 998 - Một Thái Âm Thánh Thể khác

CHƯƠNG 998 - MỘT THÁI ÂM THÁNH THỂ KHÁC Chương 998: Một Thái Âm Thánh Thể khác Nhóm dịch: Thiên Tuyết “Thái Tử điện hạ, cho dù là Thái Dương Thần Sơn ta cũng khó có thể nhúng tay vào chuyện của cổ lộ chung cực.” “Nếu chúng ta nhúng tay thì chẳng lẽ Quân gia sẽ làm như không thấy sao?” Nếu đã bước lên cổ lộ chung cực thì bản thân phải tự phụ trách sinh tử, có lẽ thế lực sau lưng sẽ mang đến tác dụng kinh sợ, nhưng cũng không phải tuyệt đối. Cho dù là thế lực bất hủ cũng khó có thể nhúng tay vào cổ lộ chung cực, những chấp pháp giả cổ lộ đó cũng không phải mắt mù. “Cho nên... Bổn Thái Tử phải cố chịu đựng tất cả, để mọi người cười nhạo?” Kim Ô Thập Thái Tử rất không cam lòng, thân thể đang run rẩy. “Thái Tử điện hạ, có một tin tức muốn nói cho ngài biết, là về Thái Âm Thánh Thể...” Lời này vừa vang lên thì vẻ mặt Kim Ô Thập Thái Tử đã cứng lại, sau đó trong mắt bỗng phát ra ánh hào quang nóng cháy cực độ. “Các ngươi bắt được Ngọc Thuyền Quyên kia?” Kim Ô Thập Thái Tử hấp tấp nói. Nếu bắt được Ngọc Thuyền Quyên, song tu với nàng thì Kim Ô Thập Thái Tử có tự tin sẽ tu luyện thành Hỗn Độn Thể hậu thiên. Đến lúc đó, Quân Tiêu Dao đã là cái gì? “Cũng không phải, nhưng chúng ta phát hiện một khối Thái Âm Thánh Thể khác.” Kim Ô trưởng lão chần chờ một lát, sau đó nói. “Một khối Thái Âm Thánh Thể khác?” Kim Ô Thập Thái Tử hơi nhíu mày. Kim Ô trưởng lão không dùng từ một cái, mà là một khối. Nói chung, không ai dùng “Một khối” để hình dung người sống cả. “Ai, Thái Tử điện hạ, ngài về trước đi, việc này vẫn phải do chính ngài tới định đoạt.” Vị Kim Ô trưởng lão kia muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn thở dài một tiếng. Thập Đại Thái Tử đã mất hết chín người. Lần này Thái Dương Thần Sơn thật sự bị thương gân động cốt. Trong bất hạnh cũng có may mắn là ít nhất Kim Ô Thập Thái Tử còn sống. Kim Ô Thập Thái Tử cũng mơ hồ nhận ra lời nói của Kim Ô trưởng lão có ẩn ý. Nhưng hắn ta vẫn quyết định đi về trước, xem xét tình huống Thái Âm Thánh Thể kia rồi lại nói. “Chỉ cần có một tia cơ hội luyện thành Hỗn Độn Thể hậu thiên, ta cũng sẽ không bỏ qua, Quân Tiêu Dao, chờ xem...” Kim Ô Thập Thái Tử thầm thề trong lòng, lập tức phá không mà đi. Ở Táng Đế Tinh, trên một khối đại lục khác. Đây vốn là một mảnh đất hoang vắng cổ xưa, giờ phút này lại nở rộ ra các loại ánh sáng rực rỡ. Có cảnh tượng thần dị hiện ra, như mơ về thượng cổ, các loại tiên quang lóng lánh, kỳ hoa dị thảo nở rộ. Động tĩnh ở nơi đây muốn không hấp dẫn người ta chú ý cũng không được. Mà giờ phút này, bên ngoài mảnh phiến cổ địa đó có hại bóng dáng đứng trên hư không. Đó là Thần Tàm công chúa của Thần Tàm cốc và Yêu Nguyệt Không của Thiên Yêu Cổ Điện. Thần Tàm công chúa xương cốt trong suốt, dáng người thon dài, bên ngoài thân thể mềm mại có thần hà chín màu đang lượn lờ. Ở sau đầu nàng ta cũng có chín thần hoàn như ẩn như hiện, nở rộ quang huy đạo tắc, thể hiện rõ nghịch thiên chi tư của Cửu Biến Thần Tàm. Yêu Nguyệt Không bên cạnh nàng cũng tà dị tuấn mỹ, yêu khí mãnh liệt, khiến người ta nhìn thôi đã thấy sợ. Chỉ là hiện tại, sắc mặt của Thần Tàm công chúa không phải quá đẹp. “Khó trách luôn bị ngăn cản bên ngoài, không tìm thấy đường tiến vào trong đó, thì ra đã có người đi trước một bước mà tiến vào trong đó.” Giọng điệu của Thần Tàm công chúa có chút trầm thấp. “Thì ra có người nhanh chân đến trước, không phải ai cũng có thể dễ dàng tìm được Cổ địa Dao Trì này, càng đừng nói là tiến vào.” Yêu Nguyệt Không cũng cau mày. Hắn đặc biệt tới đây trợ giúp Thần Tàm công chúa. Nếu cuối cùng Thần Tàm công chúa không có được cái gì cả thì chẳng phải cũng có vẻ hắn thực vô năng? “Dao Trì, Tây Vương Mẫu, Tiên Thiên Đạo Thai, chẳng lẽ là... Vị kia?” Thần Tàm công chúa nghĩ tới một người. Một nhân vật nữ thần khuynh tuyệt thiên hạ, tên tuổi đứng ngang hàng với nàng ta trên cổ lộ chung cực, được vô số người tôn sùng là tiên tử. Khương gia Thần Nữ, Khương Thánh Y! Giữa nam nhân có ganh đua cao thấp. Nữ nhân cũng có tâm lý đua đòi. Hiện giờ trên cổ lộ chung cực, nhân vật cấp nữ thần nổi tiếng nhất chỉ có mấy người là Đế Nữ Linh Diên, Thần Tàm công chúa, Khương Thánh Y, Cơ Thanh Y…. Đương nhiên, không phải nói đám người Khương Lạc Ly, Nhan Như Mộng không có mị lực, chỉ là so về mặt danh khí thì không cao bằng những người trước mà thôi. Thần Tàm công chúa cũng rất tò mò về nhân vật đứng ngang hàng với mình trên cổ lộ này. “Khương gia Thần Nữ, là nàng sao?” Yêu Nguyệt Không hỏi. “Trừ nàng thì ta không nghĩ ra người thứ hai.” Thần Tàm công chúa nói. Khương Thánh Y mang Tiên Thiên Đạo Thai, là người có khả năng có được truyền thừa của Tây Vương Mẫu nhất. Nàng ta cũng không thể không thừa nhận. “Khương Thánh Y thì thế nào, chỉ cần ngươi muốn thì ta sẽ giúp ngươi có được bất cứ thứ gì ngươi mình.” Yêu Nguyệt Không ôn nhu thâm tình mà nói. Nhưng sắc mặt Thần Tàm công chúa lại không quá nhẹ nhàng. Nàng vươn tay ngọc gom mái tóc đẹp như mây lại, nói: “Bản công chúa nhất định phải có truyền thừa của Tây Vương Mẫu, nhưng Khương Thánh Y lại cũng không trọng điểm.” “Trọng điểm là...” Yêu Nguyệt Không chần chờ. “Quân Tiêu Dao.” Thần Tàm công chúa nói thẳng. Rất nhiều người đều biết được quan hệ giữa Quân Tiêu Dao và Khương Thánh Y. Nếu thật sự lựa chọn đối phó với Khương Thánh Y, vậy không khác gì phải đối mặt với một đối thủ khủng bố càng cường đại hơn. Kiêu ngạo như Thần Tàm công chúa cũng chỉ có thể nói Quân Tiêu Dao không uy hiếp được mạng nàng. Cũng không dám nói mình có thể hoàn toàn đối phó được Quân Tiêu Dao. “Ta thừa nhận Quân Tiêu Dao thật sự không yếu, nhưng nếu hai chúng ta liên thủ thì hẳn Quân Tiêu Dao cũng không làm gì được chúng ta mới đúng?” Yêu Nguyệt Không nhíu mày. Hắn cảm thấy Thần Tàm công chúa quá xem trọng Quân Tiêu Dao hay không? Hiện tại chiến tích kinh người Quân Tiêu Dao đối chiến với ba người Kim Ô Thập Thái Tử còn chưa lan truyền ra. Nếu biết chuyện này thì chỉ sợ Yêu Nguyệt Không sẽ không thoải mái mà nói ra những câu vô tri như thế. “Cẩn thận một chút sẽ không sai.” Thần Tàm công chúa nói. “Vậy kế tiếp chúng ta làm sao bây giờ?” Yêu Nguyệt Không hỏi. “Động tĩnh ở nơi đây đã truyền ra, chắc sẽ hấp dẫn ánh mắt bát phương, dù cuối cùng Khương Thánh Y có thể có được truyền thừa hay không thì cổ địa này cũng sẽ mở ra.”