Chương 26: Máy Quay

Bầu không khí ở hiện trường lập tức trở nên hồi hộp. "Mọi người ơi, ta có nên ấn nút dừng lại hay không?" "Ấn!" "Ấn!" Càng ngày càng có nhiều người hô to, muốn Chung Hi ấn nút dừng lại. Chung Hi thấy bầu không khí đã đạt đến đỉnh điểm liền quyết đoán ấn nút. Vầng sáng di chuyển ngày càng chậm, cuối cùng dừng lại trên khung hình của một người. "Máy quay hãy quay thật gần, để chúng ta cùng nhìn xem người may mắn tiếp theo được chọn vào thẳng vòng trong là ai nào!" Hình ảnh trên màn hình được phóng to lên. Đệch mợ! Đựu má! Tiếng ồ vang vọng khắp sân thi đấu. Chung Hi nghe vậy, ngạc nhiên quay lại nhìn. Thấy rõ người trên màn hình, đến chính hắn cũng thiếu chút nữa thì chửi thành tiếng câu "CMN!". May thay, là một người chủ trì hàng đầu, cô đã dùng sự nhẫn nại rèn luyện mỗi ngày để đè câu chửi kia xuống. Người trên màn hình kia soa mà quen thuộc quá. Không phải là Lâm Thu - người được chọn vào thẳng ở vòng một sao? Có nội tình! Chắc chắn có nội tình! Lần đâu tiên đa số người có mặt tại đây đều đồng thanh hô lên cùng một câu. Mà những người xem trực tiếp qua internet cũng đồng loạt bình luận ấy. Chung Hi cũng chẳng biết phải làm sao cả. Là người bên phía ban tổ chức, cô biết rất rõ đây là kết quả do máy móc lựa chọn ngẫu nhiên mà ra. Ai ngờ được tên Lâm Thu này lại có vận may nghịch thiên đến vậy chứ. "Mọi người yên lặng chút. Ta có thể đảm bảo đại hội này hoàn toàn không có sắp đặt khuất tất gì hết. Chỉ có thể nói bạn học Lâm Thu này quả thực có vận khí không tồi đâu." "Dựa theo thông lệ, xin được mời bạn học Lâm Thu chia sẻ một chút cảm nghĩ khi được chọn vào thẳng vòng trong nào." Bản thân Lâm Thu cũng có chút ngạc nhiên. Không ngờ hắn lại lần nữa trở thành người được chọn. Nhìn thấy nhân viên công tác đưa mic cho mình, hắn nghĩ nghĩ một lúc rồi nói: "Chán muốn chết. Đại đao của ta đã khát lâu rồi, muốn uống máu!" Lâm Thu không hề cố tình giả ngầu. Hắn thật sự muốn được lên đài đánh nhau. Chỉ cần không phải gặp Tần Trăn Trăn, hắn đều có tự tin có thể đánh bại đối thủ. Loại cơ hội có thể xuất hiện trên màn ảnh như này, làm sao hắn có thể buông tha cho được. Những tuyển thủ xung quanh nghe được lời hắn nói đều hằm hè xoa tay. "Lâm Thu, ngươi đừng có mà đắc ý. Ngươi cũng không thể được vào thẳng mãi đâu!" "Đúng vậy. Còn tiếp tục vào thẳng thì sao thấy được thỏ biến hình chứ!" "Chuẩn luôn. Hoá hình con thỏ mới đáng yêu làm sao~" "Tiếp theo là thời gian nghỉ ngơi. Mọi người có thể ăn chút đồ ăn. Còn các tuyển thủ có thể tới căng tin tập trung để ăn trưa. Ở đó có chuẩn bị đồ ăn rất ngon và phong phú cho các ngươi." Vừa nghe có cơm trưa miễn phí, hai mắt Lâm Thu lập tức sáng rực lên. Cha ông ta gạt người ta! Ai nói không có bữa cơm nào là miễn phí chứ! Đây còn không phải cơm miễn phí à? Một nhân viên đứng ra ổn định trật tự cho các tuyển thủ và hướng dẫn họ đến căng tin. Chỉ vừa đi ra khỏi sân thể dục, dưới chân Lâm Thu đã bị trượt một cái. May mà tố chất cơ thể hắn đã được tăng cường đáng kể, nếu không thì đã ngã sml rồi. Cúi đầu nhìn mới thấy, CMN! Chó nhà ai đi bậy vậy! Làm hắn xém chút "ăn shit" thật rồi! "Bảo sao hôm nay ngươi may thế, hoá ra là vận cứt chó thật." Lý Nam nhìn Lâm Thu dẫm phải phân liền cười nhạo một phen. "Sao ở đâu cũng thấy mặt ngươi vậy Lý Nam? Mau cút qua một bên đi." "Ta nói nè người anh em Nhất trung, vệ sinh tại trường các ngươi cũng kém quá đi. Sao lại cho động vật đi bậy khắp trường thế?" Người dẫn đường của trường trung học Đệ Nhất còn đang bận nín cười. "Ngại quá, trước kia nào có đâu. Có thể thấy hôm nay ngươi may tới mức cứt chó cũng phải xếp hàng tới tìm ngươi để bị dẫm." "Ngươi nói vậy ta cũng chẳng biết phản bác ra sao." Lâm Thu vừa nói vừa cọ chân vào cây thông cảnh được trồng ngay cạnh đó. Thấy cũng tàm tạm rồi hắn mới chậm rãi đuổi kịp đám người kia. Rất nhanh đã đến căng tin. Đáng nói là đồ ăn của trường trung học Đệ Nhất ngon lắm, ngon hơn không biết bao nhiêu lần mấy món hắc ám của trường trung học Thập Bát bọn hắn. Vậy mà họ còn cung cấp đồ ăn miễn phí cho tất cả tuyển thủ hôm nay nữa. Lâm Thu đối xử với Lưu Thuỵ khách sao như vậy, phần nhiều là do nể ặt bữa ăn trưa này đây. Vốn Lưu Thuỵ định ăn cùng hắn, nhưng đã bị hắn cản lại. Nói một cách khách sáo thì là do hiện hắn đang là cái đích cho mọi người chỉ trích. Ngồi ăn cùng hắn thì trong trận đấu buổi chiều Lưu Thuỵ cũng sẽ bị mọi người nhằm vào. Lưu Thuỵ nghĩ nghĩ một chút, quả thật hiện tại Lâm Thu là kẻ thù chung của tất cả mọi người đấy. Vì an toàn của bản thân, hắn ta quyết định ngồi ở bàn đối diện với Lâm Thu.