Chương 744: Tên đã trên dây (1)

CHƯƠNG 744: TÊN ĐÃ TRÊN DÂY (1) "Phụng chỉ trượng sát hơn một trăm vị đại thần?" Đường Tử Hòa cuối cùng không nhịn được mà mở miệng. Lúc này cũng chẳng bật tâm tới sự chột dạ của mình nữa, miệng hỏi còn mắt thì không nhịn được lướt qua mặt Tần Kham. Đinh Thuận cười ha ha, nhìn nhìn sắc mặt Tần Kham, cũng không dám trả lời, trong vẻ mặt lại có chút đắc ý. Nhìn vẻ mặt của Đinh Thuận, Đường Tử Hòa càng khẳng định việc này tất tất là Tần Kham bày mưu đặt kế gây ra, theo Tần Kham nhiều năm như vậy, thuộc hạ của hắn có tính tình gì nàng ta đã sớm nắm rõ, phàm là khi trên mặt tên chó Đinh Thuận này lộ ra vẻ mặt tiểu nhân đắc chí ấy, chuyện hơn phân nửa chính là tác phẩm của Tần Kham. Người khác không rõ hậu quả trượng sát hơn một trăm người, nhưng nữ nhân khôn khéo như Đường Tử Hòa thì sao có thể không biết, lúc này lập tức hưng phấn tới mức mặt đỏ bừng, bật thốt lên: "Tân hoàng không ngờ 'Hạ chỉ' trượng sát hơn một trăm vị đại thần, sau này tất nhiên sẽ mất hết lòng người triều thần, lúc này chính là cơ hội tốt..." Hai chữ "Hạ chỉ" nhấn đặc biệt mạnh, Đường Tử Hòa vừa nói còn vừa liếc Tần Kham một cái. Tần Kham lại nghiêm mặt quát lên: "Ngươi câm miệng! Chuyện Triều cục thiên hạ là để ngươi gây sóng gió à? Có món nợ ta còn chưa tính với ngươi đó, chờ đấy!" Đường Tử Hòa lúc này mới phát giác mình quả thật đã vong hình, đúng là có món nợ chưa bị tính, thế là vội vàng cúi đầu giả vờ như tiểu nữ nhân khúm núm, không dám nói thêm câu gì. Đinh Thuận nói: "Tiền Ninh nếu đã mở sát giới, chúng ta không thể ẩn nhẫn được nữa, Công gia, vừa rồi Tứ phu nhân nói không sai, hiện giờ chính là lúc tân hoàng đã mất hết lòng người, Công gia nên ra chủ ý." Tần Kham nghiêm mặt suy tư một lát rồi nói: "Hỏa hậu gần tới rồi, nếu còn chần chừ thì ta chỉ có thể trơ mắt nhìn tâm huyết nhiều năm của ta nhất nhất bị phá huỷ, không thể nhịn nữa rồi." Đinh Thuận hưng phấn ôm quyền: "Xin Công gia hạ lệnh." "Tới nơi đóng quân của biên quân Liêu Đông ở bắc giao ngoài thành, bí mật triệu Diệp Cận Tuyền vào thành gặp ta." "Vâng." Nội viện ngoại trạch, tiếng đồ vật rơi vỡ truyền ra. Tần Kham sầm mặt lườm Đường Tử Hòa, Đường Tử Hòa sợ hãi rụt rè quỳ trước mặt hắn, trước gối đầy những mãnh sứ vỡ. Từ sau khi gặp Chu Hậu Chiếu, lửa giận ức chế đã lâu của Tần Kham cuối cùng cũng phát tác. " Đường Tử Hòa, nhớ lúc trước ta từng nói gì với ngươi không." "Nhớ, phụ nữ không được phép tham gia vào chính sự. Đặc biệt là ta, lại càng không được phép tham dự quốc sự quân chính." Đường Tử Hòa cúi đầu nói khẽ. " Lúc trước sau khi ở Phách Châu binh bại bị bắt. Ngươi còn nhớ đã nói gì với ta không?" "Nhớ, từ nay về sau vĩnh viễn không được tạo phản, cả quãng đời còn lại phải rửa sạch món nợ mấy ngàn tính mạng ở Phách Châu." Ngữ khí của Tần Kham càng lãnh liệt: "Như vậy, ngươi nói cho ta hay đi. Ngươi hiện tại đang làm gì?" Đường Tử Hòa vẫn cúi đầu, nhưng ngữ khí lại hết sức bướng bỉnh: "Ta đang làm chuyện ta phải làm." " Lúc trước bệ hạ đuối nước, ngươi được triều thần mời vào Báo Phòng xem bệnh cho bệ hạ, nói cái gì mạng của bệ hạ chỉ còn mười ngày, chắc khi đó ngươi đã bắt đầu bố cục tính kế rồi nhỉ? Bệ hạ đuối nước kỳ thật không nghiêm trọng lắm, với y thuật của ngươi kỳ thật đêm đó là có thể làm hắn tỉnh lại, nhưng ngươi không biết cho hắn uống thuốc gì. Làm hắn hôn mê suốt mười, khiến ta sinh ra phán đoán sai lầm, cho nên làm ra kế sách ứng đối sai lầm, về sau thấy kỳ hạn mười ngày sắp tới, ngươi lại không biết nắm được thóp gì của Cao Phượng, bức hắn lén lấy trộm ấn tín của ti lễ giám và ngự mã giám điều cấm vệ Báo Phòng đi, đưa bệ hạ đang hôn mê ra khỏi cung, làm triều cục càng khó bề phân biệt, cuối cùng không thể không nghênh lập tân quân, ngươi đoán trúng chuyện thứ nhất sau khi tân quân đăng cơ làm chính là nhằm vào quyền thần ta đây, còn ta để bảo vệ bản thân và vợ con, bảo vệ tâm huyết tân chính nhiều năm, không thể không đứng lên đấu tranh." Vẻ mặt Tần Kham càng sắc bén: "Đường Tử Hòa, ngươi tính kế hay lắm, không ra mặt vẫn tính kế được toàn bộ quân thần triều đường, đến người bên gối như ta cũng tính kế, hôm nay tên đã lên dây, không thể không phát, mắt thấy kinh sư và thiên hạ sắp phát sinh đại biến, tất cả đều là công của ngươi, ngươi nói ta có phải nên khen ngươi một tiếng nữ Gia Cát tính toán không bỏ sót? Đường Tử Hòa, ngươi từng đáp ứng ta sau này sẽ không tạo phản, nhưng hiện giờ ngươi đang định làm gì?" Đường Tử Hòa thở dài: "Ta đã nói sẽ không tạo phản nữa, việc ta làm hiện tại không phải hoàng đồ bá nghiệp cho bản thân, mà để bảo toàn cho nam nhân và gia đình mình, Tần Kham, ta đã làm sai chuyện gì?" Tần Kham lạnh lùng nói: "Ta cần một nữ nhân để bảo toàn à? Để bảo toàn cho ta và gia đình, ngươi không ngờ lại bày ra cục diện như vậy, đùa giỡn quân thần triều đường, mắt thấy kinh sư loạn cục đã xuất hiện, đại chiến vạn người là không thể tránh khỏi, Đường Tử Hòa, đây là kết quả ngươi muốn thấy à?" Đường Tử Hòa cuối cùng ngẩng đầu, quật cường nhìn hắn, khóe miệng không ngờ phác ra một nụ cười lạnh: "Tần Kham, ngươi nói thì đường hoàng lắm, nhưng ngươi sờ lương tâm mình đi, ngươi dám nói ngươi thật sự là trung thần sao? Ta đi theo bên cạnh ngươi mười năm, ta không phải là Đỗ Yên và Kim Liễu, trong mắt các nàng chỉ nhìn thấy tướng công nho nhã, thường xuyên khiến các nàng vui vẻ, khiến các nàng hạnh phúc, mà Tần Kham trong mắt ta, không chỉ là tướng công, còn là kiêu hùng lòng mang thiên hạ!" "... Ngươi khác với người khác, bọn họ có nhiều người là trung thần danh tướng thiên cổ lưu phương, có kẻ là loạn thần tặc tử không chút che giấu, mà Tần Kham ngươi, ngươi trông thì như trung lương, nhưng kì thực vĩnh viễn để lại cho mình đường lui, ngươi chưa bao giờ để bản thân mình rơi vào tuyệt cảnh vạn kiếp bất phục, bố cục của ngươi còn xa rộng hơn ta nhiều, so với ta càng đa mưu túc trí hơn, bắt đầu từ hơn mười năm trước triều đình phái ngươi tuần tra Liêu Đông, ngươi chỉ sợ đã an bài đường lui rồi? Diệp Cận Tuyền là ngươi tự tay đưa lên vị trí Tổng đốc Liêu Đông, mấy năm nay kinh sư chế tạo cục có hỏa khí mới gì, ngươi luôn gửi tới cho Liêu Đông đầu tiên để trang bị cho biên quân, Diệp Cận Tuyền mấy năm nay ở Liêu Đông bài trừ dị kỷ, trong quân bố trí thân tín, chèn ép bộ hạ cũ của Lý Cảo, khiến biên quân Liêu Đông từ trên xuống dưới chỉ biết Diệp Tổng đốc chứ không biết có triều đình." "Bắt đầu từ nguyên niên Chính Đức, ngươi ở ngoài thành kinh sư mở đại doanh, chiêu mộ cô nhi trong lưu dân doanh làm ' Thiếu niên binh', mỗi năm huấn luyện ra năm trăm người, mười năm năm ngàn người, bọn họ mỗi ngày đọc sách thao luyện, sau đó gửi tới Liêu Đông, những thiếu niên binh này biết chữ biết làm văn, đọc thuộc binh thư, có thể nói là văn võ song toàn, người như vậy ở trong biên quân sao không nổi bật cho được? Diệp Cận Tuyền thuận thế xếp bọn họ vào trong quân, bổ nhiệm làm bách hộ Thiên hộ, hơn mười năm tính toán tử tế, biên quân Liêu Đông chắc thành họ Tần hết rồi! Tần Kham, ngươi đừng nói với ta những con cờ này là ngươi đánh xuống một cách không có mục đích." "Trên Triều đường ngươi mở rộng vây cánh cũng không để lộ thanh sắc, vô thanh vô tức lung lạc các trọng thần như nội các Đại học sĩ Dương Đình Hòa, Lại bộ thượng thư Dương Nhất Thanh, cố ý giao hảo với thái giám chưởng ấn ti lễ giám ngự mã giám, Binh bộ thượng thư Nghiêm Tung lại là tâm phúc thân tín của ngươi, dùng cự lợi từ hải vận cột những huân quý nắm giữ binh quyền đoàn doanh kinh sư như Bảo Quốc công Chu Huy…”