Chương 9: Tạp chí

Ban đêm. Ứng phó xong hàng xóm đến mượn lò nướng, Lumen lên lầu hai tiến vào gian phòng dùng làm phòng sách. —— ở thôn Cordouan, rất nhiều nhà nghèo không có lò nướng, cũng không có cái bếp nào cỡ lớn, khi cần nướng bánh mì hoặc hun thịt, chỉ có thể đi sang nhà khác mượn, sử dụng tại chỗ. Ở trên chuyện này, Aurore luôn luôn thoải mái, rất là khoan dung, ai tới mượn đều có thể, chỉ cần trả phí dụng nhiên liệu tương ứng, hoặc tự mang theo than đá, củi vân vân. Lúc này, cô đã đổi váy ngủ lụa màu trắng, đang cuộn mình ở trong một cái ghế bành, nương theo ánh sáng của đèn bàn sử dụng pin, chuyên chú đọc sách ở trong tay. Lumen không có quấy nhiễu cô, tùy ý rút một cuốn báo mỏng ở trên giá sách, ngồi xuống ghế trong góc. "Khăn che mặt bí ẩn"... Đây là tạp chí gì? Lumen nhìn cái bìa tràn đầy phù hiệu kỳ quái, trong lòng nghi hoặc. Cậu lật nhanh xem một chút, càng xem càng khiếp sợ. Tạp chí này nói là hình thức tồn tại của linh hồn nhân loại, nói là vạn vật có linh, nói là thông qua phương thức bí ẩn cùng câu thông linh hồn khác nhau, được trợ giúp khác nhau... Cho dù tín ngưỡng tuyệt không thành kính, cho dù chỉ theo trào lưu mà tiến vào giáo đường "Mặt Trời Vĩnh Hằng" làm chút cầu nguyện, ngẫu nhiên tham dự thánh lễ, trong đầu Lumen cũng khó ngăn chặn mà hiện lên hai từ: "Báng bổ! "Cấm kỵ!" Tuy Aurore là một Vu sư chỉ cần bại lộ khẳng định sẽ bị tòa án tôn giáo bắt mang đi thiêu, trong nhà có sách báo như vậy cũng thực bình thường, nhưng Lumen rõ ràng nhìn thấy, bản tạp chí này có chính phủ cấp phép xuất bản! Thứ này có thể quang minh chính đại xuất bản sao? Không phải nói thẩm tra xuất bản vẫn rất nghiêm khắc sao? Hoặc là, đây là giấy phép giả... Lumen ngẩng đầu lên, nhìn về phía Aurore, mở miệng hỏi: "Đây là tạp chí vi phạm lệnh cấm?" Aurore kéo ánh mắt khỏi cuốn sách, liếc mắt nhìn em trai một cái, không để ý cho lắm nói: "Trước kia là vậy, thuộc về văn học chợ đen, sau đó không biết thông qua thẩm tra như thế nào, được xuất bản chính thức, giáo hội 'Mặt Trời Vĩnh Hằng' thế mà cũng không quản, đã ngầm đồng ý." "Văn học?" Lumen không quá hiểu đối với cách dùng từ của chị. "Thứ này đương nhiên là văn học, sẽ không xem là thật chứ?" Aurore cười nói, "Nếu viết là thật, em cảm thấy nó có thể xuất bản sao? Em nếu làm theo những phương pháp trên đó, trừ bỏ làm cho tinh thần bản thân suy yếu, trở thành kẻ thần kinh, thì không có thu hoạch gì khác, ừm... ngẫu nhiên sẽ có một ít là thật, nhưng dưới tình huống không có ngôn ngữ nghi thức tương ứng, thử thế nào cũng đều là uổng phí." Đây là đánh giá của một vị Vu sư chuyên nghiệp. "Được rồi..." Lumen khó nén thất vọng, "Em chỉ kỳ quái, thứ này lại có thể được xuất bản." Aurore phồng má lên, giống như đang thật sự suy nghĩ: "Chị cũng không rõ cho lắm là vì sao, có thể mấy năm gần đây, các hiện tượng siêu nhiên, ừm, hiện tượng liên quan đến nhân tố Siêu phàm càng ngày càng nhiều, không thể giấu diếm toàn bộ được, đã mang đến trào lưu tư tưởng nhất định, chính phủ muốn để mọi người hơi có hiểu biết một chút, cho nên thả lỏng quản lý đối với sách cùng loại. Ở Trier, rất lưu hành ba tạp chí "Thông linh " "Hoa sen" "Áo nghĩa", trên giá sách của chị cũng có, em nếu cảm thấy hứng thú, có thể tìm đọc, về sau đi quán bar biên chuyện cũng có thể biên càng giống thật một chút." "Ừm." Lumen quả thật cảm thấy hứng thú. Cùng lúc đó, cậu lại cảm khái ở trong lòng: Kho sách của Aurore thật sự là phong phú đa dạng mà! Đúng vậy dựa vào sách này cùng Aurore vẫn hay giảng giải, thanh niên thất học như cậu mới có thể có đủ hiểu biết đối với quốc gia, mảng đại lục cùng thể giới mà mình sinh sống: Thế giới này có hai khối đại lục nam bắc, ở giữa là Biển cuồng bạo cuồng phong càn quét, di chuyển gian nan, về phần đông đại lục cùng tây đại lục trong truyền thuyết, trước mắt không có ai đến, không ai có thể xác định chúng nó đến cùng là có tồn tại hay không. Lumen cùng Aurore sính sống tại nước cộng hòa Intis ở trung bộ bắc đại lục, tây tới Biển sương mù, bắc tiếp đế quốc Fossack, phía đông cách sơn mạch Honakis nhìn vương quốc Ruen, phía nam quốc gia giáp giới theo thứ tự là vương quốc Feineibote, Rumberg cùng Temasek. Ở giữa vương quốc Feineibote cùng vương quốc Ruen, còn có các nước nhỏ như Sehgal, các nước này cùng Rumberg, Temasek được gọi là các nước trung nam, điểm giống nhau là đều tín ngưỡng "Thần Tri Thức cùng Trí Tuệ" . Nam đại lục đã rơi xuống thành các nước thuộc địa của bắc đại lục, vô luận đế quốc Byron, hay là vương quốc Paz, vương quốc Hagati, hay quốc gia khác, đều mất đi đại bộ phận quyền tự chủ, đương nhiên, sóng triều phản kháng thực dân chưa bao giờ đoạn tuyệt. Trừ bỏ Biển cuồng bạo ở giữa nam bắc đại lục, Biển sương mù phía tây nước cộng hòa Intis, còn có biển Sunia phía đông vương quốc Ruen, bắc hải phía bắc đế quốc Fossack, nam cực hải ở nam đại lục, chúng nó cùng xưng là "Ngũ hải" . Mà trong các nước bắc đại lục, thực lực tổng hợp của vương quốc Ruen là mạnh nhất, tiếp theo là nước cộng hòa Intis, đế quốc Fossack thua trận ở trong chiến tranh lần trước rơi xuống thứ bốn, vương quốc Feineibote bay lên thứ ba, trong các nước phía nam, Rumberg cường thịnh nhất. So với thôn dân Cordouan chỉ biết tới nước cộng hòa Intis, vương quốc Feineibote cùng Rumberg, Lumen có thể nói là nhà địa lý học. Đương nhiên, cái này là bởi vì nhóm chăn cừu của thôn Cordouan cần di chuyển khu vực chăn nuôi tới gần vương quốc Feineibote cùng Rumberg, mới có hiểu biết nhất định đối với hai quốc gia này, đổi thành dân chúng nông thôn bắc địa khu Darliege, trừ bỏ thôn xóm, thôn trấn cùng thành thị quanh thân, bọn họ chỉ nói được tới Trier, Sucht… các thành phố lớn của nước mình. Đôi khi, Lumen thật sự thực nghi hoặc, Aurore sao có thể nắm giữ nhiều tri thức như vậy? Toàn bộ giáo trình mà cậu học tập đều là Aurore biên soạn, giáo trình luyện tập cũng là Aurore ra, bình thường xem sách, phàm là có vấn đề gì, Aurore cũng đều có thể giải đáp! Quan trọng hơn là, cô còn nắm giữ kỹ thuật chiến đấu các lưu phái. Cái này quả thực không giống như là chuyện một cô gái hơn hai mươi tuổi có thể làm được, có người sống năm sáu chục năm cũng không tích góp được nhiều tri thức như vậy. Chẳng lẽ đây là điều kiện cơ sở để làm Vu sư chân chính? Lumen lại lần nữa ngẩng đầu nhìn về phía Aurore. Aurore một bên đọc sách một bên dùng ngón tay khẽ vỗ nhẹ lên gò má của mình, không hề có bộ dáng học giả hay Vu sư. "Nhìn cái gì?" Aurore đã nhận ra ánh mắt của cậu. "Lần trước chị nói, em sẽ tham gia thi nhập học vào trường cao đẳng thống nhất?" Lumen chuyển hướng đề tài. Aurore suy nghĩ rồi nói: "Trên lý luận em có thể thi vào bất cứ trường đại học nào, nhưng chị chưa từng tham gia vào những cuộc thi như vậy, nên không dám xác định phạm vi ra đề cụ thể. "Russell thật sự là hại người rất nặng mà, afi, cái này cũng là chuyện tốt..." Không hề nghi ngờ, thi nhập học trường cao đẳng thống nhất là khi Đại đế Russell chấp chính làm ra, vẫn kéo dài đến hiện tại. Aurore đột nhiên nghĩ tới một chuyện, nhìn Lumen, mỉm cười hỏi: "Hôm nay sao lại không đi quán bar biên chuyện?" "Em cũng không phải thật sự là tửu quỷ." Lumen lắc lắc tạp chí trong tay, "Ở nhà đọc sách cũng là phương thức giải trí tốt." Đồng thời có thể làm cho tâm tình của mình bình tĩnh, trạng thái thả lỏng... Cậu ở trong lòng yên lặng bồi thêm một câu. Aurore gật gật đầu, nhìn góc của Lumen nói: "Sao lại ngồi xa như vậy? Em đây là đang giả đáng thương, nhỏ yếu, bất lực sao? "Lại đây đi, buổi tối đọc sách cần ánh sáng tốt, bằng không sẽ làm tổn thương tới ánh mắt." Lời nói kỳ kỳ quái quái của Aurore thật sự là rất nhiều... Mình tuy nghe hiểu được ba từ "Đáng thương", "Nhỏ yếu", "Bất lực" này là có ý gì, nhưng đặt cùng một chỗ lại rất cổ quái, không giống như cách dùng bình thường... Lumen sớm đã quen với biểu hiện của Aurore, kéo ghế dựa, đi tới bên cạnh bàn. Trước đèn bàn sáng ngời, cậu cùng Aurore một trái một phải, yên tĩnh xem bộ, thường thường tán gẫu vài câu. Tiếng hít thở, tiếng trang sách lật, ngoài cửa sổ thỉnh thoảng có gió đêm thổi qua, thư hoãn mà bình thản. ... ... Nói tiếng ngủ ngon với Aurore, Lumen về lại phòng mình. Cậu cởi áo khoác, vẫn vắt nó ở trên lưng ghế dựa, không có thẻ đưa lá bài "Quyền trượng" lên trên giường. Đây sẽ làm cho Aurore hoài nghi, dù sao chị có nói qua lúc nào cũng sẽ để ý tới cậu. Lumen đang bước về phía giường ngủ, đột nhiên trong lòng chợt động mà ngừng lại. Đôi mắt cậu xoay chuyển, chỉnh cái ghế dựa đang đặt xéo sang đối diện cửa sổ. Sau đó, cậu lên giường, tắt đèn dầu hoả ở ngăn tủ bên cạnh. Sau khi đi vào giấc ngủ một cách bình thường, không biết qua bao lâu, Lumen giật mình một cái, khôi phục thanh tỉnh. Cậu lại lần nữa thấy sương mù xám nhàn nhạt tràn ngập phòng ngủ. Lumen đã chuẩn bị tâm lý bình tĩnh nhìn quanh một vòng, phát hiện một việc: Cái ghế dựa mà mình cố ý chỉnh lại trước khi ngủ, ở trong mộng vẫn là để xiên, vẫn duy trì kiểu như trước đây. Nói cách khác, phòng ngủ trong mơ cũng không phải nghiêm khắc đối ứng hiện thực, nó có khả năng xuất phát từ ấn tượng ở chỗ sâu nhất trong tiềm thức của mình... Tuy không rõ cho lắm cái này ý nghĩa là gì, nhưng Lumen cảm thấy cần phải nhớ kỹ điểm này. Cậu đi tới bên cửa sổ, hai tay chống bàn, nhìn ra bên ngoài. Ngọn núi tạo thành từ đá cùng bùn đất màu nâu đỏ kia, cùng với từng vòng kiến trúc sụp đổ quây xung quanh nó đập vào mắt của cậu. Nơi này yên tĩnh đến tĩnh mịch. Thời gian nhanh trôi qua, Lumen do dự một lúc, rốt cuộc hạ quyết tâm: Đêm nay làm bước đầu, thăm dò nhất định! Cuộc sống lưu lạc trước đây đã cho cậu sự tàn nhẫn nhất định. Cậu không lập tức xuống lầu, tiến vào phế tích, mà mở ra ngăn tủ, bắt đầu thêm quần áo. Cái này cũng không phải là cậu cảm thấy lạnh, mà lấy phương thức này đề cao "năng lực phòng ngự" một chút. Sau khi khoác lên áo bông, quần bông, cùng jacket da, Lumen hoạt động thân thể, cảm thấy không thể khoác thêm nữa, khoác thêm nữa sẽ ảnh hưởng đến sự linh hoạt bản thân. Cái này rất quan trọng. Trong khi thích ứng trạng thái trước mắt, trong đầu Lumen đột nhiên hiện lên một suy nghĩ: Đây là giấc mộng của mình, mình nghĩ cái gì không phải sẽ có cái đó sao? Ôm tâm lý thử, cậu bắt đầu thấp giọng tự nói: "Tôi muốn một cái giáp ngực, một khẩu súng... Tôi muốn một cái giáp ngực, một khẩu súng..." Căn phòng tràn ngập sương mù xám nhàn nhạt không hề có biến hóa. Xem ra không được rồi, mộng này quả nhiên đặc thù... Lumen bình phục cảm xúc thất vọng, mở cửa phòng ngủ, bước vào hành lang. Nơi này không có đèn, tăm tối mà ảm đạm. Lumen lần lượt mở ra cửa phòng ngủ cùng phòng sách của Aurore, bên trong bố trí có hơi khác với hiện thực, nhưng đại thế là nhất trí, khác nhau lớn nhất là, trong cảnh tượng đều không có Aurore, giống như như một mảng màu xám đang đứng sựng lại vậy. Lầu một cũng là như thế. Lumen bắt đầu sưu tầm vũ khí phòng thân, lấy sự quen thuộc của cậu đối với căn nhà, rất nhanh có hai lựa chọn: Nhất là cái chĩa làm bằng sắt dài gần 2m, theo lời của Aurore, chỉ cần mục tiêu không có vũ khí từ xa, thứ này dùng tuyệt đối tốt, hiệu quả tuyệt đối xuất chúng. Hai là cây rìa màu đen khá là sắc bén. Người trưởng thành đáp án là lấy hết... Lumen chợt nhớ tới một câu Aurore thường nói, nhưng cuối cùng vẫn không có làm như vậy. Bởi vì cậu hôm nay là làm thăm dò bước đầu, cần là ẩn nấp, cẩn thận, gần như tiềm hành. Mà mang theo một món vũ khí dài như vậy, khẳng định sẽ liên lụy đến hành động của cậu, làm cho cậu rất dễ bị bại lộ. Lumen thong thả thở hắt ra, cúi lưng cầm lấy cây rìa nọ. Cậu lại đứng thẳng người lên, từng bước một đi về phía cửa ở trong sương mù xám nhàn nhạt. Trong im lặng, cậu kéo ra cánh cửa lớn.