Chương 1: Hải quân thận trọng tuyệt đối không lộ mặt

Đông Hải, khu vực quân đoàn 153 quản lý. Trên đại dương bao la đầy sóng gió, một chiếc quân hạm đang dập dờn trên mặt biển. "Thuyền trưởng Clow, phát hiện một chiếc thuyền hải tặc ở phía trước!" Trong khoang thuyền, một tên hải quân có râu quai nón báo cáo với người trước mặt. Người đứng trước mặt vị râu quai nón kia mặc trang phục hải quân tiêu chuẩn, trên đầu không đội mũ lộ ra mái tóc màu đen, tóc ngắn ngang trán rẽ để lộ ra cái trán, trong mắt tràn đầy vẻ lười nhác, nhìn tướng mạo người này chỉ tầm hai mươi ba hai mươi bốn tuổi. Clow gãi gãi đầu, thả tờ báo trong tay xuống, dập tắt thuốc lá, trịnh trọng nói: "Trung sĩ Abra, ta đã nói bao nhiêu lần rồi, gặp phải thuyền hải tặc, vậy trước tiên phải tra rõ mức tiền thưởng để bắt đám hải tặc đó, cao hơn 3 triệu thì chúng ta không tiếp… Không phải, tất cả phải thận trọng. Thấp hơn 3 triệu, nếu có thể bắn pháo thì bắn pháo, cố gắng đừng đánh thuyền chiến, đặt mục tiêu đánh chìm thuyền đối phương làm chủ." "Vâng!" Trung sĩ Abra gật đầu rồi quay người ra ngoài. Trung sĩ râu quai nón này cái gì cũng tốt, chỉ là quá đàng hoàng, làm gì cũng phải tìm hắn báo cáo, mặc kệ nói bao nhiêu lần cũng vô dụng. Rầm rầm rầm! Bên ngoài truyền đến tiếng pháo. Clow bất đắc dĩ thở dài. "Vì sao, vì sao mình lại sinh trong thế giới vua hải tặc. . ." Nơi này, thế giới One Piece, chính vào thời đại đại hải tặc. Biển cả gió nổi mây phun, cường giả tranh nhau nổi dậy, thật sự khiến người ta.. . Không vui nổi! Ta, Lucilfer Clow, 24 tuổi, mơ ước lớn nhất —— An toàn sống sót qua đời này! Thế giới One Piece là thế giời người người đều sẽ có sinh mệnh trở về, người bị thương ăn một bữa rồi nghỉ dưỡng 2 ngày là sẽ sinh long hoạt hổ, sinh mệnh lực tràn đầy thế giới a. Quỷ mới vui vẻ ở thế giới này. Dù sao thì Clow sẽ không. Xuyên đến thế giới này hơn 20 năm, hắn đã hiểu rõ một việc, khi không có đủ thực lực thì có đánh chết hắn cũng không xuống núi. May mắn chính là lúc hắn sinh ra đã tự mang một bug, 【 Vô Minh Thần Phong Lưu 】đến từ Quỷ Nhãn Cuồng đao, trải qua hai mươi mấy năm hắn không ngừng tu luyện, môn kiếm đạo này đã bị hắn hoàn toàn nắm giữ. Còn thành thạo hơn cả Mibu Kyoshiro. Nhưng thực lực như vậy ở thế giới này đã đủ sao? Đám cường giả như Đại tướng, Tứ Hoàng, Shichibukai, quân GM, còn có những tên biến thái cổ quái kỳ lạ kia, thì thực lực này có vẻ có chút không đủ. Hắn cần thận trọng. Cho nên hắn gia nhập vào hải quân. Làm hải tặc ở thế giới này? Hắn tên là Lucilfer Clow, không phải là Clow vương, không có tư chất kia. Làm thợ săn hải tặc? Rất rắc rối, dễ bị nhằm vào. Suy đi tính lại thì làm hải quân chính là an toàn nhất. Mà nơi này là Đông Hải, vùng biển yếu nhất, là nơi những người có năng lực gần như được coi là truyền thuyết, tiền thưởng bình quân 3 triệu, vô cùng an toàn. Clow nhập ngũ năm 14 tuổi, trải qua 10 năm, cẩn thận từng li từng tí trở thành một vị thuyền trưởng. Nhưng cho dù là ở Đông Hải cũng không thể chủ quan, hắn cũng không muốn bại lộ thực lực, lỡ may bị cường giả chú ý tới thì thật sự không tốt. Hắn là người chơi hệ kiếm, nổi danh nhất chính là Hawk Eyes có danh hiệu đại kiếm đệ nhất thế giới, nhỡ may hắn nổi danh lại bị người kia để mắt tới thì xong. Cho nên Clow có một nguyên tắc chính là hải tặc có giá trị tiền thưởng 3 triệu trở lên sẽ không bắt. Những hải tặc vượt qua giới hạn tiền thưởng bình quân này, có quỷ biết bọn hắn có chiêu thức kỳ quái cùng năng lực gì, hắn mà khổng cẩn thận là lật xe ngay. Rầm rầm rầm! Đại pháo vẫn đang không ngứng bắn phá, Clow ngậm lấy một điếu thuốc, quẹt diêm. Thuốc và xì gà thế là những vật thiết yếu của hải quân, làm sao có thể không hút. Thân thể của hắn cũng là người của thế giới này, sinh mệnh lực mạnh mẽ, có thể hút thoải mái không cần lo lắng. Ầm! Khoang thuyền thoáng chấn động, cây diêm từ trên tay hắn rơi xuống. "Giết!" Ngay sau đó, tiếng la giết rung trời vang lên. "Lật xe rồi?" Clow biến sắc, cầm lấy dao quân dụng để bên cạnh rồi nhanh chóng đi ra ngoài khoang thuyền. Rầm rầm. . . Gió bão mang theo nước mưa như trút rơi xuống, quân hạm đung đưa không ngừng trong cơn bão tố. Gần như ngay trước mặt quân hạm, một chiếc thuyền hải tặc rách rưới va chạm cùng quân hạm, trên boong tàu đã có một đám hải tặc cầm vũ khí chiến đầu cùng hải quân. "Thuyền trưởng!" Abra tay trái cầm đao tay phải cầm thương, một thương xử lý một tên hải tặc, hét lớn: "Là đoàn hải tặc Cự Phủ!" Mắt hắn không mù, có thể thấy được. Trong số những tên hải tặc kia có một đại hán cao ít nhất hai mét rưỡi, cầm một thanh búa lớn hai mặt 2 mét, lập tức đánh giạt một đám hải quân, chỉ cần là người đều có thể nhìn thấy. "Chúng bay, giết sạch bọn hắn, đoạt lấy thuyền!" Đại hán vung một búa đập bay một đám hải quân rồi gầm lên. Đoàn hải tặc Cự Phủ- Thuyền trưởng tên là Colmo, tiền thưởng truy nã là 6 triệu Berries. Vượt qua tiêu chuẩn của Clow hai lần. Clow nhìn trời, mắng: " Thời tiết đáng chết." Thuyền của đám hải tắc kia sau một trận đen ăn đen lại gặp bão tố nên sắp vỡ ra thành từng mảnh, lúc này mới đến đoạt thuyền hải quân. Nếu không phải hải tặc đặc biệt hung tàn lại rơi vào tình trạng này thì tùy tiện bắn hai phát pháo đã khiến bọn chúng bỏ chạy. "Hiện tại còn không phải thời điểm ta xuất thủ, số người đối diện không bằng bên ta, ta không nhất định phải xuất thủ. Biết đâu bọn hắn có thể bắt được đám hải tặc này, ta cũng không khiến người khác chú ý." Clow chống khuỷu tay ở giữa chuôi đao, trong lòng thầm nghĩ. Lucilfer Clow hắn hành tẩu trên thế giới, luôn nhờ hai chữ —— Sợ. . . Không đúng..,Là thận trọng! Phanh phanh phanh! Hải quân cầm súng kíp không ngừng bắn tới Colmo. Không thể không loại trừ một số người cá biệt có thiên phú ngắm bắn, những người khác mặc kệ là hải tặc hay hải quân, đều chỉ biết dùng thương pháp cùng pháo pháp. Lệch thẳng ra biên giới. Những viên đạn kia đều bắn vào sàn nhà xung quanh Colmo, ngẫu nhiên có như mấy viên đạn may mắn thì lại bị Colmo dùng rìu ngăn cản. Mà rõ ràng là súng kíp, rõ ràng đang đổ mưa, vì sao vẫn có thể bắn vậy. Newton không sinh ra ở thế giới này à? "Đều chết đi!" Colmo giống như một con traai điên, dùng búa lớn làm khiên, đánh bay hải quân đang bắn kia. Mí mắt Clow giật giật, bởi vì có Colmo nên sĩ khí đám hải tặc tăng mạnh, đám hải quân lại liên tục bại lui. "Thuỳen trưởng, cẩn thận!" Tiếng hô của trung sĩ Abra truyền đến. Đông đông đông! Chỉ thấy Colmo xông thẳng tới chỗ Clow, một thanh búa lớn từ trên trời giáng mạnh xuống. Không có cách nào, quy củ cũ, giả bộ. Clow giả vờ như một vị tướng bi phẫn, rút ra dao quân dụng, hét lớn một tiếng: "Chính nghĩa tất thắng!" rồi Vọt tới. Nhưng có lẽ là bởi vì mưa nên boong tàu tương đối trượt, Clow lảo đảo một cái, rất 'Không cẩn thận' trượt một chút, cực kì 'Trùng hợp' tránh thoát công kích của Colmo. Ầm! Colmo thuận thế nện một quyền lên người Clow, Clow lập tức bay ra ngoài, nhưng hắn bay hơi xa, lại trùng hợp xô vào một tên hải tặc, lại đúng dịp không khéo đâm dao quân dụng kia vào lồng ngực tên hải tặc. "Khụ khụ, quả nhiên rất mạnh, nhưng thân là hải quân, ta sẽ không khuất phục!" Clow không thèm nhìn tên hải tặc vừa ngã xuống, ho khan vài tiếng, cầm dao quân dụng một lần nữa phóng tới Colmo. "Ha ha ha, mày là thứ rác rưởi!" Colmo càn rỡ cười to, lần này hắn đến tập kích là quyết định đúng đắn, bọn hải quân này đều là rác rưởi, không phải đối thủ của búa lớn Colmo hắn. Hắn giơ búa lớn lên, chuẩn bị đánh chết tên hải quân không biết trời cao đất rộng kia. Nhưng búa lớn vừa vung xuống, Clow lại rất khéo 'Trượt chân', tránh thoát công kích của hắn, rồi bổ tới một đao. Colmo có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, một búa không trúng lại đá ra một cước, Clow bị đạp bay ra ngoài, đâm vào một tên hải tặc, lần này lực đạo không nhỏ, dao quân dụng trên tay Clow thuận thế bay ra, lượn vài vòng trên không trung , cắm thẳng vào tên hải tặc kia. Phốc phốc! "Chính nghĩa tất thắng!" Clow rút dao quân dụng ra, lần thứ ba vọt tới.