Chương 814: Vậy Thì Đánh Một Trận

CHƯƠNG 814: VẬY THÌ ĐÁNH MỘT TRẬN Quay về thế giới Hắc Vụ, lần này Cao Bằng có cảm giác khác hẳn so với trước kia. Ở thế giới Hắc Vụ hiện giờ hắn nhìn thấy rất nhiều người đang săn giết, bắt quái vật ở mọi ngóc ngách hẻo lánh. Tuy số lượng rất ít nhưng đây đã là một khởi đầu rất tốt. Dù sao thời gian có hạn, nhân loại trái đất muốn phát triển cũng cần có thời gian. Nhóm Cao Bằng không gây ra động tĩnh quá lớn, trực tiếp lặng lẽ bay qua bầu trời, những người phía dưới thậm chí cũng nhìn thấy nổi cái bóng. Bởi vì tốc độ của Thần cấp đã vượt qua tốc độ mắt bọn họ cảm nhận được. Cao Bằng quay về Thiên Không Thành trước, Địa Ngục Tam Đầu Khuyển Sahara ngửi thấy được mùi của chủ nhân liền phe phẩy chín cái đuôi hào hứng chạy tới. Tiểu Hoàng giơ chân phải đạp tới. Sahara lăn một vòng trên mặt đất, cái bụng hướng lên không ngừng giãy giụa. - Ngao ô. - Gâu gâu! Gai nhọn phía sau lưng giống như gai nhím thu lại. Không biết Tát Cáp Lạp đã thức tỉnh giai đoạn thứ hai từ lúc nào, đẳng cấp cũng đột phá đến cấp 91, khó khăn đột phá Chuẩn Thần. Tiểu Hoàng ngồi xổm xuống xoa bụng của Sahara, ba đầu của Sahara từ các hướng liếm loạn Tiểu Hoàng một trận. Oulu vội vàng từ trên lưng Tiểu Hoàng nhảy xuống, liếc nhìn nước bọt trên cánh tay và trên đùi Tiểu Hoàng với vẻ ghét bỏ, nó nhón chân đuổi theo Cao Bằng: - Oulu thấy ngươi rất dơ. - Đại Tử, có quái vật nấp ở trong bóng tối không? Cao Bằng hỏi thăm Đại Tử. Toàn thân Đại Tử hiện ra một tầng dao động màu tím nhạt rất bí ẩn, bên ngoài thân thể đều được che phủ một tầng tĩnh điện mỏng. Thông qua tầng tĩnh điện này Đại Tử có thể quan sát được gần đó có quái vật ẩn nấp hay không. - Không! Đại Tử thô lỗ lắc đầu. Bọn họ đi qua đường cái, trước mặt chính là nhà xưởng. Lúc này, nhà xưởng đang hoạt động, trong ống khói bốc lên khói đen. Tuy làm như vậy dễ dàng tạo thành ô nhiễm, nhưng thế giới Hắc Vụ đang trong giai đoạn phát triển mạnh nên cũng không suy nghĩ được nhiều như vậy. Bịch, bịch! Trên đường cái phía trước truyền đến tiếng bước chân mạnh mẽ. Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu với hình thể khổng lồ cong lưng, cái cổ cúi xuống, cơ thể có chút mập mạp bước đi lắc trái lắc phải. Cũng không phải nó béo, mà bởi vì thể trạng vô cùng cường tráng dẫn đến nhìn qua tương đối mập mạp. - Đã lâu không gặp. Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu phất cánh chào Cao Bằng. Cao Bằng kiểm tra thuộc tính của Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu thì thấy vẫn là phẩm chất Sử thi, nhưng đẳng cấp đã đạt đến Thánh cấp. Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu cũng không có Hắc Oa, mỗi một đẳng cấp của nó đều do vững bước đi tới. - Tiểu Hoàng ở bên kia, nó đang ở cửa lớn. Cao Bằng mỉm cười nói với Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu. Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu nghe được hai chữ Tiểu Hoàng thì bước chân chợt dừng lại, theo thói quen ưỡn ngực. - Được! Cao Bằng cười híp mắt gật đầu với Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu, sau đó dẫn theo đám Đại Tử đi xa. Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu đứng tại chỗ nhìn theo đám người Cao Bằng đi xa, lúc này mới quay đầu về phía cửa lớn. - Tiểu Hoàng... Trong giọng nói của Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu mang theo tâm tình phức tạp. Năm đó thực lực của nó vẫn mạnh hơn Tiểu Hoàng, cùng huấn luyện và rèn luyện chung với Tiểu Hoàng, đó là nhiệt huyết thanh xuân tắm đầy mồ hôi của bọn họ. Nhưng theo thời gian trôi qua, mỗi lần Tiểu Hoàng đi theo Cao Bằng mạo hiểm trở về, thực lực đều sẽ có sự bay vọt về chất. Thật sự là bay vọt về chất... Giống như ngồi hỏa tiễn vậy, mỗi lần trở về thực lực thấp nhất cũng sẽ tăng lên một đẳng cấp lớn. Ngay từ lúc đầu nó còn có thể miễn cưỡng nhìn thấy bóng lưng của Tiểu Hoàng, về sau ngay cả bóng lưng cũng trở nên xa xôi như vậy. Trước đã là Chuẩn Thần... Lần này có khả năng đã đột phá thành thần đi? Nếu như đổi lại thành những người khác nhất định sẽ xem là chuyện cười. Khoảng cách giữa mới vào Chuẩn Thần và thần cấp thậm chí còn lớn hơn so với quái vật cấp Bình Thường đến cấp Chuẩn Thần, sao có thể nói đột phá là đột phá được. Nhưng Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu không hiểu sao lại có lòng tin vào Tiểu Hoàng và Cao Bằng. - Đi xem cũng tốt. Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu bỏ gánh nặng xuống rồi xoay người bước về phía cửa lớn. Bên ngoài Nam Thiên Môn, Tiểu Hoàng đang ngồi xổm xuống đất trêu chọc tam đầu khuyển, vẻ mặt nó nghiêm lại như đây là một chuyện rất nghiêm túc vậy. Đầu lưỡi của Sahara giống như tấm vải đỏ thò ra khỏi khóe miệng, trong cổ họng phát ra tiếng rên khẽ. Chú ý thấy Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu tới gần, Sahara nâng mí mắt lên rồi nhắm lại. - Tiểu Hoàng, có muốn so tài một trận không? Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu nói. - Được! Tiểu Hoàng ngẩng đầu, trong ánh mắt đầy hưng phấn, nắm đấm siết chặt nhưng sau đó thả ra. Nó có chút do dự: - Nhưng... Tiểu Hoàng không nói ra câu nói kế tiếp. Nó sợ ngộ thương Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu. - Ngươi thành thần rồi sao? Mặc dù Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu hỏi, nhưng giọng nói vô cùng chắc chắn. - Phải... Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu tất nhiên rất giật mình kinh sợ: - Quả nhiên là vậy. - Chúng ta cùng nhau rèn luyện đi. Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu thích khiêu chiến nhưng không có ý nghĩa là thích bị ngược. - Được! Tiểu Hoàng từ dưới đất nhảy dựng lên, cười ngây ngô nói. ... - Ông ngoại, xảy ra chuyện gì vậy? Cao Bằng ngồi ở trên ghế salon. Hắn biết ông ngoại tuyệt đối sẽ không vòng vo. - Khoảng thời gian trước có người dị tộc không cẩn thận xông nhầm vào đây. Tuy Thanh Thiên Thương Long đại nhân ra tay bắt sống người dị tộc nhưng vẫn có nguy cơ bị lộ. Kỷ Hàn Vũ uống một hớp trà: - Trước đây không lâu có người dị tộc hoạt động ở gần thông đạo không gian, hình như đang tìm kiếm gì đó. Mặc dù có Chuẩn Thần hệ Huyễn bố trí hoàn cảnh, nhưng nguy cơ bị lộ vẫn rất lớn. - Như vậy sao... Cao Bằng gật đầu, đây đúng là chuyện lớn thật. Mặc dù bây giờ còn chưa bị lộ, nhưng rất có khả năng sẽ lập tức bị lộ, phòng ngừa chu đáo bao giờ cũng tốt hơn. - Không sao, cho dù thật sự bị lộ thì cùng lắm đánh một trận là được. Cao Bằng chậm rãi nói. - Hả? Kỷ Hàn Vũ nhìn về phía Cao Bằng. Cao Bằng ngồi thẳng người, ưỡn thẳng lưng. - Bây giờ dị tộc xảy ra nội loạn không ngừng, cho dù chúng ta bị lộ cũng sẽ không dẫn tới tất cả dị tộc dùng toàn lực bao vây tiêu diệt, tối đa chỉ phải đối mặt với mấy quốc gia gần thông đạo không gian liên thủ mà thôi. Hơn nữa cho dù thật sự có kẻ địch mạnh vượt quá khả năng chúng ta ứng phó được, cháu cũng có con át chủ bài. Kỷ Hàn Vũ nhíu mày, sau đó giãn ra. Nếu Cao Bằng đã nói như vậy... Hắn vẫn lựa chọn tin tưởng cháu ngoại của mình. - Ngự thú của cháu đã thành Thần rồi. Cao Bằng nói. - Ta biết. Kỷ Hàn Vũ biết chuyện A Ngốc tấn thăng Thần cấp. - Không chỉ có A Ngốc mà còn có rất nhiều con khác. Còn có rất nhiều! - …!!? Kỷ Hàn Vũ hít sâu một hơi. Hắn nhìn chằm chằm vào cháu ngoại rất lâu, trên mặt có vẻ thoải mái, cũng có vui mừng. - Nếu như mẹ của cháu có thể nhìn thấy... chắc hẳn cũng sẽ kiêu ngạo vì cháu. Trái đất, một vị Đại Phật đi ở trên cao nguyên Thanh Thiên. Đại Phật bước đi không lớn, giống như một tiểu cô nương vậy, chân trước và chân sau vừa vặn một mũi chân. Đầu hắn vẫn cúi xuống, thỉnh thoảng liếc nhìn xung quanh. - Ngươi đang làm gì vậy? Đại Phật dừng lại. Hắn cao giọng nói: - Thanh Long, ngươi cũng phải nói đạo lý chứ! Năm đó ta chỉ đồng ý bảo vệ bọn họ đến ngày không bị phát hiện thôi. Bây giờ ở đây cũng bị lộ rồi, chuyện ta đã hứa cũng làm được, cho nên ta phải đi! Đại Phật nói vô cùng khí thế. - Được, ngươi đi đi. Thanh Thiên Thương Long chiếm giữ ở trên bầu trời di chuyển cơ thể để lộ ra một lối đi. Đại Phật sửng sốt, hình như không ngờ được Thanh Thiên Thương Long lại có thể tránh đường. - Ngươi đi đi, lần này ta không ngăn cản ngươi. Thanh Thiên Thương Long bình tĩnh nói. Đại Phật do dự một lát, sau đó nhón chân lên chui qua thông đạo không gian. ---------------------- Dịch: MBMH Translate