Chương 815: Ta Chưa Từng Thấy Thần Nào Hèn Hạ Như Ngươi

CHƯƠNG 815: TA CHƯA TỪNG THẤY THẦN NÀO HÈN HẠ NHƯ NGƯƠI - Dừng tay! Ta không đánh với ngươi nữa! Vĩnh Hằng Thanh Ô phẫn nộ quay đầu trợn mắt nhìn Oulu ngồi ở bên cạnh: - Ta chưa từng thấy thần nào hèn hạ như ngươi! Hai tay Oulu rời khỏi bàn phím rồi đặt xuống dưới mông, ngẩng đầu nói với vẻ rất ngây thơ. - Gì cơ? - Vừa rồi ngươi lại dùng năng lực. Vĩnh Hằng Thanh Ô tức giận bất bình. - Không có! Oulu nghiêng đầu. - Vậy tại sao nhân vật của ta lại chết! - Bởi vì ngươi quá kém. Oulu đắc ý nói. Vĩnh Hằng Thanh Ô tức giận đến mức muốn nổ tung rồi. - Cái tên nhà ngươi... Lần sau không cho phép ngươi sử dụng năng lực quỷ dị kia nữa. - Ngươi đang nói gì vậy. Qua năm phút, Vĩnh Hằng Thanh Ô điều khiển nhân vật ở điểm phục sinh chạy tới, hai nhân vật gặp nhau ở ngoài thành. Ánh mắt Oulu chớp hiện, một tầng ánh sáng kỳ lạ lấy nó làm trung tâm khuếch tán ra bốn phía. Trong nháy mắt đã hóa thành một lĩnh vực bao phủ hơn nửa đại điện, chỉ có máy tính vừa vặn ở bên ngoài lĩnh vực. Tất cả mọi thứ bên trong đều chậm lại, thời gian dường như trở nên thong thả hơn. Chỉ có tốc độ của Oulu là hoàn toàn không bị ảnh hưởng. Đùng đùng đùng. Trên bàn phím không ngừng xuất hiện tàn ảnh. Khi lĩnh vực biến mất, hình ảnh trong màn hình của Vĩnh Hằng Thanh Ô đã biến thành màu trắng đen. Vĩnh Hằng Thanh Ô: - …!!!? Nếu như không phải đánh không nổi ngươi, hôm nay ta nhất định phải đánh chết hùng hài tử này. ... Trên thông đạo không gian của cao nguyên Thanh Thiên chợt lóe lên, một Đại Phật với ánh vàng lấp lánh từ bên ngoài bước vào. - Sao ngươi lại trở về? Từ trong không trung trên cao nguyên dâng lên gió nhẹ, lá cỏ theo gió dập dờn, một giọng nói ôn hòa vang vọng ở trong trời đất. - Hừ! Kim thân của Đại Phật bị nghiền nát, ngực, cánh tay và vai đều có dấu vết bị tấn công, vết rạn dày đặc hiện lên dạng hình mạng nhện khuếch tán ra ngoài. - Ta nhất định phải báo mối thù này. Cực Nhạc Đại Phật oán hận nói. Nó thật vất vả mới chạy đi, nhưng đi không được bao xa đã bị tập kích. Nó thậm chí còn chưa nhìn thấy rõ kẻ địch là ai, hình ảnh trong mắt lóe lên, trong phút chốc chính là cảnh tượng mình bị đánh bay. Cực Nhạc Đại Phật cuồng nộ một chút rồi dứt khoát xoay người trốn về! Từng sợi ánh sáng màu xanh giống như cực quang từ trên thảo nguyên bay lên, ở không trung ngưng tụ thành một con rồng lớn màu xanh chiếm cứ giữa không trung. - Đây là lý do ngươi làm lộ ra chỗ này của chúng ta sao? - Ngươi muốn đi, ta đã cho ngươi đi. Nhưng bản thân ngươi gặp nguy hiểm lại chủ động chạy về làm lộ ra vị trí cụ thể của cửa ra vào. Giọng nói của Thanh Thiên Thương Long rất lớn: - Ngươi đang hy vọng chúng ta có thể bảo vệ ngươi sao? Cực Nhạc Đại Phật tức giận: - Kẻ địch bên ngoài vốn là do những nhân loại bên trong này dẫn tới, có liên quan gì đến ta. Ta mới là người bị hại. - Tốt xấu đều do ngươi nói ra, cái miệng này của ngươi thật đúng là nhanh mồm nhanh miệng. Không học được miệng độn pháp thì đúng là đáng tiếc cho thiên phú của ngươi. Cao nguyên Thanh Thiên bên kia có mấy bóng người đi tới, giọng nói vừa rồi được phát ra từ trên đỉnh đầu của một con Ngô Long màu tím. Ở đó có một người thanh niên đang ngồi xếp bằng, ánh mắt lạnh lùng. - Là ngươi? Cực Nhạc Đại Phật nhận ra Cao Bằng, bởi vì trước đây không lâu Cao Bằng từng tới Hoan Sơn một chuyến. - Nể mặt ngươi từng che chở cho Nhân tộc một phương nhiều năm như vậy, ta cho ngươi hai lựa chọn. Thứ nhất, gia nhập bộ tộc Hoa Hạ chúng ta rồi trở thành cung phụng. Thứ hai, ta giết chết ngươi sau đó đào ra thần cách của ngươi. Giọng nói lạnh lùng của Cao Bằng truyền đến. Ánh mắt Cực Nhạc Đại Phật ngưng trọng nhìn tôn thần linh phía dưới Cao Bằng. Đó không phải tôn thần linh lần trước. Cực Nhạc Đại Phật quay đầu nhìn về phía Thanh Thiên Thương Long: - Ngươi trở thành tay sai của Nhân tộc từ khi nào vậy? - Thanh Thiên Thương Long tiền bối sẽ không ra tay, giết ngươi thì chỉ cần một mình ta là đủ rồi. Thanh Thiên Thương Long liếc nhìn Cao Bằng... Chủ yếu là Đại Tử dưới mông của hắn. - Ngươi yên tâm đi, ta sẽ không ra tay. Thanh Thiên Thương Long nói. Nhận được câu trả lời khẳng định của Thanh Thiên Thương Long, Cực Nhạc Đại Phật thở phào nhẹ nhõm rồi tự tin quay đầu. Chẳng qua chỉ là một tôn thần linh vừa đột phá đến Thần cấp mà thôi: - Ta nhớ ngươi còn có một ngự thú Thần cấp. Đó chính là con át chủ bài để cho ngươi tự tin sao? Ngươi cho rằng hai đánh một thì ta sẽ không phải là đối thủ của ngươi à? Ta đã là sơ vị thần đỉnh phong, loại nhược kê giống như con dưới mông ngươi thì ta có thể đánh được mười con. Nghe Cực Nhạc Đại Phật nói có thể đánh được mười tồn tại cường giả như mình, con ngươi của Đại Tử co lại, bên ngoài thân hiện ra một tầng lôi quang dày đặc. - Nói vậy là ngươi đã chọn lựa điều thứ hai sao? Cao Bằng nhếch mép cười. Thật sự cho rằng sau khi ta đánh bại ngươi sẽ chiêu hiền đãi sĩ sau đó thu phục sao? Ta nói giết ngươi thì sẽ giết ngươi! Hôm nay ta nhất định phải giết chết ngươi! Cao Bằng hợp thể với Đại Tử. Vào giây phút đó, một quyền ảnh màu vàng đã đánh về phía đỉnh đầu của Đại Tử, cuồng phong mãnh liệt làm lông bờm ở cổ của Đại Tử bị thổi tán loạn. - Rống! Trong miệng Đại Tử phun ra một đạo lôi trụ cuồng bạo. Cực Nhạc Đại Phật lập tức bị đánh bay, thân thể cao lớn làm cho rất nhiều bụi đất bắn tung tóe. Cực Nhạc Đại Phật từ dưới đất bò dậy: - Ngươi không có cách nào tổn thương đến ta... Một tia lôi hồ hiện lên, vết thương ở ngực Cực Nhạc Đại Phật đột nhiên nổ tung, vết nứt trở nên càng lớn hơn. - 9% pháp tắc Kiên cố làm ngươi có thể chống đỡ một cách hữu hiệu với tổn thương vật lý, nhưng ngươi làm thế nào chống đỡ được tổn thương nguyên tố chứ. Cao Bằng cười lạnh nói. Trong chiến đấu cùng cấp, Cao Bằng thật sự chưa từng sợ ai. Pháp tắc Lôi của Đại Tử đã đạt đến 4%, tuy kém hơn so với 9% pháp tắc Kim quang và 9% pháp tắc Kiên cố của Cực Nhạc Đại Phật một chút, nhưng pháp tắc Lôi vẫn cao cấp hơn hai pháp tắc đó là sự thật không thể chối cãi. Pháp tắc Kim quang là một trong pháp tắc phía dưới của pháp tắc Quang, pháp tắc Kiên cố cũng là một trong pháp tắc phía dưới của pháp tắc Vĩnh hằng, mà pháp tắc Lôi lại là pháp tắc bản nguyên của nguyên tố. Cực Nhạc Đại Phật kinh ngạc không thôi. Mức độ khống chế pháp tắc của tên kia rõ ràng không cao bằng ta, nhưng vì sao uy lực lại kinh khủng như vậy. Sau khi kiểm tra xong mức độ tổn thương của Đại Tử, Cao Bằng đã không muốn tiếp tục lãng phí thời gian nữa. Hư không vặn vẹo, Long Nghĩ bị triệu hồi ra. Trong lòng Cực Nhạc Đại Phật thoáng động, lại có một thần linh mà mình chưa từng gặp? - Hợp thể song sinh. Long Nghĩ hóa thành một đoàn ánh sáng trắng tiến vào trong cơ thể Đại Tử. Trong thần hải của Đại Tử xuất hiện thêm một thần cách Vạn tượng, sau đó thần cách Vạn tượng chuyển hóa thành thần cách Lôi. Hai thần cách Lôi lập lòe ở trên thần đàn, mức độ chưởng khống pháp tắc Lôi của Đại Tử khống lập tức tăng vọt, trực tiếp từ 4% nhảy tới 8%. - Pháp tắc Lôi: Thiên Trụy Thần Phạt! Ầm ầm ầm… Trên bầu trời có mây đen giăng đầy, lôi như thác nước chợt lóe lên. Vô số sấm sét điên cuồng gào thét ở trên cửu thiên rơi xuống. Những luồng sấm sét này bao trùm ở bên ngoài cơ thể của Cực Nhạc Đại Phật rồi hóa thành xiềng xích trói nó lại. Kim quang lấp lánh, cả thiên địa bị nhuộm thành một màu vàng. Một thanh Lôi Kiếm màu vàng theo tiếng sấm sét chói tai bổ ra thế giới. Rắc rắc... Cơ thể Cực Nhạc Đại Phật run lên, cứng đờ tại chỗ. Ngay sau đó một sợi dây nhỏ màu đen từ mi tâm xuyên qua cả cơ thể, cắt nó ra làm hai. - Ta... Ngươi không phải cần ta sao? Làm sao có thể giết... giết... Ầm ầm. Cực Nhạc Đại Phật ngã xuống đất, bắn văng lên một đám bụi bặm. -------------------- Dịch: MBMH Translate