Chương 819: Trận Đầu

CHƯƠNG 819: TRẬN ĐẦU - Đã có đối thủ vậy thì bắt đầu đi. Bắt đầu so tài từ Thần cấp trước chứ? Quốc chủ Phong Bạo Quốc nóng lòng không chờ được nói. - Đừng vội, chúng ta bắt đầu từ Hoàng cấp đi. Cao Bằng mở miệng nói. Nếu như bắt đầu từ Thần cấp, vậy thì sẽ không cần đánh nữa rồi. - Được! Ngọc Triều Sinh vội vàng nói, sau đó nhìn chằm chằm vào Cao Bằng. Từ khi Cao Bằng vừa xuất hiện hắn đã chú ý rồi, dường như hắn đã nhận ra Cao Bằng. Cao Bằng chú ý tới ánh mắt của Ngọc Triều Sinh, lịch sự mỉm cười với hắn. Két két... Hàm răng Ngọc Triều Sinh nghiến vào nhau phát ra âm thanh vang dội. Một lần kia bị Bàn Đại Hải đánh cho phải chật vật chạy trốn vẫn bị hắn xem là nỗi sỉ nhục. Bây giờ kẻ thù cuối cùng đã xuất hiện ở trước mắt, nhưng hắn lại phát hiện mình đánh không nổi. Trong lòng Ngọc Triều Sinh nghẹn một hơi không tan. Vì sao kẻ thù lại trở nên lợi hại như vậy? - Được, vậy bắt đầu từ Hoàng cấp đi. Ánh mắt Ngọc Chân Minh chớp hiện, trên mặt lộ ra chút ẩn ý không rõ ràng. Chỉ là hưởng thụ thành quả thắng lợi chậm một chút mà thôi. - Chờ một lát. Cao Bằng búng ngón tay một cái thật kêu. Phía sau xuất hiện một đoàn lông màu trắng như tuyết, lông được vén lên, bên trong lộ ra đôi mắt màu bạch kim. Đây là… Ngọc Chân Minh nhíu mày, những người này muốn làm gì vậy. - Lần so tài này có ý nghĩa tương đối quan trọng, cho nên cần phải phát sóng trực tiếp trận đấu. Các ngươi yên tâm, sẽ không ảnh hưởng đến việc tranh tài đâu. Cao Bằng nói. - Ngươi xem chúng ta là khỉ làm xiếc sao? Vinh Thịnh Nhất không nén được tức giận nói. - Không thể nói như vậy được, cũng không phải chỉ phát sóng trực tiếp các ngươi thôi. Cao Bằng mở miệng nói. - Chúng ta cũng sẽ xuất hiện ở trong đó, làm gì có ai tự xem mình là khỉ làm xiếc chứ? Nghe Cao Bằng giải thích như vậy, ba người Ngọc Chân Minh tuy vẫn có chút không vui nhưng vẫn phải đồng ý. Cùng lúc đó, trên không trung Hi Vọng Chi Thành ở thế giới Hắc Vụ. Một vòng xoáy cực lớn chợt ngưng tụ, cuối cùng dần ổn định lại. Tất cả người bên trong thành chỉ cần ngẩng đầu là có thể nhìn thấy được hình ảnh do vòng xoáy phóng ra ngoài. - Đó là cái gì vậy? - Dường như là đại nhân vật của Nhân tộc chúng ta. - Ta biết người kia, hắn là một ngự sử Đế cấp rất nổi tiếng! Trong tiếng bàn luận của mọi người, trận so tài đầu tiên đã bắt đầu. Từ phía sau ba quốc gia Linh tộc lần lượt có ba ngự sử gồm hai nữ một nam tuổi tác không lớn lắm bước ra. Ba nước chắc cũng xem lần so tài này là một cơ hội rèn luyện, vì thế cố tình bồi dưỡng hậu bối. - Trận đầu, ai trong các ngươi sẽ lên? Cao Bằng nhìn ba người phía bên mình. Trong tất cả mọi người có mặt ở đây, ba ngự sử Hoàng Cấp này thuộc về tầng cuối. Đứng ở giữa một đám đại lão, ba ngự sử Hoàng Cấp cảm thấy áp lực vô cùng lớn. Bình thường ở gia tộc, ngự sử Hoàng Cấp như bọn họ cũng có thể coi là cao thủ đỉnh cấp, nhưng ở đây lại chỉ có thể trở thành kẻ lót đáy. Thật ra, trận chiến giữa Hoàng cấp phần nhiều chỉ là một lần đánh cờ. Bởi vì cho dù một vạn Hoàng cấp cũng không có tác dụng bằng một Chuẩn Thần, càng chưa nói tới Thần cấp. Nhưng từ mức độ mạnh yếu ở trình độ Hoàng cấp này, người ta vẫn có thể suy đoán được tiền đồ sau này của thế lực một phương. Hoàng cấp bên phía Cao Bằng lần lượt đến từ ba thế lực phân biệt là tập đoàn Nam Thiên, bộ lạc Hoa Hạ và bộ lạc Thanh Thần. Trận đầu, ngự sử Hoàng Cấp của bộ lạc Thanh Thần triệu hoán ngự thú Cửu Khúc Hoàng Hà Ngô Công ra. Chỉ ba mươi bảy phút, hắn đã đánh bại Bạch Kim Thanh Linh Tước của ngự sử Hoàng Cấp bên Phong Bạo Quốc. Tuy Cửu Khúc Hoàng Hà Ngô Công thuộc về ngự thú hệ Đại Địa, nhưng nó có năng lực đặc biệt có thể triệu hồi ra bão cát, đồng thời có thể bay ở trong đó. Mất đi ưu thế tầm nhìn, cuối cùng Bạch Kim Thanh Linh Tước bất đắc dĩ phải chịu thua. Sau một trận, sĩ khí bên phía trái đất tăng vọt, mọi người trong Hi Vọng Chi Thành đều nhảy lên hoan hô. Đây cũng là mục đích của Cao Bằng, hắn muốn mượn cuộc so tài này để nâng cao lòng tin của Nhân tộc. Mặc dù một vạn năm trước chúng ta bị thua, nhưng không có nghĩa là chúng ta sẽ yếu hơn dị tộc. Nhưng trận thứ hai, ngự sử Hoàng Cấp của bộ lạc Hoa Hạ bị ngự sử Hoàng Cấp của Khô Vinh Quốc đánh bại đã dội chậu nước lạnh cho mọi người. Ngự sử Hoàng Cấp của bộ lạc Hoa Hạ có thực lực không kém, dù sao người có thể đoạt được vị trí đứng đầu trong một trăm ngự sử Hoàng Cấp thì tuyệt đối không phải là người yếu. Nhưng ngự sử Hoàng Cấp của Khô Vinh Quốc quả thật có thiên phú dị bẩm, trong ba con ngự thú thì có hai con là phẩm chất Truyền thuyết, một con khác cũng là phẩm chất Sử thi, hơn nữa còn có đẳng cấp cực cao. Sau một thời gian chiến đấu gian khổ, hắn đã đánh bại ngự sử Hoàng Cấp của bộ lạc Hoa Hạ. Trận chiến cuối cùng là do Lý Tuấn Tông đại biểu cho tập đoàn Nam Thiên ra chiến đấu. Người thiếu niên năm đó len lén chui qua lỗ thủng trong góc tường chạy đến sân huấn luyện để huấn luyện quái vật đã trưởng thành từ lâu, những năm gần đây hắn đã tạo ra danh tiếng không nhỏ. Khi tập đoàn Nam Thiên thể hiện ra lực lượng với bên ngoài, không thể nghi ngờ Lý Tuấn Tông là người lên sân khấu nhiều nhất. Ngự thú Đế cấp trở lên thì không thể dễ dàng để lộ cho người khác biết được. Trong ngự sử Hoàng Cấp, tượng đồng Tần Quỳnh và tượng đồng Quan Công chính là chiêu bài tốt nhất của Lý Tuấn Tông. Kết quả là sau khi Lý Tuấn Tông triệu hồi ra hai tượng đồng Quan Công và Tần Quỳnh, hai tượng đồng cao tới hai mươi mét đứng sừng sững ở trên sân, cơ bắp săn chắc phản xạ ra ánh sáng tối tăm. Phía sau tượng đồng Quan Công và Tần Quỳnh còn có một con ngự thú với hình dáng kỳ lạ, hơi giống với loài thú ăn kiến nhưng mũi lại ngắn hơn, thân thể thon dài, màu lông bóng mượt phân ra hai màu đen trắng. Kỳ lạ nhất chính là con mắt của nó, con mắt tựa như hai hố đen hấp thu hết tia sáng xung quanh. Sương mù màu đen chậm rãi tỏa ra khỏi cơ thể rồi ngưng tụ trên đỉnh đầu Thực Mộng Mô, trong sương mù màu đen dường như che giấu một thế giới ác mộng. Đây chính là do Cao Bằng sử dụng ngự thú Tượng Tị Mô → Hôi Vụ Mô → Ác Hung Mô → Thực Mộng Mô tiến hóa thành. Tuy cái tên không mấy uy phong nhưng thực lực của nó lại không kém, nhất là nó có hai đặc tính rất kỳ lạ, nếu như không sớm đề phòng thì kẻ địch rất có khả năng sẽ ngã đau. Sương mù màu đen bao phủ khắp chiến trường. Ngự sử Hoàng Cấp của Minh Ngọc Quốc đứng phía đối diện chợt biến sắc. Hắn phát hiện phạm vi tầm nhìn của ngự thú bên mình ở trong sương mù màu đen đã không có thể nào vượt quá mười mét. Vù... Tiếng gió rít gào, hai thanh binh khí xuyên phá sương mù giáng xuống. - Ta còn chưa chuẩn bị sẵn sàng! Trận chiến Hoàng cấp thứ ba đã kết thúc rất nhanh, bên Nhân tộc thắng trước một trận. Trên thực tế, vừa rồi mọi người chỉ nhìn thấy trong con mắt của Thực Mộng Mô hiện lên hào quang kỳ lạ, sau đó ngự thú của ngự sử Hoàng Cấp bên Minh Ngọc Quốc bỗng ngây ra. Tượng đồng Tần Quỳnh và Quan Công trực tiếp đi thẳng đến gần, ba thanh vũ khí cuồng bạo đập xuống đầu rồi trận chiến kết thúc. Bên kia, Hi Vọng Chi Thành: - Chúng ta lại thắng rồi. - Xem ra người dị tộc cũng không có gì đáng sợ cả. - Đúng vậy, người dị tộc trong cùng cấp hoàn toàn không phải là đối thủ của chúng ta. Đương nhiên cũng có một vài người có ý kiến khác, nhưng trong làn sóng sôi trào, tất cả đều bị nhấn chìm. Vào lúc mọi người đang ở trong tình trạng điên cuồng hoan hô, trận chiến Đế cấp đã cảnh tỉnh bọn họ. Hai trận thua, một trận thắng duy nhất vẫn là dựa vào Lục Đạo Tỏa Hồn Thi do Cao Bằng sớm ban xuống đánh bại cường địch để giành thắng lợi. - Trận này giao lại cho lão già ta đi. Kỷ Hàn Vũ phá tan bầu không khí ngột ngạt. - Được! Cao Bằng gật đầu, hắn hiểu rất rõ về thực lực của ông ngoại mình. Sau khi tiến hóa, Bạch Long đã hoàn toàn lột xác, thiên phú và lực chiến đấu đều có sự bay vọt về chất. ---------------------- Dịch: MBMH Translate