Chương 843: Huyền Vũ

CHƯƠNG 843: HUYỀN VŨ Danh Xu Cơ bị lôi điện bao phủ kêu lên thảm thiết, Đại Tử đã đạt tới Cao vị Thần, pháp tắc Lôi trong tay có sức phá hoại cực mạnh. Dù ở trong số tất cả pháp tắc, pháp tắc Lôi cũng là một trong số những pháp tắc có sức phá hoại cao nhất. Mới đầu Độc Nhãn Ma Hùng đang đánh nhau với Tiểu Hoàng, vừa lúc nhìn thấy Danh Xu Cơ bị hai vây một bọc đánh, lập tức khẩn trương ngẩng cao đầu, cổ họng gầm lên một tiếng cảnh cáo. Đồng thời chậm rãi rút lui. - Đã tới rồi thì ở lại đi. Cao Bằng đang hợp thể với Bàn Đại Hải, liếc nhìn Độc Nhãn Ma Hùng một cái. Khoé miệng hắn cong lên thành một nụ cười nhàn nhạt, sau đó mở ra năm ngón tay, một đạo bạch quang bao phủ hư không phía xa. Hư không sau lưng Độc Nhãn Ma Hùng vặn vẹo, một con cự thú cực kỳ khủng bố giáng lâm! Ầm ầm! Mặt đất bị xé rách, nham tương cuồn cuộn. Sóng nhiệt nóng hổi ập tới sau lưng Độc Nhãn Ma Hùng. Cỗ khí tức này tương đối giống với khí tức trên người Độc Nhãn Ma Hùng, nên nó lập tức nhận ra ngay, đây là pháp tắc Nham Tương! Đây cũng là pháp tắc chủ yếu nó dựa vào để thành thần. Rống! Gầm lên giận dữ, Độc Nhãn Ma Hùng vung vẩy cánh tay thô to quay người đập mạnh ra phía sau. Bịch! Đá vụn bắn tung tóe. Tên sau lưng vẫn đứng im bất động, sừng sững một đống giữa trời. Độc Nhãn Ma Hùng quay người lại, rốt cuộc đã nhìn thấy bộ dáng của tên gia hoả này. Nó cố gắng ngẩng đầu, ưỡn cổ. Cao quá! Từ góc độ này của nó căn bản không thể nhìn rõ được đối phương, chỉ bằng vào cảm giác mới giúp Độc Nhãn Ma Hùng mơ hồ biết được kích thước thực sự của đối phương khủng bố cỡ nào. Kích thước thế này… Độc Nhãn Ma Hùng không nhịn được phải vụng trộm nuốt một ngụm nước bọt. Trên thực tế, không phải cứ có kích thước lớn là mạnh, nhưng xét một cách tổng quan thì kích thước cũng là một loại hiện tượng vật lý. Nhất là khi đối thủ có cùng đẳng cấp với ngươi nhưng lại có kích thước khổng lồ. Lúc này, sẽ có một tình huống hết sức khó xử xuất hiện. Ví như hiện tại! Thân thể cao hơn trăm mét của Độc Nhãn Ma Hùng đột nhiên bộc phát ra sự nhanh nhẹn hoàn toàn không phù hợp với kích thước. Hệt như một tên béo linh hoạt lăn một vòng dưới đất. Hai tay tráng kiện như trụ núi cắm mạnh xuống mặt đất, mượn phản lực mà chạy như bay ra ngoài. Đột nhiên mặt đất phía trước nứt vỡ, nham tương nóng hổi từ trong lòng đất phun ra. Nham tương này không phải loại bình thường, mà nó gần như có màu vàng kim, vừa xuất hiện ngoài không khí đã toả ra nhiệt độ cực cao. Sau đó, nham tương cô đọng lại thành một bàn tay màu vàng kim khổng lồ, bất ngờ chụp tới Độc Nhãn Ma Hùng. Độc Nhãn Ma Hùng không hề tránh né, cứ thế đâm đầu vào trong. Nham tương này giống như khôi giáp thật dày bám vào bên ngoài cơ thể nó. Đáy mắt Độc Nhãn Ma Hùng loé lên một tia giảo hoạt. Tên ngu xuẩn! Chắc nó vẫn không biết trong số các pháp tắc mà mình chưởng khống còn có pháp tắc Nham Tương. Chút nham tương này có lẽ sẽ khiến các Thần linh khác bị thương, nhưng với nó thì giống như đang tắm rửa bình thường. Mặt đất dưới chân không ngừng nứt ra, vô số nham tương từ lòng đất phun lên, toàn bộ đều bám vào bên ngoài cơ thể Độc Nhãn Ma Hùng. Nham tương khô rồi biến thành nham thạch cứng rắn màu trắng xám. Lớp nham thạch cứng rắn càng lúc càng dày, càng ngày càng nặng. Rốt cuộc Độc Nhãn Ma Hùng đã nhận ra điều gì đó không ổn. Nó càng chạy càng chậm, cứ như đang phải cõng một cái mai rùa khổng lồ. Đồng thời, cái mai rùa này còn càng ngày càng nặng hơn với một tốc độ khủng khiếp. Chưa kể còn có một lực hút không rõ từ đâu đến hút chặt chân nó lại, áp chế tốc độ chạy của nó. Một mảnh bóng mờ che khuất bầu trời. Độc Nhãn Ma Hủng ngẩng đầu, chỉ thấy bầu trời tối đen không còn ánh mặt trời nữa, tất cả đều là bóng tối vô tận. Một dãy núi khổng lồ từ trên trời giáng xuống. Ầm ầm… - A a a a!!! Danh Xu Cơ hét thảm. Tất cả sức mạnh của hắn đều dồn lại để chống khỏi bị thôn phệ, căn bản không thể nào chống lại lực ăn mòn của lôi đình. Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn lôi đình như rắn độc trói chặt lại bản thân. Thân thể run rẩy, sức mạnh lôi đình trong cơ thể lại càng càn quấy, bên ngoài còn có sức mạnh thôn phệ đang nhìn chằm chằm. Đáy mắt hắn lộ ra vẻ cực kỳ không cam lòng. Rốt cuộc là ai? Rốt cuộc là ai muốn giết ta? Không hiểu! Đột nhiên hắn nhớ lại ngày hôm trước Ninh Đạo Trần đã nói với mình một câu: - Hai người kia đều đã chết! Hẳn là hôm nay mình cũng sẽ không qua nổi. Danh Xu Cơ rất không cam lòng. Nếu mình chết, có thể nào tên Ninh Đạo Trần kia sẽ trào phúng nói một câu rằng “Ba người kia đều đã chết”? Cuối cùng, sau một tiếng hét thảm, Danh Xu Cơ không chống cự nổi nữa, sức mạnh thôn phệ như rắn độc ăn mòn cơ thể hắn. U quang vô cùng vô tận bao phủ Danh Xu Cơ. Khi u quang tiêu tán, không còn thấy bóng Danh Xu Cơ nữa. Không biết từ khi nào Bàn Đại Hải đã xuất hiện ở phía xa, đang nhai nhai cái gì đó. Sắc trời dần tối, một cỗ khí tức mãnh liệt xuất hiện giữa hư không. Hư không bị một cái xúc tu đánh nát, thông qua đó có thể nhìn thấy đầu bên kia có một cái bóng kinh khủng ẩn giấu trong tầng mây dày đặc. Chung Kết Chi Nguyên! Với Chung Kết Chi Nguyên thì Cao Vị Thần đã là một tay chân rất tốt. Bởi vì phía trên Cao Vị Thần là cấp Chủ Thần rồi, bất kỳ thần linh cấp Chủ Thần nào, dù là ở đâu, cũng là tồn tại có thể tuỳ tiện sáng lập nên một thần hệ. Nếu Thần linh là cường giả cấp cao nhất của một thế giới, thì cấp Chủ Thần chính là đỉnh của chuỗi thực vật của rất nhiều thế giới. Dù Cao Bằng có cắt xén được sức mạnh bản nguyên của mười mấy thế giới già cỗi từ trong tay Chung Kết Chi Nguyên, nhưng đến nay cũng chỉ đủ cho toàn bộ thành viên lên Cao Vị Thần mà thôi, khoảng cách đến Chủ Thần vẫn còn xa lắm. Cao Bằng có thể cảm giác được Chung Kết Chi Nguyên thông qua một phương pháp đặc thù quan sát bọn họ. Cùng lúc đó, ấn ký hắc liên trên ngực Cao Bằng và đám Bàn Đại Hải sáng lên. Lúc này cỗ khí tức uy hiếp trí mạng bao phủ trên đỉnh đầu mới tán đi, một cảm xúc “cảnh cáo” thông qua ấn ký hắc liên truyền vào tinh thần Cao Bằng và đám Bàn Đại Hải. Cao Bằng có thể hiểu đại khái. Lần sau sẽ không thể làm theo lệ này nữa. - Ồ? Tay sai của Chung Kết Chi Nguyên! Một giọng nói nhàn nhạt từ đằng xa vọng tới. Mỗi một chữ khi phát ra lại lớn hơn một chút, khi nói xong một chữ cuối cùng thì đã xuất hiện trên đỉnh đầu. Tồn tại mới đến có thân hình khổng lồ, mai rùa màu đỏ vàng che kín long văn, ở giữa là một cái đầu rồng màu đen to lớn. - Các ngươi mới còn trẻ đã trở thành Cao Vị Thần, tương lai thành Chủ Thần cũng có thể, vì sao lại muốn đi làm tay sai cho Chung Kết Chi Nguyên? Huyền Vũ rất thất vọng. - Nếu đã ngộ nhập lạc lối, vậy thì ta sẽ... Lời còn chưa dứt, Huyền Vũ đã biến mất, đầu rồng màu đen há miệng đánh úp Bàn Đại Hải. Đầu rồng âm lãnh ẩm lạnh chỉ còn cách Bàn Đại Hải không tới mười centimet, răng nanh sắc bén nhỏ xuống chất lỏng màu đen, sự âm hàn cực độ ăn mòn cơ thể Bàn Đại Hải, cả cái đầu cá đều bị đông cứng trong huyền băng đen thẫm. Nhưng mà Huyền Vũ cũng không thể tiến thêm được chút nào nữa, bởi vì hơn trăm cái xúc tu tựa như rễ cây xuyên qua hư không trói chặt nó lại. Cảm xúc hài lòng từ bên phía Chung Kết Chi Nguyên truyền tới. Có vẻ nó rất vui mừng và hài lòng khi Cao Bằng có thể dẫn dụ tới một khối mỡ dày như thế! Cao Bằng thẫn thờ. Ta chỉ muốn vớt một lượt rồi bỏ đi, nhưng đây là muốn ta càng chạy càng xa trên con đường này sao? ---------------------- Dịch: MBMH Translate