Chương 91: Xổ số

"Quý khách!" một giọng nói chậm rãi vang lên, "Tỉnh lại đi!" Tề Hạ từ từ mở mắt, thấy mình vẫn đang ngồi trên xe taxi, lúc này đang chạy trên đường cao tốc. Hắn bàng hoàng ngồi dậy, đầu tiên là nhìn lên bầu trời xanh thẳm, cả người chấn động đến mức không kềm chế được. "Quý khách sao thế?" Giọng nói bên cạnh tiếp tục hỏi. Tề Hạ không để ý nữa mà đưa tay sờ sờ lên vai mình, không có vết thương. Hắn lại vội vàng hạ cửa sổ xe xuống. Một mùi thơm ngọt ngào ập vào mũi một cách không thương tiếc, mang theo tiếng gió đặc trưng của tốc độ cao thổi vào mặt. Là không khí trong lành. Là gió mát. "Tôi thoát ra rồi sao?!" Hắn không kiềm chế được hét lên một tiếng, trên mặt mang theo niềm vui khó lòng kìm nén. Chẳng lẽ chiếc taxi này mới là chìa khóa phá vỡ cục diện? Nó giống như "Con thuyền trên sông Styx", có thể đưa người ta tự do ra vào "vùng đất tận cùng" kỳ lạ đó, còn người phụ nữ tên "Hứa Lưu Niên" này giống như người chèo thuyền "Charon", chịu trách nhiệm đưa đón những người lên xe qua lại dương gian... Tề Hạ quay đầu lại, trong lúc lơ đãng thì chợt sững sờ, trước mắt nào có Hứa Lưu Niên nào? Bên cạnh là một người đàn ông vạm vỡ đeo kính râm, do tính chất nghề nghiệp, làn da của người này bị tia cực tím thiêu đốt đến đen bóng. "Quý khách sao lại giật mình thế?" Người đàn ông có chút sợ hãi nhìn Tề Hạ, "Cậu không phải đang phê thuốc đấy chứ?" "Chú... tôi..." Tề Hạ cảm thấy mình hình như đã gặp người đàn ông này rồi, nhưng nghĩ kỹ lại thì không có ấn tượng gì, "Chúng ta đang đi đâu đây?" "Quý khách đừng làm tôi sợ." Tài xế taxi trông có vẻ to lớn nhưng vẫn căng thẳng nuốt nước bọt, "Không phải cậu muốn đi taxi đến Tế Nam sao? Đã chạy gần ba trăm cây số rồi, cậu đừng có mất trí nhớ đấy." Người đàn ông chỉ vào đồng hồ tính tiền trước mặt, trên đó đã chạy đến hơn chín trăm đồng rồi. "Cái gì?!" Tề Hạ kinh ngạc nhìn biển chỉ dẫn trên đường, thấy xe quả nhiên sắp vào Tế Nam. Hắn lập tức nhớ lại tất cả, mình quả thực đã từng gặp người đàn ông này. Bởi vì một ngày trước trận động đất, hắn đã ngồi xe của người này chạy thẳng đến Tế Nam. "Tôi đã trở lại ngày hôm đó sao?" Tề Hạ sờ túi lấy điện thoại ra, hắn liếc nhìn một cái rồi lập tức lộ vẻ nghi hoặc, "Ngày 27 tháng 9... quả nhiên là một ngày trước "trận động đất"... đây là chuyện gì vậy?" Nghĩ đến đây, hắn vội vàng sờ vào túi áo trước ngực, nơi đó có một mảnh giấy nhỏ. "May quá... vẫn còn." "Quý khách... cậu rốt cuộc làm sao vậy..." Tài xế đã không biết phải làm gì nữa, chỉ có thể lục tìm điện thoại trong túi, ngón tay cái luôn đặt trên nút gọi khẩn cấp. "Bác tài, chúng ta đã thỏa thuận giá xe khứ hồi là hai nghìn tệ, tôi sẽ trả đủ cho chú." Tề Hạ bỗng nhiên cảm thấy yên tâm, dù không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng mọi thứ dường như đã bắt đầu lại rồi. "Thật không?" Người lái xe thấy Tề Hạ có vẻ bình thường hơn một chút thì cũng hơi buông lỏng cảnh giác, "Cậu làm tôi giật mình đấy, tôi còn tưởng anh dùng thuốc đấy..." "Không, tôi chỉ vừa có một cơn ác mộng rất đáng sợ thôi." Tề Hạ mở cửa sổ, liên tục đón gió tháng Chín, cảm thấy tâm trạng vô cùng sảng khoái, "May là tôi đã tỉnh rồi." "Haiz, thanh niên bây giờ có phải đều thích thức khuya không?" Người lái xe già dặn nói, "Không ngủ đêm, ban ngày ngủ bù, làm sao mà có được giấc mơ đẹp chứ?" "Chú nói đúng." Tề Hạ lơ đãng đáp. Đối với Tề Hạ, bây giờ hắn đã có cơ hội thứ hai rồi Mặc dù trận động đất sẽ xảy ra vào buổi trưa ngày mai, nhưng việc cấp bách hiện tại là lấy tiền, xét cho cùng thì hôm nay đã là "hạn chót" rồi. Khoảng một giờ sau, taxi cuối cùng cũng đến nội thành Tế Nam. Bác tài cũng rất tinh ý mở bản đồ, đi về phía đường Vành đai Đông, quận Lịch Hạ. "Này cậu... nơi cậu muốn đến..." Người lái xe cẩn thận nhìn vào bản đồ, "Hình như là Trung tâm Xổ số cấp tỉnh?" "Chú cứ lái đi." Tề Hạ lại bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi. Không lâu sau, xe dừng lại trước cửa Trung tâm Xổ số, Tề Hạ cũng dứt khoát lấy ra một nghìn tệ từ trong túi đưa cho tài xế: "Bác tài, làm phiền chú đợi tôi ở đây một chút, nếu chú muốn quay xe không thì tôi cũng không có ý kiến." "Nói gì vậy... Tôi chắc chắn phải đợi cậu ở đây rồi." Tề Hạ đi đến tầng dưới của Trung tâm Xổ số, đã có một nhân viên đang đợi hắn ở đó. "Anh Tề, phải không?" "Là tôi." Tề Hạ gật đầu. "Tôi đã đợi anh rất lâu rồi, mời đi lối này." Nhân viên vẫy tay với Tề Hạ, dẫn hắn vào đại sảnh, đi được vài bước, anh ta lại kiên nhẫn giải thích, "Quy trình nhận thưởng xổ số bây giờ đã được đơn giản hóa, lát nữa sẽ có nhân viên xác minh vé số của anh, sau đó sẽ cấp séc ngân hàng cho anh ngay tại chỗ, xin vui lòng đợi một chút." "Tôi đang vội, làm ơn nhanh lên." Tề Hạ gật đầu, đi theo nhân viên đến chỗ kiểm tra vé số. "Ừm... Có thể đưa tôi vé số không?" Nhân viên nói. Tề Hạ lấy tờ giấy nhỏ nhàu nát từ trong túi áo trước ngực ra đưa cho nhân viên, nhân viên đó lại quay sang đưa cho nhân viên kiểm tra trong cửa sổ. Người đó rất cẩn thận, lập tức bắt đầu kiểm tra thật giả. "Giải thưởng là một triệu chín trăm nghìn, anh vui lòng đợi nhé." Nhân viên kiểm tra bắt đầu lấy dụng cụ ra, quét số trên vé. Tề Hạ yên lặng đứng đợi bên cạnh, khiến nhân viên dẫn đường trước đó có chút nghi hoặc: "Anh Tề, sao anh có vẻ không vui vậy?" "Vui?" "Đúng vậy, trúng gần hai triệu tiền thưởng, đáng lẽ anh phải vui mới đúng chứ." "Có lẽ vậy." Tề Hạ gật đầu. "Này, nói cho anh biết nhé, mấy hôm trước có người trúng một triệu, kết quả rõ ràng là tháng Tám nóng nực mà người ta mặc áo phao, đeo mặt nạ to đùng đến nhận. Anh nói xem bây giờ xã hội này, ai còn coi một triệu là báu vật chứ?" Nhân viên tự chọc cười chính mình, nhưng Tề Hạ không có phản ứng gì, khiến không khí trở nên khá gượng gạo. "Còn bao lâu nữa?" Tề Hạ hỏi. "Ờ... anh đừng vội..." Nhân viên xua tay, "Gần đây các vụ lừa đảo bằng vé số giả cũng thường xuyên xảy ra, nên chúng tôi phải kiểm tra cẩn thận." "Ý anh là sao?" Tề Hạ sững người, nhìn đối phương. "Ấy? Anh đừng hiểu lầm..." Nhân viên vội vàng cười trừ, "Tôi không có ý nói vé số anh mang đến là giả đâu, nhìn anh Tề cũng không phải loại người đi lừa đảo mà." Tề Hạ không đáp, chỉ tiếp tục chờ đợi. Không lâu sau, nhân viên kiểm tra cất máy, lộ ra nụ cười: "Kiểm tra xong rồi, vé số không có vấn đề gì, có thể viết séc rồi." Tề Hạ cười lạnh trong lòng. Vé số tất nhiên không có vấn đề. Tấm vé số trúng một triệu chín trăm nghìn này là do anh ta bỏ ra hai triệu tiền mặt mua lại, là vé số trúng thưởng thật sự. Tuy phải nộp ba trăm tám mươi nghìn tiền thuế, nhưng số tiền còn lại là "sạch sẽ". Muốn biến hai triệu tiền lừa đảo trong tay thành tiền có nguồn gốc rõ ràng thì đây là một trong những cách đơn giản nhất. "Thật sự chúc mừng anh Tề..." Nhân viên tiếp tục cười nói, "Tôi sẽ sắp xếp người viết séc cho anh, anh có muốn quyên góp không?" "Quyên góp? Bắt buộc à?" Tề Hạ hỏi. "Không phải, chỉ là đa số người trúng vé số đều quyên góp." "Nếu không bắt buộc, vậy tôi không quyên góp một xu." === Góc vui đọc truyện thêm kiến thức: Theo người dân bản địa, dòng sông Styx là lối đi vào cõi hoàng tuyền ở Hy Lạp. Mọi người tin rằng dòng sông này bao quanh thế giới của Hades - vị thần cai trị địa ngục 7 vòng, nước của nó rất độc hại, có thể gây chết người và tính ăn mòn rất cao. Đây cũng là nơi thần Zeus kiểm tra sự ngay thẳng của các vị thần dưới quyền mình. Khi kiểm tra những người nói dối, Zeus sẽ yêu cầu họ uống nước sông. Nếu gian dối, họ sẽ bị câm và không còn khả năng di chuyển trong vòng một năm. Do đó, để bảo toàn tính mạng, họ bắt buộc phải nói mọi sự thật. Do đó, sông Styx cũng được coi là nơi thể hiện sự cam kết của lời thề: bất kỳ ai thề nguyền cũng phải được dòng sông này chứng giám mới có giá trị.