Chương 157: Chủ nhân, ngươi mau nhìn, ta mang cho ngươi bảo bối gì.
[Dịch] Tiên Tử Xin Giúp Ta Trường Sinh
14:22 - 17/02/2024
Trong luyện khí đại điện.
Ánh lửa ngút trời, Ôn Tri Hành đang khống chế Địa Tâm Linh Hỏa rèn luyện thân thể Ninh San.
Đáng tiếc, luyện chế khôi lỗi từ tử vật không có tính trưởng thành.
Ôn Tri Hành mắt sáng như đuốc, trong mắt phản chiếu ánh lửa trong khí đỉnh.
Dùng thủ đoạn luyện khí của hắn, luyện chế một khôi lỗi không có chút nào khó khăn, quả thực chính là dễ như trở bàn tay.
Cùng lúc đó, hắn cũng phát hiện ra tai hại của con rối này.
Người chết cuối cùng cũng là người chết.
Sau khi luyện chế hoàn thành, thực lực cũng liền cố định, không có khả năng tiến bộ.
Hơn nữa, cũng sẽ không tự nhiên như Trương Thiên Thành.
Dễ dàng bị phát hiện.
Khó trách Mục Vân Thanh luyện chế Trương Thiên Thành thô ráp như vậy, không phải tay nghề hắn không tốt, mà là độ khó quá cao.
Ôn Tri Hành cũng hiểu luyện chế khôi lỗi người sống khó khăn bao nhiêu.
Dù luyện khí chi đạo của hắn bước vào cảnh giới thứ ba, cũng rất khó luyện ra một khôi lỗi hoàn mỹ còn sống.
Không chừng liền đem người sống luyện thành người chết.
Nhất là lực lượng sinh tử chuyển hoán trận, cũng không phải bây giờ hắn có thể nắm giữ.
- Mục Vân Thanh không hổ là thiên tài.
Trong lòng Ôn Tri Hành không khỏi tán thưởng một tiếng.
Có nhiều thứ, còn phải tự mình bắt đầu mới có thể hiểu được độ khó.
Rất nhanh, thân thể Ninh San được luyện chế đến bảy tám phần.
Máu thịt quanh thân bị luyện chế thành một viên huyết đan, lơ lửng ở vị trí khí hải ban đầu.
Đây cũng là nguồn gốc của sức mạnh cơ thể.
Thân thể dưới sự trợ giúp của các loại vật liệu phụ tá, trở nên cứng cỏi vô cùng.
Tàn hồn Ninh San bị khóa trong túi da, chỉ có thể dùng tàn hồn trong túi da này thay thế.
Ôn Tri Hành lại lấy túi da ra, mạnh mẽ luyện chế nó cùng thân thể.
A!
Trong túi da, dường như có tiếng kêu kinh khủng truyền ra.
Bởi vì tạo súc thuật nên tàn hồn này được bảo lưu khá nguyên vẹn, Ôn Tri Hành thậm chí có thể mơ hồ nhìn thấy tan hồn kia quya đầu gào thét.
- Tán!
Ôn Tri Hành nheo mắt lại, một đạo Cửu Thiên Huyền Lôi trực tiếp nở rộ.
Đùng đùng!
Trong nháy mắt, thần hồn trong túi da này bị đánh tan hơn phân nửa.
Chỉ còn lại một chút mảnh vỡ thần hồn phiêu tán trong đó.
Luyện chế khôi lỗi, cũng không cần thần hồn bên trong thân thể phải mạnh mẽ bao nhiêu, chỉ cần có chút ý thức, có thể chấp hành mệnh lệnh là được.
- Bước đầu tiên xem như hoàn thành...... Còn có hai bước...…
Ôn Tri Hành thở phào một hơi.
Xem như luyện thành công cơ thể, mà đây chỉ là bước cơ bản nhất.
Hai tay Ôn Tri Hành lại bấm quyết, bắt đầu bố trí trận pháp trong cơ thể Ninh San.
Khôi lỗi trước mắt giống như một cỗ thây khô, tự nhiên không được.
Tử vật nếu muốn trở nên giống người, hiện tại có thể mượn chỉ có thể là lực lượng của trận pháp.
Hồi Xuân trận, Huyết Sát trận, Ẩn Linh trận, Tụ Linh trận...…
Một trận pháp tiếp một trận pháp dưới sự trợ giúp của lực lượng thần thức nhanh chóng bị bố trí ra.
Vạn hạnh, trước đó Ôn Tri Hành đã bước vào cảnh giới thứ hai.
Những trận pháp này, đối với hắn mà nói đều là một bữa ăn sáng.
Sau một lúc lâu, thân thể khô quắt của Ninh San bắt đầu no đủ như mắt thường có thể thấy.
Huyết đan trong cơ thể bắt đầu vận chuyển.
Rất nhiều máu bắt đầu xuất hiện.
- Nếu dung hợp huyết dịch của ta vào Huyết đan này có khá hơn chút nào không?
Ôn Tri Hành thấy thế, nhất thời nảy ra ý tưởng.
Thân thể của hắn chính là trường sinh đạo thể.
Huyết dịch ẩn chứa bên trong mặc dù không thể giống như Đường Tăng, ăn một miếng liền trường sinh bất lão, nhưng khẳng định có được hiệu quả bất phàm.
Nghĩ như vậy, Ôn Tri Hành trực tiếp cắt đứt cổ tay mình.
Máu đỏ tươi lập tức tuôn ra.
- Đi!
Ôn Tri Hành tâm niệm khẽ động, khống chế máu tiến vào trong huyết đan.
Ong ong!
Trong nháy mắt, huyết đan bắt đầu chấn động, bắt đầu cấp tốc vận chuyển.
Máu của Ôn Tri Hành giống như thuốc bổ cực phẩm, huyết khí trên huyết đan bắt đầu bùng nổ.
Huyết đan vốn to bằng con ngươi, chỉ trong chốc lát đã lớn gấp đôi.
Thân thể Ninh San cũng bắt đầu phát sinh biến hóa.
Khuôn mặt vốn dĩ trắng bạch, bắt đầu xuất hiện vẻ hồng hảo.
Trên xương cốt thật sựu sinh sôi ra máu thịt.
Rõ ràng còn chưa luyện chế xong, thân thể khôi lỗi không nên có chút khí tức nào, lại bắt đầu trở nên có một tia khí tức người sống.
Di?
Ôn Tri Hành thấy thế cũng có chút kinh ngạc, lại sinh ra máu thịt.
Xem ra máu của mình quả thật không tệ.
Dù sao cũng là trường sinh đạo thể, tuy bình thường không cảm nhận được gì, nhưng nếu dùng trên người khác tất nhiên là đại bổ.
Cái này, không phải ngay cả xác chết cũng có thể hồi sinh.
-nếu Trường Sinh đạo thể của ta mạnh hơn nữa, nói không chừng thật có lẽ giống như Đường Tăng, ăn một miếng liền có thể làm cho những người khác trường sinh.
Ôn Tri Hành không khỏi sờ sờ cằm.
Nghĩ như vậy, vậy mình thật đúng là có chút nguy hiểm a.
Nếu là bị tuyệt thế đại năng phát hiện điểm này, sợ là muốn bị bắt đi làm đại bổ dược dụng.
Răng rắc!
Đúng lúc này, trên huyết đan lại truyền đến dị vang.
Ôn Tri Hành lập tức hoàn hồn, đã thấy huyết đan kia lại lớn thêm một vòng.
Huyết khí quanh người trở nên vô cùng khủng bố, nhưng bên ngoài lại có một khe nứt.
Đó là mức độ dung nạp của huyết đan đã đạt tới cực hạn.
- Dừng lại.
Ôn Tri Hành vội vàng ngừng đưa máu vào.
Máu của mình vẫn là quá mạnh, quá bổ.
Máu thịt toàn thân Ninh San ngưng tụ cũng không thể hấp thu quá nhiều.
Không kém nhiều lắm.
Ôn Tri Hành lại kiểm tra một cái, hài lòng gật đầu.
Ninh San trước mắt nhắm chặt hai mắt, da thịt quanh thân sáng bóng trong suốt, như mỡ dê bạch ngọc, lạnh lẽo long lanh.
Ôn Tri bước tới, đưa tay chạm vào mi tâm Ninh San, chỉ cảm thấy xúc cảm mềm mại nhẵn nhụi.
Còn chưa luyện chế xong, Ninh San đã không khác gì một người sống.
Chỉ đợi hoàn thành một bước cuối cùng, là có thể đại công cáo thành.
Đương nhiên, trong thân thể này vẫn tràn ngập vô số tử khí.
- Ha ha, bước cuối cùng…
Ôn Tri Hành bắt đầu khoanh chân ngồi xuống, thần sắc trở nên nghiêm nghị.
Bước cuối cùng này là cắt một phần thần hồn tiếp theo để đánh thức và khống chế ý thức không trọn vẹn trong cơ thể con rối.
Trong thức hải.
Thần hồn Ôn Tri Hành hiện ra.
Sau khi bước vào Quan Tưởng Cảnh, Ôn Tri Hành chỉ cần rảnh rỗi, sẽ sử dụng phương pháp Quan Tưởng để thần hồn của mình trở nên ngưng thực.
Những ngày tu luyện này, cũng làm cho thần hồn ngưng thực không ít.
Mấu chốt nhất là, thần hồn của Ôn Tri Hành cơ bản đều là do Cửu Thiên Huyền Lôi ngưng tụ mà thành.
Hoặc là nói, đã hóa thành Cửu Thiên Huyền Lôi.
Lôi đình khủng bố vờn quanh thân, cho dù không hoàn toàn ngưng tụ thành hình, nhưng uy năng khủng bố kia làm cho người ta liếc mắt một cái sẽ không rét mà run.
Đây là Cửu Thiên Huyền Lôi tự mang uy thế.
- Với chất lượng thần hồn của ta, chỉ cần cắt một chút là đủ rồi.
Ôn Tri Hành hơi trầm ngâm.
Khôi lỗi nho nhỏ này, cũng không đáng để hắn hao phí quá nhiều.
Đùng đùng!
Đột nhiên, lôi thụ do Cửu Thiên Lôi Chủng biến thành bắt đầu bạo động, cành lá lay động.
Ôn Tri Hành quay đầu nhìn.
Một đạo Cửu Thiên Huyền Lôi từ giữa không trung bổ xuống, rơi vào lòng bàn tay Ôn Tri Hành thần hồn.
- Đây là...…
Ôn Tri Hành sửng sốt.
Lòng bàn tay hắn lại có thêm một vật.
- Diệp Tử...…
Đây là lá của cây Cửu Thiên Lôi.
Mà trong lá cây ẩn chứa rất nhiều lực lượng thần thức.
- Là dùng cái này thay thế thần hồn của ta sao...…
Ôn Tri Hành hiểu.
Lá cây này chính là do Cửu Thiên Lôi Chủng dựng dục mà ra.
Mà Cửu Thiên Lôi Chủng đã sớm hòa làm một thể với hắn, coi như là một phần thần hồn của hắn.
- Cũng tốt, thử xem hiệu quả!
Ôn Tri Hành mở to mắt, trong lòng bàn tay một mảnh lôi đình ngưng tụ mà thành lá cây biến ảo mà ra, trực tiếp bay về phía mi tâm Ninh San.
Đùng đùng!
Lôi đình chi quang lóng lánh.
Cửu Thiên Lôi Diệp ấn khắc ở mi tâm.
Thân hình Ninh San run lên, dưới sự kích thích của sấm sét, tất cả dường như bắt đầu được kích hoạt.
- Dung!
Ôn Tri Hành bấm pháp quyết, bắt đầu thi triển.
Trong Khôi Lỗi Thuật bao hàm các loại bí pháp.
Lúc trước, hắn đã toàn bộ lĩnh ngộ.
Bước cuối cùng này chính là để cho thần hồn của mình trở thành chủ đạo của thân thể.
Sau khi thức tỉnh ý thức bên trong cơ thể này, hãy để nó hoàn toàn tuân theo chính nó.
Ong ong!
Khoảnh khắc tiếp theo,
Cửu Thiên Lôi Diệp kia từ trong mi tâm Ninh San tràn vào.
Đùng đùng!
Ánh sáng lôi đình bắt đầu thổi quét toàn thân.
Lần này, tử khí trong cơ thể Ninh San trực tiếp tiêu tán.
Đồng thời, dưới kích thích của Cửu Thiên Huyền Lôi ý thức bên trong bắt đầu hồi phục.
- Không ngờ...... Ngay cả tử khí trong cơ thể...... cũng bắt đầu tiêu tán.
Ôn Tri Hành thấy thế không khỏi ngạc nhiên.
Không khỏi quá nghịch thiên.
Nhưng mà, chuyện này vẫn chưa kết thúc.
Sau khi tử khí tiêu tán, trong thân thể Ninh San lại xuất hiện từng trận sinh cơ.
Tử khí hoàn toàn chuyển đổi thành sinh cơ bừng bừng.
- Cái này cũng được sao...…
Đôi mắt Ôn Tri Hành hơi mở to.
Tất cả biến cố này vượt qua tưởng tượng của hắn.
Không đợi Ôn Tri Hành suy nghĩ nhiều, một cỗ ý thức hoàn toàn mới cắn nuốt tàn hồn trong cơ thể Ninh San, bắt đầu sinh ra.
Cuối cùng trực tiếp ký thác vào Cửu Thiên Lôi Diệp.
Đồng thời, Ôn Tri Hành cũng cảm nhận được một ý chí thần phục muốn xuất hiện trong đầu mình.
Song phương có ý thức kết nối rất rõ ràng.
Loại liên hệ này thậm chí còn chặt chẽ hơn giữa hắn và Nghịch Mệnh Huyết Thân.
Ngay sau đó, đôi mắt Ninh San chậm rãi mở ra, thân thể chậm rãi đứng lên.
Thân thể của nàng không mảnh vải che thân, làn da trắng nõn bóng loáng tản mát ra một tầng nhu quang màu vàng nhạt.
- Chủ nhân.
Đôi mắt Ninh San hơi đờ đẫn, nhưng vẫn rất tự nhiên quỳ xuống đất.
Thành công rồi...…
Ôn Tri Hành nhất thời cũng có chút sững sờ.
Có một tai nạn nhỏ.
Nhưng tai nạn này hình như cũng không tệ lắm.
[Máu và thần thức của ngươi làm cho khôi lỗi xảy ra dị biến.]
[Tử khí trong cơ thể khôi lỗi hoàn toàn biến mất.]
[Trong cơ thể khôi lỗi của xuất hiện sinh cơ bừng bừng.]
[Khôi lỗi của ngươi trở thành xác sống.]
[Thủ pháp luyện chế của ngươi vượt qua giới hạn của Khôi Lỗi Thuật, khống chế số lượng khôi lỗi không còn hạn mức cao nhất.]
——
- Không tệ.
Khóe miệng Ôn Tri Hành nhếch lên, lộ ra vẻ vui mừng.
Vừa rồi hắn cũng chỉ thuận tay thử một chút.
Kết quả, dưới cơ duyên xảo hợp, ngược lại luyện chế ra khôi lỗi cao cấp hơn.
- Ninh San...…
Thấy khôi lỗi của mình vẫn quỳ, Ôn Tri Hành đang muốn mở miệng, lại ngừng lại.
Không đúng, hiện tại đã không phải Ninh San, dù sao túi da này là của người khác.
- Ngươi tên là gì?
Ôn Tri Hành rũ mắt xuống, mở miệng hỏi.
- Tên...…
Khôi lỗi mới sinh này bắt đầu suy tư, một lát sau mới nói:
- Chủ nhân, ta là Ninh Tiểu Ngọc.
Ninh Tiểu Ngọc.
Ôn Tri Hành gật đầu, lại nhìn dáng người hoàn mỹ, lấy ra một bộ quần áo từ đai lưng Càn Khôn, nói:
- Ngươi mặc quần áo vào trước đi.
- Vâng, chủ nhân.
Ninh Tiểu Ngọc cung kính nhận lấy, sau đó bắt đầu mặc quần áo trước mặt Ôn Tri Hành.
Vẻ mặt vẫn chất phác như trước, không hề có vẻ ngượng ngùng.
Ôn Tri Hành nhìn hết thảy trước mắt, trong lòng không có gợn sóng gì.
Thân thể có hoàn mỹ hơn nữa, cũng chỉ là hồng phấn khô lâu mà thôi.
- Còn nhớ trước kia ngươi làm gì không?
Chờ Ninh Tiểu Ngọc mặc xong quần áo, Ôn Tri Hành lại mở miệng hỏi.
Ninh Tiểu Ngọc nhất thời lộ ra trầm tư.
Trí nhớ của nàng đã sớm tàn phá không chịu nổi, cũng miễn cưỡng có thể nhớ lại một ít.
Đúng lúc này, Cửu Thiên Lôi Diệp bắt đầu nở rộ hào quang.
Lôi quang lóe ra.
Ý thức của Ninh Tiểu Ngọc tựa như được tẩm bổ.
Sau một lúc lâu, đôi mắt chất phác của Ninh Tiểu Ngọc cũng bắt đầu xuất hiện thần thái, lập tức gật đầu nói:
- Bẩm chủ nhân, ta chính là một thủ vệ của Ngô Đồng Phong.
- Được.
Ôn Tri Hành nghe vậy, lập tức cười nói:
- Sau hôm nay, ngươi cứ tiếp tục chờ ở Ngô Đồng Phong, nếu có chuyện gì ta sẽ phân phó.
- Vâng, chủ nhân.
Ninh Tiểu Ngọc khom người đáp.
Giờ khắc này, nàng tựa như một người sống chân chính không thể nghi ngờ.
Bùm!
Đúng lúc này, Ôn Tri Hành cảm nhận được trận pháp mình bố trí tựa hồ đang bị người nào đó phá hư.
- Ai?
Ôn Tri Hành hai mắt híp lại, lập tức vươn tay ra, trực tiếp đem Ninh Tiểu Ngọc cất vào bên trong Càn Khôn đai lưng.
Hắn cũng không muốn những người khác phát hiện giữa hai bên có liên lạc.
...…
Bên ngoài luyện khí đại điện.
Nghịch Mệnh Huyết Thân và Bạch Hổ Chân Linh đều bị trận pháp Ôn Tri Hành bố trí ngăn trở.
A ba...…
Nghịch Mệnh Huyết Thân nhìn trận pháp trước mắt, nhún vai, rất là buồn bực.
Chuyện gì đang xảy ra.
Bản thể sao còn chưa mở cửa.
Nó đã chờ rất lâu rồi.
Chẳng lẽ là bởi vì hôm qua mình không về nhà, cố ý không cho mình về?
Trong lúc nhất thời, Nghịch Mệnh Huyết Thân trầm cảm.
Bạch Hổ Chân Linh nghiêng đầu nhìn Nghịch Mệnh Huyết Thân, thấy thế trực tiếp phát ra một tiếng rít gào.
Bằng hữu của mình hình như mất hứng!
Điều này sao có thể được!
Ngao ô!
Quanh thân Bạch Hổ Chân Linh nở rộ quang mang thánh khiết, hai cái lợi trảo hướng phía trước hung hăng một trảo, một cỗ lực lượng vô hình bắt đầu khởi động!
Bùm!
Một tiếng vang thật lớn, trận pháp Ôn Tri Hành bố trí nhất thời run rẩy, bắt đầu lay động, lập tức tan thành từng mảnh nhỏ.
A ba!
Nghịch Mệnh Huyết Thân nhất thời có chút nóng nảy.
Mặc dù linh trí nó thấp, nhưng cũng biết không thể phá hư trận pháp của Ôn Tri Hành.
Đây là bản năng hộ chủ.
Cũng may, Ôn Tri Hành đã sớm đề phòng điểm này.
Trận pháp hắn bố trí rất nhiều tầng.
Không phải vì phòng ngự, mà là cảnh báo sớm.
Để hắn có thời gian phản ứng.
Sau khi trận pháp này võ nát, lại là một trận pháp khác chắn ở trước mắt.
- Ngao ô! Vạn nhất chủ nhân ngươi gặp nguy hiểm thì sao?
Bạch Hổ Chân Linh cũng cúi đầu cùng Nghịch Mệnh Huyết Thân nói thầm một câu.
Nghịch Mệnh Huyết Thân vừa nghe, nhất thời sửng sốt.
Ngươi nói rất có đạo lý a.
- Mau, mau phá vỡ!
Bạch Hổ Chân Linh gật đầu, lại muốn vung trảo.
- Ai a! Muốn chết a!
Đúng lúc này, thanh âm Ôn Tri Hành từ trong trận pháp truyền ra.
Trận pháp còn lại tự sụp đổ, tự động tản ra.
A ba!
Nghịch Mệnh Huyết Thân nghe được thanh âm này, lập tức lộ ra vẻ kinh hỉ.
Tới rồi, tới rồi!
Bản thể đến rồi!
Mà Ôn Tri Hành cũng cảm nhận được sự tồn tại của Nghịch Mệnh Huyết Thân.
- Nghịch mệnh huyết thân?
- Trở về rồi sao, vậy là tốt rồi.
Ôn Tri Hành khẽ gật đầu.
A ba! A ba!
Nghịch Mệnh Huyết Thân hoan hô, trước tiên mang theo Bạch Hổ Chân Linh tiến lên.
- Chủ nhân, ngươi mau nhìn, ta mang cho ngươi bảo bối gì.
Ngao ô!
Một cái đầu hổ vô cùng lớn trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Ôn Tri Hành, đang dùng đôi mắt to như chuông đồng nhìn hắn.
Con mẹ nó!
Trong nháy mắt, thân thể Ôn Tri Hành cứng đờ!