Chương 200: Bán hàng

Nguyên Tinh là tiền tệ mà tu sĩ dùng để giao dịch. Các môn các phái lấy được thiên tài địa bảo có linh khí, hoặc là khoáng thạch trân quý, trích xuất linh khí trong đó, luyện chế thành tiền tệ. Thế giới này cũng có linh thạch, nhưng linh thạch lại chỉ là khoáng thạch ẩn chứa linh khí, chủng loại đa dạng phức tạp, tác dụng cũng không giống nhau. Linh thạch thiên nhiên có thể trực tiếp lấy ra tu luyện, hẳn được gọi là Linh Tinh, đó là linh khí trên linh mạch hội tụ kết tinh. Thế nhưng sử dụng Linh Tinh để trực tiếp tu luyện chẳng khác nào lãng phí của trời. Mà luyện chế ra Nguyên Tinh vừa có thể dùng để tu luyện, cũng có thể dùng để bày trận, còn có thể coi như tiền tệ, các môn các phái thống nhất quy cách. Hai nghìn Nguyên Tinh đã là một khoản tiền lớn. Số tiền này đã đủ để quét sạch hơn phân nửa hàng hóa ở tầng một vừa rồi. Lâm Quý cũng không nghĩ tới lông hồ ly này đáng giá như vậy, lúc trước hắn còn cảm thấy thứ này có thể bán được hai ba trăm Nguyên Tinh đã tốt lắm rồi. “Giá cả không tệ, bán.” Lâm Quý vội vàng gật đầu đáp ứng, sợ Vân trưởng lão đổi ý. Đợi đến khi Vân trưởng lão cất lông hồ ly lại, Lâm Quý mới móc ra 2 viên yêu đan. Đều là yêu đan của yêu thú Đệ Ngũ cảnh, một viên là từ Hồ tộc Thanh Khâu, viên còn lại là từ con giun lúc nãy. Sau khi Vân trưởng lão cầm trên tay thì rất nhanh lại đặt 2 viên yêu đan xuống, lần thứ hai nhìn về phía Lâm Quý. Lúc này, trong mắt lão xuất hiện vài phần nghi hoặc. “Ngươi là chê mạng dài sao?” “Vân trưởng lão nói vậy là có ý gì?” Lâm Quý khó hiểu. “Chọc Hồ tộc Thanh Khâu còn chưa đủ, còn muốn giết rồng? Đây là yêu đan giao long, hơn nữa đã là Đệ Ngũ cảnh, tiếp cận trưởng thành.” “Ngươi chỉ cần nói có mua hay không.” Lâm Quý không muốn nói nhảm. “Mua, Hồ tộc Thanh Khâu 300, Long tộc 500.” Vân trưởng lão nói. “Sao lại rẻ như vậy?” Lâm Quý kinh ngạc nói: “Lông hồ ly có thể bán được 2000, sao yêu đan đáng giá hơn lại chỉ có thể bán mấy trăm?” Có lẽ là bởi vì hàng hóa không tệ, Vân trưởng lão cũng coi trọng Lâm Quý hơn vài phần, bởi vậy cũng hứng thú nói chuyện. “Quần áo làm từ lông hồ ly không chỉ có thể phòng thân mà còn có phong cách. Bán cho những nữ nhân danh môn vọng tộc có thể kiếm được rất nhiều tiền.” Vân trưởng lão xoa xoa ngón tay: “Yêu đan chỉ có thể dùng để luyện đan luyện khí, lại có khả năng thất bại, hơn nữa còn cần không ít tài liệu khác, bởi vậy có thể bán ba năm trăm đã không thấp.” “Nếu là yêu đan của yêu thú tầm thường, dù là Đệ Ngũ cảnh cũng chỉ đáng giá một hai trăm Nguyên Tinh mà thôi.” Có lý có cứ, làm người tin phục. Lâm Quý không nghĩ tới, đã đến thế giới tu sĩ này mà lực tiêu thụ mạnh nhất vẫn là nữ nhân. Quả nhiên, tiền của nữ nhân vẫn là dễ kiếm nhất. “Được rồi, giá này thì giá này.” Lâm Quý gật đầu đồng ý. Vân trưởng lão thu lại yêu đan, cười nói: “Món cuối cùng là long bì đúng không?” “Không sai.” Lâm Quý còn bổ sung nhấn mạnh một câu: “Còn có long huyết và long gân.” Sau khi xem qua tấm da rồng, Vân trưởng lão nói: “Dường như long bì này vừa mới lột ra không lâu, còn có mùi máu tươi.” “Không lâu, chỉ mới mấy canh giờ trước.” Lâm Quý nhếch miệng cười cười. Nghe vậy, Vân trưởng lão gật đầu. “Cũng đúng, thứ này không dễ mang theo, còn dễ dàng bị Long tộc ngửi mùi tìm tới cửa, phải nhanh chóng bán ra.” “Long bì này đã tổn hại không chịu nổi, tác dụng không lớn, nhưng long lân lại giống như bị lôi hỏa tôi luyện qua, là thứ tốt.” Tính toán một lát, Vân trưởng lão cười nói: “Tổng cộng cho ngươi 1200 Nguyên Tinh, như thế nào?” “Được, cứ làm theo lời ngươi nói.” Vân trưởng lão gọi một thị nữ tới, đưa hàng hóa đi, lại phân phó trả tiền. Rất nhanh, 4000 Nguyên Tinh được bỏ vào trong một cái túi vải nhỏ, giao cho Lâm Quý. Lâm Quý mở túi vải ra, tùy tiện lấy ra một quả Nguyên Tinh xem xét. Nó chỉ nhỏ bằng móng tay, nhưng trong đó lại ẩn chứa linh khí nồng đậm. Đây là lần đầu tiên Lâm Quý nhìn thấy Nguyên Tinh, trước kia hắn làm việc ở Giám Thiên Ti, cái gì Giám Thiên Ti cũng có, huống hồ hắn tu luyện cũng hoàn toàn không cần dùng thứ này. Sau khi cất kỹ Nguyên Tinh, Lâm Quý cảm khái trong lòng. Giờ khắc này, hắn rốt cuộc mới có chút giác ngộ của tu sĩ. “Tiểu hữu còn có hàng hóa gì không?” Vân trưởng lão thấy Lâm Quý cầm tiền vẫn chưa rời đi, vì thế có chút chờ mong. “Ta có mấy bình đan dược tìm được trong di tích nhưng không nhận ra, làm phiền Vân trưởng lão xem xét.” “Ồ? Lấy ra nhìn thử.” Lâm Quý mở chiếc túi nhỏ mang theo bên người, lấy ra tổng cộng 11 bình đan dược. Đây là 8 bình đan dược tìm được trong dược phòng của lầu các, cộng thêm 3 bình đan dược trên bàn thờ. Lúc lấy đan dược trên bàn thờ, Lâm Quý 2 bình Ngộ Nan 1 bình, còn lại 8 bình kia thì chì chia đôi. Lâm Quý cảm thấy, đồ có thể lưu lại trong di tích thì chắc sẽ không phải là loại rác rưởi. Sau khi Vân trưởng lão tiếp nhận đan dược, bắt đầu nghiệm chứng từng lọ từng lọ, ngửi mùi vị, quan sát hình dáng, màu sắc, còn dùng linh khí dò xét. Tóm lại, cũng không biết Vân trưởng lão dùng thủ đoạn gì, ước chừng một khắc sau, lão thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía Lâm Quý. Bình thuốc đã được chia thành hai đống, vừa vặn là 3 bình trên bàn thờ, cùng với 8 bình khác được tìm thấy trên lầu các. “Tiểu hữu là đi di tích bên ngoài Tương Thành?” Nghe vậy, Lâm Quý nhất thời hiểu được, không chỉ có hắn và Ngộ Nan thu hoạch được đan dược. “Đúng vậy.” Vân trưởng lão chỉ vào một đống 8 bình đan dược nói: “Đây đều là một ít Tụ Khí đan ngũ phẩm, rất có ích lợi đối với việc tiểu hữu tu hành Đệ Ngũ cảnh.” “Giá bao nhiêu?” Lâm Quý lại hỏi. “Tiểu hữu muốn bán?” Vân trưởng lão có chút ngoài ý muốn, phần lớn tu sĩ đều là bán đồ vật khác để mua Tụ Khí đan. “Không bán, nhưng những đan dược này không thuộc về một mình ta, ta hỏi giá để chia tiền cho đồng bạn.” Lâm Quý giải thích. Vân trưởng lão nói: “Thì ra là như thế, các môn phái đều có luyện chế Tụ Khí đan ngũ phẩm, không tính là trân quý, nhưng nếu quy ra tiền thì một viên 50 Nguyên Tinh, đó là giá thị trường.” Nói xong, Vân trưởng lão lại nhìn về phía 3 bình đan dược khác. “Ba bình đan dược này cũng không đơn giản.” “Tâm Động đan, Hồi Sinh đan, Càn Nguyên đan đều là đan dược thất phẩm.” Vân trưởng lão nói: “Tâm Động đan ứng đối với tâm ma Nhập Đạo cảnh. Hồi Sinh đan có thể tái tạo máu thịt, đoạn chi trùng sinh cũng không cần phải nói. Càn Nguyên đan thì là thứ tốt để tu luyện nguyên thần, càng thêm hiếm thấy.” Dứt lời, Vân trưởng lão đặt tay lên ba bình đan dược, ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Quý. “Tâm Động đan 3000 một viên, Hồi Sinh Đan 2000 một viên, Càn Nguyên đan lại không dễ định giá, lão phu chưa từng giao dịch qua thứ này, thế nhưng giá trị khẳng định cao hơn hai thứ trước.” Lâm Quý lại không chút động tâm, tiếp tục hỏi: “Ba loại đan dược thất phẩm này, nhất định phải Đệ Thất cảnh mới có thể sử dụng sao?” Vừa nghe lời này, trong mắt Vân trưởng lão lộ ra thất vọng, tay cũng từ trên bình dời đi. “Tâm Động đan là ứng đối với Tâm Ma, không vào Đệ Thất cảnh ăn cũng vô dụng.” “Còn lại thì sao?” “Hồi Sinh đan người bình thường đều có thể dùng, Càn Nguyên đan thì tương ứng với tu hành nguyên thần, phải cẩn thận một chút.” “Ngay cả ta cũng có thể dùng?” Lâm Quý lo lắng truy vấn. “Có thể dùng.” Vân trưởng lão bất đắc dĩ gật đầu. “Đa tạ trưởng lão giải thích nghi hoặc, mấy bình đan dược này ta không bán.” Lâm Quý thu hồi toàn bộ bình thuốc. Đan dược thất phẩm cũng không phổ biến, đều là thứ tốt có tiền mà không mua được. Sau khi cáo từ, Lâm Quý cầm túi đựng 4000 Nguyên Tinh đi ra gian phòng số 1 chữ Thiên. Ngộ Nan đang chờ ở cửa, trong mắt tràn đầy khát vọng. Lâm Quý cảm thấy, đó hẳn là khát vọng tiền bạc. “Lừa trọc nhỏ, ngươi phát tài rồi.”