Chương 29: Hệ Thống, Ra Đây Quyết Đấu Đi!

Hai vạn tệ? Trung bình một gram có giá hai trăm tệ! Gần như bắt kịp với giá vàng! Một trăm gram chỉ đủ làm hai viên Đại Bổ Hoàn! Nhưng dù là 100 gram hay 200 gram thì mình cũng không có tiền mua! Tất nhiên chỉ là bây giờ không có tiền! Nếu mười hai vạn tiền thưởng kia thật sự có thể nhận được. Đến lúc đó, mua hai cục lớn cũng không có vấn đề gì! "Còn Băng Hỏa Tinh thì sao?" "Xem như cậu may mắn, tôi còn thừa một viên cuối cùng ở đây, nhìn cậu tướng mạo đường đường (Kiểu Người Đàng Hoàng), tính cho cậu một vạn năm thôi!" Giá này hơi đắt một chút! Giá chính thức của Băng Hỏa Tinh là 5.000 đến 8.000 tệ, tùy theo kích cỡ! Nhưng dù Băng Hỏa Tinh trong tay người lái buôn này có lớn đến đâu thì ít nhất cũng phải gấp đôi giá chính thức! "Lão ca, anh xem vậy được không, ghi nợ tôi trước, anh đem hai món này bán cho tôi, tổng cộng ba vạn năm! Cho tôi thời gian một tuần, một tuần sau, tôi trả lại cho anh bốn vạn!" Trong mắt Tần Kha tràn đầy mong đợi. Vẻ mặt của người lái buôn dần dần trở nên nghiêm nghị, hắn ta cảnh giác cất Phượng Tiên Hương đi. "Thiếu niên, đây không phải nước ngoài, xin đừng đùa kiểu quốc tế!" "Tôi không đùa đâu, tôi nghiêm túc đấy!" "Đúng vậy, tôi hiểu rồi, cậu đúng là không nói đùa!" Người lái buôn chỉ vào miệng mình: "Nhìn xem!" "Nhìn cái gì?" "Nhìn khẩu hình miệng của tôi!" "C - Ú - T" … Sau khi ba người ra khỏi chợ đen, Trương Hữu Dung nói cô muốn bắt xe về nhà trước! Có vẻ như chuyện vừa xảy ra đã tác động rất lớn đến tâm lý của cô! [ Đinh, cảm xúc tiêu cực từ Vương Cương +999! ] Từ nãy đến giờ, trong đầu Tần Kha luôn vang lên âm thanh thông báo của hệ thống! Thằng nhãi này, rất thù dai nha! … Trở lại khu chung cư. Vừa đến cổng chung cư, Tần Kha liền nhìn thấy phía dưới tụ tập rất nhiều người! Một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi ngẩng đầu lên, trên tay cầm chiếc loa. "Anh bạn trẻ, đừng đùa nữa! Nhanh xuống đi!" "Này! Tôi không kêu cậu nhảy xuống, tôi kêu cậu đi xuống!" Bên ngoài lan can ban công tầng tám, một thanh niên đang cầm trên tay một chai rượu vang đỏ, say khướt, có thể rơi xuống bất cứ lúc nào! Nhìn kỹ lại, đây không phải là anh chàng nuôi chó Corgi có nhân phẩm không tốt lắm sao? "Hử, có chuyện gì vậy? Buổi sáng còn tốt sao bây giờ lại thành ra như vậy?" Tần Kha đi tới, nói: "Có chuyện gì vậy?" Một vị bác gái khoảng năm mươi tuổi đang nhai hạt dưa, nói: "Tôi không biết, tôi cũng mới tới đây thôi!” Tần Kha vươn cổ lên hét lớn: "Anh bạn, tuyệt đối đừng nghĩ quẩn!" Thanh niên uống tu tu mấy ngụm rượu, rồi vô cùng bi thương nói: "Tôi không muốn sống nữa!" Tần Kha nói lớn: "Hãy nghĩ đến vợ anh! Nghĩ cho cô ấy đi!" Thanh niên khàn khàn hét lên: "Vợ tôi bỏ trốn theo người ta rồi!" Tần Kha tiếp tục nói: "Vậy nghĩ cho anh em của anh đi!" Thanh niên trả lời: “Vợ tôi bỏ đi với anh em của tôi rồi!" Tần Kha tiếp tục hét lớn: "Vậy hãy nghĩ đến con của anh đi!" Thanh niên nói: "Đứa trẻ là con của họ!" P/s: Tần Kha tiếp tục hét lên: "Vậy hãy nghĩ đến cha mẹ của anh đi!" Thanh niên tuyệt vọng đáp lại: "Tôi là được bọn họ nhặt về nuôi!" Tần Kha thở dài: "Haizz, nhảy đi, anh sống cũng không có ý nghĩa gì nữa rồi!" [ Đinh… ] Trong chốc lát Chỉ trong chốc lát, một luồng cảm xúc tiêu cực liên tục xuất hiện từ những người xung quanh! Tất cả cộng lại, có hơn hai vạn (20.000)! Ông anh cầm loa trong tay vội vàng hét lên: "Anh bạn trẻ, đừng đùa! Đừng nhảy, đừng nhảy, xe của tôi đang đậu ở phía dưới!" Một số người vẫn đang cố gắng thuyết phục! Con lúc này, trong đầu Tần Kha xuất hiện âm thanh của hệ thống! [ Ký chủ hiện tại có mười vạn (một trăm nghìn) điểm cảm xúc, hệ thống bắt buộc sử dụng một trăm nghìn điểm cảm xúc này để kích hoạt các chức năng mới! ] Bắt buộc? Ngươi có độc không? Mình dự định sẽ giành điểm cảm xúc đã tích góp để nâng dị năng của mình lên mức tối đa trong một lần!" Hệ thống hoàn toàn không quan tâm tới Tần Kha, tiếp tục thông báo. [ Chức năng mới như sau: Mỗi khi ký chủ đạt được điểm cảm xúc, sẽ có xác suất kích hoạt phần thưởng bí ẩn! ] Vấn đề ở đây là gì? Vấn đề mấu chốt nằm ở hai từ "Xác Suất!" Tần Kha biết, lại có một chức năng cùi bắp Online! Thật tốt! "Anh bạn trẻ, nghĩ thoáng một chút, dù bây giờ hầu hết mọi người trong khu chung cư đều biết vợ anh lừa dối anh và đứa con của anh không phải của anh! Nhưng điều quan trọng nhất trong cuộc đời là gì? Đó chính là vui vẻ!" Ông anh kích động hét vào loa. Thanh niên nhảy lầu trả lời: "Đại ca, anh cảm thấy tôi có thể vui nổi không?" Ông anh trả lời: "Hãy nghĩ khác đi, con của người khác đã gọi anh là cha mấy năm rồi. Điều đó không làm anh thấy dễ chịu hơn sao?" May mắn thay, cuối cùng, được sự an ủi của mọi người, chàng trai đã trở lại về phòng. Mọi người lần lượt giải tán. Sau khi về nhà, Tần Kha gọi cha mấy tiếng. Không ở nhà! Lúc sáng hình như nghe ông ấy nói muốn ra ngoài tìm việc làm. Trong phòng tắm rất ồn ào, máy tính xách tay của Tần Thiên Tuyết đang ở trên bàn. Bà hổ nhỏ này đã về rồi à? "Tích tích!" "Tích tích!" Laptop liên tục kêu báo tin nhắn. Tần Kha thay chị mình mở ra xem một chút! Vậy mà lại là tin nhắn của một người đàn ông! Ghi chú "Dương Phong!" "Thiên tuyết, tối nay em có rảnh không? Có muốn cùng nhau ra ngoài ăn cơm không?" "Anh đã chọn địa điểm rồi, buổi tối có thể lái xe tới chỗ em!" "Tại sao em không trả lời tin nhắn? Em đang làm gì vậy?" "Có phải em đang hẹn hò với người đàn ông khác hay không?" "Về vấn đề hẹn hò này, em nên chọn anh, anh là chàng trai siêu ấm áp!" Đây là bạn trai của bà chị già nhà mình? Biết xem lịch sử trò chuyện của người khác là không tốt, nhưng Tần Kha lại không nhịn được mà nhìn vào. Hóa ra không phải là bạn trai! Nhiều lắm chỉ xem là người theo đuổi! Bật Micro lên, Tần Kha hắng giọng nói: "Cô ấy đang tắm!" Vài giây sau... [ Đinh, cảm xúc tiêu cực từ Dương Phong +999! ] Dương Phong: "Cậu là ai!?" Tần Kha: "Anh đoán xem!" [ Đinh, cảm xúc tiêu cực từ Dương Phong +999! ] [ Chúc mừng ký chủ, ngươi kích hoạt phần thưởng bí ẩn, đạt được một đôi tất chân, là loại có chữ nha! ] Tần Kha choáng váng! Cái quái gì vậy! Cho cái gì không được, cho ông đây một đôi tất chân! Ngươi nghĩ ông đây cần nó không? Sử dụng nó để làm gì? Cướp ngân hàng? Quả nhiên, chức năng này ngoài cùi bắp ra thì chỉ có cùi bắp! Hố nhỏ trong hố to! Lãng phí mười vạn điểm cảm xúc của ông đây, trả lại cho ông! Một đôi tất đen có chữ hiện ra trong tay Tần Kha! Cùng lúc đó! Cửa phòng tắm mở ra! Một cặp đùi thon thả từ bên trong đi ra! Không phải Tần Thiên Tuyết! Đó là bạn của cô, Lạc Y Y! Quấn một chiếc khăn tắm màu trắng, trên làn da trắng như tuyết còn đọng lại vài giọt nước như pha lê, mái tóc ướt lại tăng thêm phần quyến rũ! Khi nhìn thấy đôi tất đen trong tay Tần Kha, cô hoàn toàn choáng váng! Tần Kha nhìn đôi tất trong tay, chú ý tới bộ dạng quái dị của Lạc Y Y, lập tức hoảng sợ! "Không, hãy nghe tôi ngụy biện... Ah phi, hãy nghe lời giải thích của tôi đi!" "Không cần giải thích, đừng lo lắng, tôi sẽ không nói với chị gái cậu rằng cậu đã lấy trộm tất của cô ấy đâu!" Lạc Y Y dùng khăn lau mái tóc ướt. "Đây không phải của chị tôi!" "Không phải của chị cậu? Vậy cậu trộm của ai?" Lạc Y Y nhìn Tần Kha với ánh mắt cảm thấy hắn biến thái hơn! Tần Kha muốn chết! Chấm hết! Babi Q! Bây giờ có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch vết nhơ này. Cái hệ thống chó má này, tao đệch chết con mẹ nhà mày! Ra đây quyết đấu đi! Mẹ nó!