Chương 4: Mở Linh Nguyên

Nói là làm! Tần Thiên Tuyết đi về phía Tần Kha, tiện tay cầm lấy cái ổ điện ở trên bàn. "Đây, đút ngón tay vào... Dùng ngón út của mày thử xem, những ngón tay khác chưa chắc đã nhét vào được." Nhìn thấy Tần Thiên Tuyết càng ngày càng tới gần mình, Tần Kha vội vàng tránh sang một bên. Đừng đến đây! "Đây là ổ điện… Ngón tay út của em cũng không thể đút vào đó được đâu!" Tần Thiên Tuyết liếc nhìn ổ cắm đang ở trong tay, hình như quả thực có hơi nhỏ. Lúc Tần Kha còn nhỏ thì còn có thể đút ngon tay vào được, lúc đó còn nhỏ nó cũng đã đút ngón út của nó vào... Nhưng bây giờ nó đã 18 tuổi rồi. "Như vậy đi, chị mày sẽ lấy một sợi sắt dây sắt nhét vào ổ cắm sau đó mày cầm lấy sợi dây sắt là được..." "Thằng em này cầu xin bà chị hãy làm một con người đi! Đừng nói nữa, em muốn đi tiểu!" Sợ Tần Thiên Tuyết bắt mình nghịch ngu, Tần Kha vội vàng đi vào nhà vệ sinh. Khi vào nhà vệ sinh, Tần Kha cởi thắt lưng trên eo của mình ra. Mười giây sau, cơ thể hắn run rẩy. Một dòng nước ấm đột nhiên truyền vào bụng dưới của hắn bắn ra. "Ừm…" "Đây là... Linh nguyên?" CMN! Liệu cách mà linh nguyên xuất hiện có thể thảm hại hơn nữa không? Linh nguyên của người khác xuất hiện khi đang ngủ hoặc đang ăn. Còn sao đến lượt hắn thì lại xuất hiện khi đang đi tiểu chứ? Tưởng tượng thử xem, sau này mấy người cùng nhau thảo luận về thời điểm linh nguyên của họ xuất hiện. Người A: Tôi xuất hiện khi tôi ba tuổi lúc đang nghịch bùn. Người B: Năm 18 tuổi, linh nguyên của tôi đột nhiên xuất hiện khi đang đi dạo phố. Người C: Tôi xuất hiện khi đang ngủ. Tần Kha: Hihi, của tôi xuất hiện khi tôi đang đi tiểu. Có lẽ linh nguyên của hắn đã xuất hiện rồi. Tần Kha rời khỏi nhà vệ sinh, cả khuôn mặt của hắn đều hiện lên vẻ rạng rỡ và sảng khoái! Hắn ngồi trên ghế sô pha sau đó tiếp tục mày mò hệ thống. Hắn vừa suy nghĩ trong đầu một chút, một bảng điều khiển hệ thống mà chỉ bản thân hắn mới có thể nhìn thấy đã được mở ra. Hắn kiểm soát suy nghĩ của mình rồi thâm nhập vào trung tâm mua sắm của hệ thống. Tần Kha nghĩ sẽ có một số đạo cụ tuyệt vời ở đây. Cuối cùng chỉ thấy có một gói quà. [ Gói quà dành cho người mới: Cần 1000 điểm cảm xúc để ở một lần, sau khi mở sẽ nhận được ngẫu nhiên một trong số các vật phẩm sau: Câu Chúc Từ Hệ Thống, Viên Thuốc Bổ Cỡ To x1, Cục Gạch x1 và Dị Năng "Hoán Đổi". Được mua nhiều nhất 50 lần và lần thứ 50 bạn sẽ nhận được Dị Năng "Hoán Đổi". ] Vãi cứt, vậy mà có còn có dị năng thật. "Hệ thống, sau khi có được dị năng này, ta có thể trực tiếp sử dụng được nó đúng không?" [ Đinh, đúng vậy! ] Hô hấp của Tần Kha trở nên dồn dập. Hắn đã đọc phần giới thiệu về dị năng trên máy tính. Cho dù bất kỳ dị năng nào cũng đều cực kỳ khó mà lấy được. Cách để có được dị năng chính là hấp thụ chúng từ tinh hạch do quái vật đã chết ở trong Linh Vực. Nhưng tỷ lệ thành công thường sẽ rất thấp. Sao gói quà này có cảm giác như đang chơi trò chơi trực tuyến nhỉ? Cách chơi tương tự các trò chơi trực tuyến, vậy thì có lẽ dị năng này sẽ được mở ra ở lần cuối cùng. 1.000 điểm cảm xúc sẽ được mở một lần và cần 50.000 điểm cảm xúc cho năm mươi lần mở. Nhưng có vẻ cũng không đắt lắm, dù sao bây giờ mới được nửa ngày thôi mà hắn đã đạt được hơn 8.000 điểm cảm xúc rồi. Hắn lập tức dùng 8.000 điểm cảm xúc để mua 8 gói quà dành cho người mới, sau đó mở hết ra. [ Đinh, đã mở gói quà ra, chúc mừng ký chủ nhận được câu chúc từ hệ thống… ] "Tại sao ngôi sao may mắn của ta lại luôn là câu chúc phúc của hệ thống vậy?" [ Đinh, đã mở gói quà ra, chúc mừng ký chủ nhận được câu chúc từ hệ thống… ] "CMN, đồ hệ thống không biết xấu hổ!" [ Nào nào nào, nếu ngươi cứ tiếp tục mắng ta, có tin hay không lần sau ta sẽ khiến cho ngươi không thể mở ra được đồ tốt gì không? ] "Ta nói có một câu mà ngươi đã mất bình tĩnh thể rồi à, vừa nãy ta chỉ là nói đùa thôi mà." [ Đinh, đã mở gói quà ra, chúc mừng ký chủ nhận được câu chúc từ hệ thống… ] "..." CMN! [ Đinh, đã mở gói quà ra, nhận được một Cục Gạch! ] "Gạch á?" CLGT? [ Đinh, đã mở gói quà ra, chúc mừng ký chủ lấy được 1 Viên Thuốc Bổ Cỡ To! ] Viên thuốc bổ cỡ to? Cái quần què gì nữa đây? Tần Kha nhìn vào phần giới thiệu viên thuốc bổ cỡ to của hệ thống. [Viên Thuốc Bổ Cỡ To: Sau khi uống có thể rèn luyện huyết mạch, tăng cường rất nhiều linh nguyên trong cơ thể! ] Lấy ra! Hô! Nhìn viên thuốc bổ to màu đen trên tay, cuối cùng Tần Kha cũng biết vì sao không gọi nó là viên thuốc bổ mà gọi là viên thuốc bổ cỡ to. Mẹ ơi, nó to thật! Nó to như cái nắm tay vậy, không thể ăn hết chỉ trong một lần được. Quan trọng nhất là tại sao thứ này trông giống như một quả bóng làm bằng đất sét thế? "Hệ thống, ngươi xác định đây không phải làm từ đất sét chứ... Không chỉ hình dáng, mà mùi của nó cũng rất giống!" Tần Thiên Tuyết sau khi thay quần áo xong thì đi ra khỏi phòng, nhìn thấy thứ trong tay Tần Kha, trán của cô hiện lên mấy vạch đen. "Trong tay mày cầm cái quái gì vậy? Lấy ở đâu ra thế?" Tần Kha: “Là em kì ở trên người mình ra đó.” [ Đinh, cảm xúc tiêu cực từ Tần Thiên Tuyết +200! ] "Chị có tin thằng em này có thể kì thêm một cục nữa không?" [ Đinh, cảm xúc tiêu cực từ Tần Thiên Tuyết +800! ] "Mày đừng có kinh tởm như thế chứ? Mau vứt đi, chị mày phải đi ra ngoài đây, chìa khóa bỏ ở trên bàn, muốn ra ngoài thì nhớ lấy chìa khóa rồi khóa cửa lại." "Được." Sau khi Tần Thiên Tuyết rời đi, Tần Kha nín thở cắn một miếng vào viên thuốc bổ cỡ to trong tay. "Oẹ!" "Cái này không chỉ có mùi giống mà vị cũng tương tự luôn. Rõ ràng là làm từ đất sét mà. Ngươi không có thứ gì bình thường được sao hệ thống?" Ban đầu, Linh Dịch 999 có màu giống như là nước tiểu. Bây giờ viên thuốc bổ cỡ to này vị giống như được làm từ đất sét. Nhưng điều kỳ lạ là sau khi nuốt vào, hắn cảm thấy trong bụng trống không giống như là chưa ăn cái gì cả. Mười giây sau, rốt cuộc nó cũng đã có phản ứng! Một dòng nước ấm đang chạy ở bụng dưới của hắn. “Ừm…” Mười giây sau, Tần Kha cảm giác thấy cơ thể của hắn như được thăng hoa, khi linh nguyên phát huy tác dụng, toàn thân hắn như có một sức mạnh vô tận. Mặc dù chưa có được dị năng nào, nhưng chỉ cần có linh nguyên trong người thì có thể khiến bản thân trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều rồi. Sức mạnh lớn như này nếu đi xách xô, vác xi thì nhất định sẽ kiếm được rất nhiều tiền! Tần Kha lại kiểm tra chức năng của cục gạch mới nhận được kia. [ Cục Gạch: Một cục gạch vô cùng bình thường nhưng nó lại rất chắc chắn, dù cho có trăm quả bom hạt nhân cũng không thể phá vỡ được nó. Tác dụng: bỏ qua bất kỳ phòng ngự nào! Không thể nâng cấp! ] “Ngươi gọi điều này là vô cùng bình thường à?” Tần Kha lấy ra. Oa! Một viên gạch màu đỏ rơi từ trên cao rơi xuống ngay trước mặt hắn. Mẹ nó chứ! May mà hắn né nhanh! Cố ý! Rõ ràng hệ thống này cố ý! Tần Kha xem xét cục gạch màu đỏ đang ở trong tay. Kích thước cũng không khác gì một cục gạch thông thường. Dù nhìn như thế nào đi nữa thì nhìn nó cũng không có vẻ gì là không thể phá vỡ được! Hay là dùng đầu thử một chút nhỉ? … Màn đêm buông xuống. Tần Kha ngồi trước máy tính để tìm hiểu thêm tình hình thế giới này, trong suốt mấy giờ đồng hồ. Đến 9:30 tối, hắn đã hiểu gần hết mọi thứ, chỉ cần ngươi có linh thể và trong cơ thể xuất hiện linh nguyên thì ngươi sẽ là một Linh Giả. Các Linh Giả cũng có các cấp độ cảnh giới: từ nhất cảnh giới đến thập cảnh giới, và mỗi cấp độ cảnh giới sẽ có từ cấp 1 đến cấp 10. Với mỗi một cấp độ cảnh giới được tăng lên, thì khí và máu trong cơ thể sẽ tiến hóa, linh nguyên cũng sẽ được cải thiện và tăng lên rất nhiều. Ngay cả khi một Linh Giả có cảnh giới cao không sử dụng dị năng mà chỉ dùng linh nguyên thì cũng đã vô cùng mạnh rồi. Cảnh giới cũng có liên quan trực tiếp đến dị năng. Linh giả nhất cảnh chỉ có thể nắm giữ được một cái dị năng. Về cái thế giới thay đổi đột ngột này, Tần Kha đã tóm tắt được những điểm sau. Thứ nhất: Công nghệ của thế giới này tương tự như công nghệ của thế giới trước, nhưng ở đây lại có nhiều thêm những Linh Giả có thể làm chủ được những dị năng. Thứ hai: Ở đây rất nhiều nơi trên thế giới, đều có cánh cổng để đi vào thế giới khác, thế giới bên trong cổng được gọi là Linh Vực, ở trong đó có rất nhiều quái vật, thỉnh thoảng những quái vật này sẽ xuất hiện và gây rắc rối cho thế giới này. Thứ ba: Tạm thời hắn chưa nghĩ ra. Thứ tư: Đợi nghĩ ra điều thứ ba rồi nói sau. Ngay khi hắn chuẩn bị tu luyện... "Đinh Đong!" Tần Kha liếc qua nhìn chiếc điện thoại, đó là một tin nhắn mà Vương Chí Kiệt gửi tới.