Chương 149: Hành Trình Đến Murphy Sâm Lâm

Nếu như nói Kỵ sĩ chính thức có thể cùng người bình thường kết hợp sinh ra hậu duệ, thì Địa kỵ sĩ tuyệt đối không có khả năng này, bởi về bản chất bọn họ không giống nhau. Có thể nói như thế này, Địa Kỵ sĩ đã không còn được coi là “con người” nữa. Mỗi một vị Địa Kỵ sĩ triển khai toàn bộ thực lực, cũng chẳng kém ma thú siêu cấp bao nhiêu. Việc Roma cố tình tận lực giao hảo không hề khơi dậy bất kỳ hứng thú nào của Garcia, mấy trăm năm qua nàng gặp qua quá nhiều Kỵ sĩ xum xoe, Garcia đã 456 tuổi, đối với nàng thì Roma mới 198 tuổi quá trẻ so với mình, hoàn toàn không phù hợp với tiêu chí lựa chọn bạn đời của nàng ta. Roma cũng nhận ra sự thiếu kiên nhẫn của Garcia nên không nói nữa mà nhân cơ hội này hỏi Garcia về kiến thức cơ bản của Địa Kỵ sĩ. Quốc vương Faustin đến đúng lúc khiến hai Kỵ sĩ phải dừng cuộc trò chuyện thân tình. Garcia đứng dậy nghiêm túc ân cần thăm hỏi quốc vương Faustain một câu, tuy là sinh mệnh cấp hai đứng ở đỉnh cao của vô số sinh mệnh nhưng vẫn không tránh khỏi vướng mắc thế tục, xét về quyền lực thì quốc vương Faustain đủ tầm để nói chuyện bình đẳng với nàng. Nhiệm vụ chính của nàng đến Faustain lần này là thay mặt đế quốc Omor giải quyết các điều kiện tương ứng với vương quốc Faustain. Chuyện vương quốc Faustain đánh bại vương quốc Charlie, diện tích quốc thổ cơ hồ bành trướng thêm được mấy lần, nếu như không để đế quốc Omor kiếm chén canh, làm ra một vài nhượng bộ đủ hấp dẫn, mọi chuyện sẽ không thể suôn sẻ đến thế. Hai vị một là đỉnh phong của thực lực, một vị là đỉnh phong của quyền lực trong thế giới thế tục đã triển khai giao phong kịch liệt ở một đại điện nào đó trong vương cung của thành Flor. Faustain không hổ danh là một vị minh quân có thể hủy diệt vương quốc Charlie, Garcia đã gặp qua vô số vị vua trong hàng trăm năm, nhưng vị quốc vương Faustain trước mặt có thể được xếp hạng trong mười người đứng đầu bảng. Đối mặt với áp lực của một Địa Kỵ sĩ vậy mà quốc vương Faustain vẫn dựa vào lí lẽ và biện luận, một bước cũng không nhường, chỉ cần dựa vào phần cần đảm đang nể đó cũng đủ khiến Garcia đánh giá cao. - Việc xuất khẩu ma hạch trong Murphy sâm lâm có thể mở rộng thêm một phần ba, nhưng cống phẩm cần giảm 20 phần trăm trong vòng năm mươi năm! Vị quốc vương Faustain này không hề có dáng vẻ tuổi già sức yếu, mái tóc bạc tản mát dưới vương miện khiến đức vua bệ hạ thậm chí còn trông phô trương và bá khí hơn. - Được. Garcia suy nghĩ một chút, sau đó mới miễn cưỡng đồng ý. Địa hạt của đế quốc Omor vượt quá một triệu dân, cho nên không thèm chấp một nơi nhỏ bé như vương quốc Charlie, điều duy nhất có thể thu hút họ chính là Murphy sâm lâm. Khu rừng rậm nổi tiếng phong phú về thực vật ma pháp và ma thú tinh hạch, huyết nhục, xương cốt… chính là nơi cần cho nguồn cung cũng đang thiếu hụt ở đế quốc Omor. - Có điều, ta cần Kỵ sĩ Garcia cùng ta đến Murphy sâm lâm một chuyến. Kỵ sĩ Roma nói. - Sao, một mình ngươi không xử lý nổi con Hạt Long kia sao? Garcia quay đầu nhìn Roma, lộ ra nụ cười giễu cợt. - Tất nhiên là không phải, nhưng nếu có ngài đi với ta, gia hoả đó sẽ thành thật hơn. Kỵ sĩ Roma giải thích. - Được rồi. Garcia đồng ý. - Vừa vặn cũng tiện đường. - Vậy thì đa tạ quá rồi! Kỵ sĩ Roma vui vẻ nói. - Bên cạnh đó, còn có một chuyện nữa ta muốn nói với ngài, thưa quốc vương bệ hạ. Garcia thay đổi giọng điệu và nhẹ nhàng nói với quốc vương Faustain. - Chuyện gì vậy? Lão quốc vương vô cùng nghi hoặc, chuyện nên nói đã nói xong, còn có việc gì cần bổ sung sao. - Thay mặt Học viện Hoàng gia, ta mời công chúa Angelina của quý quốc đến báo danh với phân viện Ma pháp sư của Học viện Hoàng gia vào tháng hai năm sau. Garcia nói một mạch. Nghe xong sắc mặt của quốc vương Faustain đột ngột thay đổi. … Cái nắng nóng tháng 6 không thể quật ngã được Locke, tuy rằng màu da của hắn có bị sạm đi hơn một chút nhưng rất may là không ảnh hưởng đến tổng thể hình tượng. Hắn trở về cố hương đã hơn ba tháng, nếu không phải có bộ áo giáp treo ở đầu giường nhắc nhở hắn là Kỵ sĩ, Locke có khi cũng nghi ngờ bản thân 19 năm này đều là đi cày ruộng. Một Kỵ sĩ thực tập sơ cấp như Locke, không chỉ hoàn thành công việc đồng áng trên mảnh đất của gia đình trong vòng nửa tháng, mà còn giúp đỡ rất nhiều người ở Phong Diệp thôn, không thể nào để tình trạng lãng phí đất đai do khan hiếm lao động gây ra, cứ để vậy thì hơn một nửa người dân Phong Diệp thôn nửa năm sau sẽ rất khó khăn. Đặc biệt là những gia đình có người thân hy sinh ngoài tiền tuyến, cho nên Locke chủ yếu giúp đỡ những gia đình này. Tháng sáu bận rộn vừa mới trôi qua, Locke còn chưa kịp lấy lại nhịp thở, một mệnh lệnh từ vương đô đột nhiên truyền đến. Mà còn là lệnh cho hắn lên đường ngay lập tức. Locke nắm trong tay tờ truyền lệnh, trên mặt tràn đầy nghi hoặc. Chẳng lẽ là Angelina tìm hắn, cũng chỉ có cách giải thích duy nhất như vậy thôi. Các binh sĩ khác ở lãnh địa Kedozi không gọi, chỉ để một mình hắn về thủ đô báo cáo, còn có thể là lý do gì nữa. Mấy tháng nay, hắn gần như mỗi tuần đều qua lại thăm nhóm Akano, về phần Angelina, Locke mặc dù trong lòng thường xuyên vương vấn nhớ nhung, nhưng địa vị chênh lệch luôn khiến hắn tự dặn mình nên thực tế một chút. Lệnh điều động được ban hành dưới danh nghĩa quân đoàn Hùng Ưng, sau khi từ biệt phụ mẫu, tỷ tỷ cùng mấy nàng Grace ở lãnh địa Kedozi, Locke hoả tốc cưỡi ngựa đến quân đội. Những cứ điểm cùng trạm dịch do quân đoàn Hùng Ưng thiết lập, Locke đi một đường thông suốt, không gặp bất cứ trở ngại nào, chỉ vẻn vẹn trong hai ngày đã đến vương đô Flor. Locke vừa tới vương đô, chân còn chưa kịp đặt lên mặt đất, liền bị một đội trang bị tinh lương, hành quân nghiêm mật đưa đi. Nhóm binh sĩ hắc y này cho Locke một cảm giác như đã từng quen biết, sau khi cẩn thận suy nghĩ, hắn lại nhớ tới lần tao ngộ khắc sâu trong lòng với đội quân Huyết Hồng ở Bạch Linh sơn mạch. Phải rồi, đám người mặc hắc y này cho hắn cảm giác giống y như vậy, rất giống với nhóm binh sĩ Huyết Hồng. Nhưng những binh lính mặc hắc y không hề làm khó Locke, ngược lại còn rất khách khí mời hắn lên xe ngựa, đường đi gập ghềnh không biết là muốn đưa hắn đi nơi nào. Hai ngày sau, hắn cũng xác định chắc chắn mình không phải bị bắt cóc. Bởi vì hắn ấy đã nhìn thấy Angelina. - Chúng ta đi đâu thế? Locke ở trong xe ngựa hỏi Angelina. Khác với cỗ xe mà nhóm người mặc đồ đen đưa hắn vào lúc trước, cỗ xe mà Angelina đang ở lúc này không thể gọi là xe ngựa được nữa, nói là hành cung cũng không có gì xấu hổ. Không gian bên trong cỗ xe cực kỳ rộng lớn, gần 100 mét vuông, được bố trí đầy đủ phòng khách và ghế sô pha, thậm chí tứ diện còn có mấy thị nữ và hộ vệ đứng túc trực. - Đến Murphy sâm lâm. Angelina nhấp một ngụm trà trên bàn, sau đó dặn dò người hầu xung quanh lui ra ngoài. Đợi khi người rời đi hết, cơ thể cả hai mới thả lỏng, mấy tháng không gặp, không chỉ Locke nhớ Angelina, mà Angelina còn nhớ Locke hơn. Công chúa Angelina hôm nay mới mười lăm tuổi, đã đem một nửa trái tim của mình gửi gắm nơi Locke, nửa còn lại dành cho phụ thân và ca ca nàng. - Lúc trước mang ngươi tới đây là “Ám vệ quân”. Angelina không biết từ lúc nào đã ghé đầu đến dựa trên vai Locke. Danh tiếng của “Ám vệ” trước đây trong quân đội Locke cũng đã từng nghe nói qua, chỉ là chưa từng gặp, lần này có dịp diện kiến khiến hắn kinh ngạc không ít, bởi vì chỉ riêng nhóm đưa hắn tới đây, Locke đã cảm nhận được ít nhất có ba người thực lực ngang ngửa hắn. Mà lại, đây mới là một tiểu đội Ám vệ mà thôi. - Chúng ta tới đây là theo yêu cầu của ta, ta dẫn ngươi đi gặp bá chủ của Murphy sâm lâm, mở mang kiến thức cho ngươi. Angelina có phần tinh nghịch đùa giỡn nói. Thông qua lời của Angelina thuật lại, Locke đại khái cũng hiểu được chuyện gì đang xảy ra. Murphy sâm lâm là một khu rừng lớn nổi tiếng ở các quốc gia xung quanh, và số lượng ma thú nhiều không kể hết. Đương nhiên, trong giới ma thú cũng phân chia đẳng cấp giống loài người ở vương quốc vậy. Không giống loài người chế độ kế thừa huyết mạch quý tộc, các giai cấp phân chia trong ma thú chỉ đơn giản là dựa vào thực lực. Mà trong Murphy sâm lâm, bá chủ của ma thú, vạn thú chi vương chính là Bá chủ Arachnathid, còn được gọi là Thuỷ Tinh Hạt Long (Bọ cạp chúa). Con Hạt Long này cùng các thành viên trong gia tộc của nó thống trị vô số ma thú trong Murphy sâm lâm. Thực lực của Hạt Long trong giới ma thú tương ứng với Kỵ sĩ chính thức cấp một ở loài người, bởi vì nó có lớp vỏ cứng và kịch độc, hơn nữa thực lực cụ thể của nó có thể chạm tới Kỵ sĩ cấp một cao nhất, mà vấn đề quan trọng hơn nữa, ở đó có tận hai con, một đực một cái. Đây cũng là lý do tại sao Kỵ sĩ Roma thân là Địa Kỵ sĩ lại không muốn một mình đối mặt với con ma thú đó, nếu để đánh chắc chắn có thể thắng, tuy nhiên Roma vừa mới thăng cấp Địa Kỵ sĩ, hắn cũng không muốn vô duyên vô cớ phải một mình tham gia vào cuộc chiến đó. Nếu họ muốn khám phá bảo khố của Murphy sâm lâm, không cần thiết phải giết hai con ma thú cấp cao này, họ chỉ cần đàm phán trước với chúng một cái giá chấp nhập là được. Trong giới ma thú cấp cao đã được coi là những sinh vật thông minh có thể nói được tiếng người trong truyền thuyết. Dịch: Nguyên Dũng Biên: Khangaca Hết chương 149.