Chương 150: Arachnathid

Vào tháng 6, Murphy sâm lâm xanh biếc rậm rạp, một mảnh dạt dào. Đáng tiếc Locke hộ tống cùng đoàn xe Angelina lâu như vậy, cũng chẳng gặp được vài con ma thú, thậm chí sinh vật ma hóa cũng rất hiếm thấy. Phía trước đoàn xe, một nam tử tóc ngắn màu vàng dáng người hơi thấp, đang cưỡi trên lưng chiến mã, nhìn từ xa cảm thấy hắn chỉ là một người bình thường, nhưng Locke không dám xem thường. - Cifi thúc thúc, lại đây nghỉ ngơi chút đi. Giọng Angelina vọng ra từ chiếc xe ngựa sang trọng. Nam tử tóc vàng xoay người đặt tay lên ngực kính cẩn đáp lại: - Công chúa, hạ thần không cần nghỉ ngơi. - Ta nói bao lần rồi, đừng xưng hô hạ thần nọ kia được không, Cifi thúc thúc. Angelina bước ra khỏi xe ngựa, bĩu môi mất hứng nói. - Được rồi, được rồi. Cifi hòa ái cười đáp lại. Angelina giới thiệu với Locke vị Cifi đại nhân này là cận vệ riêng của nàng được quốc vương đặc biệt cử đến, và là một Kỵ sĩ chính thức. Cấp Kỵ sĩ chính thức hiện tại Locke mới tận mắt nhìn thấy có hai vị, trong đó chính là vị bay lên trời rời khỏi đội quân hồi công thành Otis - Hầu tước Sandrew cùng một cao thủ khác ở quân đoàn Hùng Sư. Locke chưa từng gặp qua Cifi đại nhân, thực sự rất muốn biết vương quốc còn tồn tại bao nhiêu Kỵ sĩ chính thức, Angelina nhất định là biết, nhưng Locke cũng không hỏi. Về phần Kỵ sĩ lúc đó từ trên mây bay xuống, tuyệt đối là cấp Kỵ sĩ chính thức trở lên, Locke lúc ấy ở quá xa, hắn thậm chí còn không cảm nhận được uy áp của vị đó. Angelina hỏi han Cifi về lộ trình một phen, sau đó quay trở lại nghỉ ngơi trong xe ngựa, còn Kỵ sĩ Cifi cưỡi ngựa trở lại phía trước đội. Không lâu sau, Locke lại được công chúa triệu hồi. - Xế chiều nay là chúng ta sẽ tới nơi. Angelina vừa nói vừa đút một quả nho xanh trong tay cho Locke. Lúc này Locke đang thoải mái nằm trên đùi Angelina, giống như lúc cả hai còn ở trong Bạch Linh sơn mạch vậy. … Trên không trung, cách đội Ám vệ đang thẳng hướng tới Bạch Linh sơn mạch ở độ cao nghìn mét, hai vị Kỵ sĩ cưỡi mây đạp gió, tùy ý bắt chuyện. Một người mặc áo choàng đỏ, tung bay theo hướng gió, nhìn ảo diệu vô cùng. Một người mặc áo giáp màu xanh sẫm, với mái tóc dài màu nâu đỏ xõa xuống dưới chiếc vương miện pha lê đen. Hai vị này chính là Địa Kỵ sĩ Roma và Garcia. - Sắp tới rồi. Roma nghiêm mặt nói. - Ta đã cảm nhận được khí tức của bọn chúng rồi, đoán chừng bọn chúng cũng đã chuẩn bị để nghênh đón chúng ta. Garcia nhếch môi, không thèm để ý chính mình sắp đối mặt với cấp ma thú. - Cẩn thận với nọc độc của con Bá chủ kia. Kỵ sĩ Roma nghiêm túc nói, xem ra hắn đã từng chịu thiệt khi đối đầu với nhóm ma thú này. - Áo choàng của ngươi không tệ đâu. Garcia hỏi một đằng trả lời một nẻo, mỉm cười chỉ vào áo choàng đằng sau lưng Kỵ sĩ Roma. - Ừm, đều nhờ cuộc chiến tranh vị diện lần trước, đây là của Thiên Kỵ sĩ đại nhân ban thưởng. Roma đáp lại. - Ngươi cũng gặp may đấy. Garcia nhướng mày. Kỵ sĩ Roma quả thực đã từng tiếp xúc với gia tộc Arachnathid này trong Murphy sâm lâm một lần, đó là khi hắn vừa tấn thăng lên cấp bậc Địa Kỵ sĩ, để nghiệm chứng thực lực chân thật của mình nên đã tìm tới Bá chủ Arachnathid so chiêu một chút. Kết quả đơn đấu rất tốt, tuy mới tấn thăng lên sinh vật cấp hai, nhưng vẫn trấn áp gắt gao được ma thú Bá chủ Arachnathid, nhưng cuối cùng Kỵ sĩ Roma vẫn phải buông tha cho con ma thú này rời đi. Bởi vì cuối cùng hắn đã phải thách đấu lại với cả một gia tộc Arachnathid, chứ không phải một mình Bá chủ Arachnathid. Một con khác cũng mạnh không kém Bá chủ Arachnathid bao nhiêu, là một con Hạt Long cái, cũng cùng là cấp bậc ma thú, theo sau là một đám bán cấp ma thú, đoán chừng là con của hai con ma thú kia. Mạnh như Địa Kỵ sĩ Roma cũng phải tạm thời tránh né, hắn vừa mới tấn thăng, đồng thời chống lại hai con ma thú cấp một cùng một đám bán cấp ma thú là chuyện rất phí sức, muốn đấu hẳn là cũng thắng, nhưng cái giá phải trả quá lớn, mà lại lúc đó hai nước sắp khai chiến, hắn không được để bản thân bị thương. Khác với sự chuẩn bị sẵn sàng nghênh chờ địch tới của Roma, biểu hiện của của Garcia điềm tĩnh hơn rất nhiều. Nàng ta đã giết vô số ma thú cấp một, thậm chí là ma thú siêu cấp cấp hai, tử dưới tay nàng cũng đủ lập thành danh sách nho nhỏ, chỉ là một gia tộc Hạt Long cỏn con làm gì đủ trình độ khiến nàng phải lo lắng quá nhiều. Phía bên ngoài và trung tâm của Murphy sâm lâm đều là rừng cây rậm rạp cùng thiên hiểm sơn phong, nhưng càng đi sâu vào trong lại càng trở nên rộng mở, xuất hiện những bình nguyên và đồng cỏ rộng lớn, còn cả những ngọn núi sừng sững trơ trụi hiện ra giữa đất trời. Một con sông lớn rộng gần mười mét xuất hiện ở bên cạnh thảo nguyên, dòng sông cuồn cuộn chảy xiết, nơi chân trời xuất hiện từng đường cầu vồng mỹ lệ, mang đến cho người ta cảm giác mộng ảo và tươi đẹp vô cùng. Locke không bị cảnh đẹp đó mê hoặc, ngược lại lúc này hắn vô cùng lo lắng, thấp thỏm, dấu chân diện tích chừng năm mét vuông rải rác rộng khắp trên mảnh thảo nguyên này, từng đường khe rãnh lộn xộn giao thoa tựa hồ là do cái đuôi khổng lồ kéo ngang qua in lại, trông như là lấy bút lông vạch lên tờ giấy nhiều đường nguệch ngoạc. Dọc theo sông lớn đi đến tận thượng du, Locke cuối cùng cũng được diện kiến nhân vật chính của chuyến đi Murphy sâm lâm lần này. Một thác nước cuồn cuộn từ vách đá cao 100 mét lao xuống, hai bên vách đá còn có quái thạch lởm chởm, phía tây vẩy ra bọt nước trông rất kì dị. Một con bọ cạp khổng lồ màu xanh thẫm ánh tím duỗi người vươn ra khỏi thác nước, trên đầu nó không chỉ mọc ra hai chiếc gai khổng lồ mà còn được trang bị một đôi cánh khổng lồ vô cùng kỳ ảo, thân của nó cao gần chục mét, bao bọc một màu xanh thẫm u tối, cùng một cái đuôi “Loạn đao phục hận” kịch độc thường trực tấn công con mồi, nhìn phần đuôi sẫm màu thâm thuý cũng đủ biết nó không phải dạng vừa. Ngoài con bọ cạp khổng lồ này ra, còn có một con bọ cạp màu xanh nhạt, chỉ nhỏ hơn nó một vòng, trên lưng cũng có hai cánh, nhưng gai trên đầu nhỏ hơn con kia một chút, và màu sắc trên phần đuôi cũng có màu nhạt hơn. Bên cạnh hai con quái vật khổng lồ, còn có sáu con bọ cạp màu ngọc lam nhỏ hơn, như thể chúng được tạc từ cùng một khuôn ra vậy. Nước từ thác cuộn trào tung tóe cùng những vách đá cao chót vót chắn một phần lớn tia nắng mặt trời khiến bầu không khí nơi đây càng thêm âm u và đáng sợ. Đây là gia tộc Hạt Long thống trị Murphy sâm lâm bất lâu nay, con thiên về màu tím là Bá chủ Arachnathid, còn con màu lam nhạt là ma thú phối ngẫu của nó, sáu con Hạt Long con màu lục lam xung quanh đều là con của nó - Crystalnathid. - Hoan nghênh hai vị Địa kỵ sĩ đến! Một đạo thanh âm trầm thấp mơ hồ đột nhiên xuất hiện ở trong đầu đám người, Locke mở to hai mắt, không thể tin nhìn nổi nhìn con Hạt Long tử sắc dưới thác nước. Rõ ràng là con Hạt Long đó không mở miệng, nhưng Locke có thể chắc chắn rằng những lời vừa rồi là từ nó phát ra. Angelina không biết từ đâu bất thình lình bước đến gần và thì thầm với Locke: - Đây là giao lưu bằng tinh thần lực. Roma và Garcia vốn vẫn bay ở ngay phía trên đoàn xe, bỗng xuất hiện đột ngột cũng khiến Locke giật mình, hắn nhận ra Kỵ sĩ mặc áo choàng đỏ trong số đó chính là vị cao thủ đã từ bầu trời giáng xuống ngoài thành Otis. - Xin chào, Adamliss! Kỵ sĩ Roma mở miệng nói, thanh âm không lớn, nhưng cũng đủ để tất cả sinh vật chung quanh đều nghe được. - Ừm. Garcia tùy ý trả lời, mặc dù ánh mắt vẫn nhìm chăm chú lên vảy màu tím trên thân Hạt Long. - Không biết mục đích hai vị lần này tới Murphy sâm lâm để làm gì? Bá chủ Arachnathid tên là Adamliss có chút chần chừ hỏi. - Vì sự bình yên của Murphy sâm lâm! Kỵ sĩ Roma mỉm cười nói, nhưng một tay lại chạm vào thanh trường kiếm bên hông, khiến những con Hạt Long trước mặt như lâm đại địch, trong lúc nói chuyện Bá chủ Arachnathid thậm chí còn vô thức nâng chiếc đuôi kịch độc khổng lồ lên, làm cho bầu không khí ngay lập tức trở nên căng thẳng. - Không biết là kiểu hòa bình gì? Hạt Long tử sắc điều chỉnh lại tư thế, hỏi. - So với số lượng ma hạch hàng năm vương quốc Charlie thu được trước đây, Faustain của chúng ta muốn tăng lên gấp đôi! Kỵ sĩ Roma lớn tiếng nói. - Không thể nào! Bá chủ Arachnathid nghe xong như thể biết được chuyện gì nực cười lắm, không chút nghĩ ngợi lắc đầu từ chối, cự thủ kích động còn mang theo một hồi gió mạnh. - Cái này không phải cho Faustain chúng ta, mà là cống phẩm cho đế quốc Omor. Kỵ sĩ Roma nói rồi nhìn sang Garcia nãy giờ vẫn im lặng. Hạt Long Adamliss cũng quay sang nhìn Kỵ sĩ Garcia mặc áo giáp màu xanh đậm, sự uy hiếp từ nữ nhân đó mang lại còn kinh khủng hơn nhiều so với Roma, Adamliss đã sống gần nghìn năm, lần đầu tiên cảm nhận được tử vong khí tức. - Việc săn giết ma thú tăng lên gấp đôi, điều này sẽ phá hủy sự cân bằng sinh thái của Murphy sâm lâm. Gia tộc của ta vẫn cần tiếp tục sinh tồn ở đây. Dịch: Nguyên Dũng Biên: Khangaca Hết chương 150.