Chương 152: Lựa Chọn

Dễ thương? Thú cưng? Những câu chữ mà Angelina nói ra khiến cho mọi người xung quanh đều cảm thấy kinh hãi, có ai lại nghĩ một con bọ cạp màu lục lam với thân dài hơn năm mét lại dễ thương không, chưa kể gia hoả này còn có vô số gai và một cái đuôi kịch độc. - Được rồi, khẩu vị của tiểu cô nương này quả rất đặc biệt! Garcia mỉm cười xoa xoa đầu Angelina, sau đó quay đầu lạnh lùng nhìn về phía Bá chủ Arachnathid, ý tứ Garcia rất rõ ràng. - Không thể nào, đây là con của ta! Con Hạt Long cái màu lam nhạt phản ứng lại rất nhanh, nó là mẫu thân, mặc dù là động vật máu lạnh, nhưng vẫn không đành lòng để con rời xa mình. - Ta cũng không đồng ý! Bá chủ Arachnathid sau đó cũng thở dài bổ sung một câu. - Thật sao? Trên thân Garcia đột nhiên truyền đến một cỗ khí tức kinh người, cỗ khí tức này được khống chế rất tốt, Angelina, Locke cùng nhóm Ám vệ cách nàng rất gần mà không cảm giác được, chỉ có Bá chủ Arachnathid trước mắt bị trùng kích. Mấy con Crystalnathid phát ra tiếng kêu kinh hãi, bọn nó còn chưa đến sinh vật cấp một, đối mặt với khí thế uy áp của một cường giả cấp hai là quá sức chịu đựng của chúng. Nếu không nhờ cơ thể cường tráng của ma thú mang lại cho chúng thể trạng mạnh mẽ, đoán chừng bọn chúng đã bị lực trùng kích này nghiền ép đến không thể động đậy. Bá chủ Arachnathid và con Hạt Long phối ngẫu của nó cũng phát ra một tiếng hú dài, ngoan cố chống lại áp lực mà Garcia giáng xuống cho bọn chúng. Sắc mặt Roma nghiêm túc nhìn cảnh tượng trước mắt, thực lực chân chính của Garcia so với trong tưởng tượng còn mạnh hơn hắn rất nhiều, không hổ là Địa Kỵ sĩ nhiều năm nổi danh. Roma cho rằng mình nhiều nhất có thể đỡ được 200 chiêu công kích của Garcia, sau đó phải bỏ chạy thôi, thực lực giữa Địa kỵ sĩ cấp hai cũng có chênh lệch rất lớn. Dưới luồng khí thế lạnh lẽo, Garcia dường như có thể động thủ bất cứ lúc nào, thanh trường kiếm dắt bên hông đã bắt đầu khẽ rung lên. Bá chủ Arachnathid lúc này bỗng lên tiếng: - Cho dù ta có đồng ý, với thực lực yếu ớt hiện giờ của Công chúa, cũng sẽ không đủ tử cách “ký kết” mang được hài tử của ta đi! Garcia nghe vậy, bèn khống chế lại một nửa khí thế, nói với Angelina: - Bảo bối, ngươi bây giờ thực lực quá thấp, muốn ký kết khế ước với bán cấp ma thú e là khó khăn đấy. - Đúng vậy, nếu như ngươi bị tinh thần lực của con ta trùng kích, sẽ lập tức biến thành kẻ ngớ ngẩn. Bá chủ Arachnathid Adamliss bổ sung thêm. Garcia quay đầu trừng mắt nhìn khiến Adamliss không dám nói nhảm nữa. Angelina nghe xong lời này, sắc mặt trầm xuống, vẻ mặt vô cùng bất đắc dĩ, nàng học ma pháp, đương nhiên biết nhảy cóc ký kết khế ước nguy hiểm cỡ nào. Nếu Garcia là một Thi Pháp Giả cấp hai thì còn có thể giúp được. Nhìn thấy bộ dáng không đành của Angelina, Garcia nhìn về phía hai con đực cái Arachnathid, sau đó lại nhìn đám Crystalnathid, cuối cùng tựa hồ nhớ tới cái gì, bèn hỏi bá chủ Arachnathid: - Các ngươi chắc hẳn vẫn còn trứng đúng không? Thân thể Adamliss lập tức đông cứng lại, móc đuôi của con phối ngẫu không ngừng run rẩy, hiển nhiên là vì quá tức giận. … Mặt trời lặn về tây, đoàn xe kéo Angelina từ từ rời khỏi Murphy sâm lâm dưới sự bảo vệ của Ám vệ đội, hai điểm đen trên bầu trời bay càng lúc càng xa, cũng chính là Roma và Garcia. Bá chủ Arachnathid Adamliss dõi theo nhóm người lặng lẽ rời đi, vươn chiếc lưỡi dài màu tím đen đầy gai ra liếm liếm con phối ngẫu đang ủ rũ dựa vào nó. - Đừng lo lắng, Shiva, con của chúng ta sẽ không sao đâu. Con Hạt Long màu lam nhạt mở to con ngươi, chăm chú nhìn đoàn xe phía xa, cảm giác huyết thống khiến nó biết hài tử của mình đang ở trong cỗ xe kia. - Sẽ ổn thôi... Lời thì thầm của Adamliss vẫn vang vọng trong khu rừng. Adamliss giao ra đứa con thứ bảy của mình cũng là chuyện bất đắc dĩ. Hai vị Địa Kỵ sĩ cùng đến Murphy sâm lâm nhỏ bé, Adamliss vốn chỉ là ma thú cấp một, không dám làm bậy. Đối với ma thú mà nói tôn nghiêm quả thực lớn hơn cả mạng sống, nhưng đấy là để chỉ những ma thú sừng sỏ, sống đơn độc với cái đầu cực lạnh. Adamliss sống nhiều năm như vậy, tuổi trẻ còn bị cưỡng chế làm nô lệ trong quân đoàn ở tháp Thánh, hắn biết rõ những chúa tể ở thế giới Vu sư, cũng là nhân loại kinh khủng cỡ nào. Rồng phải cuốn, hổ phải nằm, không con ma thú nào hiểu rõ hơn Adamliss câu nói này của con người nghĩa là gì. Murphy sâm lâm đêm nay chắc chắn sẽ không thể yên ổn, bởi vì gia tộc Arachnathid đã mất đi con trai và đám Crystalnathid mất đi huynh đệ ruột thịt, chúng cần máu tươi và huyết nhục để trấn tĩnh lại. Trong xe ngựa, Angelina đang ôm một quả trứng khổng lồ màu xanh xám to bằng nửa người và cười khúc khích, nhìn chỗ này sờ chỗ kia. - Ngươi cố tình đúng không? Locke thầm cảm thán trong lòng, mãi mới mở miệng ra hỏi. Angelina nhìn Locke một chút, nhưng không trả lời câu hỏi của hắn. Cỗ xe dần đi xa, mặt trăng không biết từ lúc nào đã lên cao tít. Ngày hôm sau, đoàn xe đi ra khỏi Murphy sâm lâm. Garcia ôm lấy Angelina không nỡ rời, dùng môi nhẹ nhàng hôn lên trán nàng. - Tiểu cô nương đáng yêu, ta ở đế đô chờ ngươi. - Vâng, tỷ tỷ. Angelina điềm tĩnh cười một tiếng, mấy ngày trước nàng đã biết tin mình sang năm sẽ đến đế quốc Omor du học. - Vảy của Bá chủ Arachnathid nhờ ngươi xử lý. Garcia nói với Roma cách đó không xa. - Yên tâm đi. Roma cam đoan, những chiếc vảy màu tím của Adamliss sẽ không thể qua một đêm rút hết ra được, trừ phi là trực tiếp dùng đao róc thịt. Tất nhiên cũng không thể làm quá nhanh, từng chiếc vảy giáp màu tím của Adamliss, cuối cùng cần nửa năm mới có thể lột hết 200 miếng, sang năm sẽ được đoàn xe mang đến đế quốc Omor, trong khoảng thời gian này Roma sẽ là người giám sát. Không phí thời gian nói chuyện phiếm, Garcia đội mũ giáp màu đen, chân phải đạp xuống đất, bay lên trời, đảo mắt đã không thấy tăm hơi thân ảnh, chỉ lưu lại một đạo lưu quang thanh sắc. Các sứ giả của đế quốc Omor đã rời khỏi Faustain gần một tuần và Garcia cần phải bắt kịp họ. Roma cũng trong nháy mắt biến mất, không biết liệu hắn có còn ở quanh đoàn xe hay không. - Chúng ta đi thôi! Kỵ sĩ chính thức Cifi ra lệnh, cả đoàn xe ngựa tiếp tục trật tự hướng về đô thành Flor. - Chuyện ta nói với ngươi suy nghĩ đến đâu rồi? Angelina ở trong xe ngựa hỏi Locke ở bên cạnh. Locke bóc quả hạch trong tay, yên lặng không đáp lại. Angelina đã sớm nói cho hắn biết chuyện nàng phải đến đế quốc Omor du học, nàng hy vọng Locke sẽ đi cùng mình. Thấy Locke không nói gì, Angelina bỗng nhiên cảm thấy bực bội, nói thẳng luôn: - Không nỡ xa mấy nữ nhân Charlie kia chứ gì? Angelina vừa dứt lời, Locke bỗng nổi gai lạnh trong lòng, các nàng Akano và Grace bị Công chúa phát hiện rồi sao? Cũng khó trách Angelina, lúc trước mấy nàng kia được Locke bố trí vào liên hợp quân doanh ở ngoài thành Otis lâu như vậy, chỉ cần điều tra hành tung của Locke một chút là có thể biết được luôn. Locke im lặng chính là ngầm đồng ý, hắn sẽ không buông bỏ nữ nhân của mình mà đi xa tha hương, huống chi nơi này còn có phụ mẫu của hắn. Thấy sắc mặt Locke vẫn u ám, Angelina cho rằng mình đang biến khéo thành vụng, nàng không để ý tới chuyện Locke trêu hoa ghẹo nguyệt bên ngoài, điều khiến nàng không chịu nổi chính là Locke không để ý tới mình. Chỉ có thể nói, công chúa Angelina của chúng ta còn quá nhỏ, không suy nghĩ được nhiều như vậy. - Nếu ta hứa với ngươi đưa theo các nàng kia đi cùng thì sao? Angelina thỏa hiệp. Hai mắt Locke sáng lên, sau đó cúi đầu lắc lắc. - Ta còn phụ mẫu nữa… Locke trầm giọng nói. - Một mình ta đi xa như vậy, ngươi không đi cùng ta sao? Angelina vừa nói vừa nghẹn ngào cơ hồ sắp bật khóc đến nơi. Locke nhìn thấy vậy trong lòng vô cùng đau xót, hai tay ôm lấy eo Angelina, nói: - Để cho ta suy nghĩ một chút. Nói gì thì nói, trái tim có sắt đá đến đâu cũng không chịu nổi khi nhìn thấy nữ nhân mình yêu thương phải rơi nước mắt. - Được. Angelina lau nước mắt, ôm Locke thật chặt đáp lại. Angelina đã nhượng bộ rất nhiều khi cho phép hắn đưa các nàng Grace đi cùng, Locke không thể làm Angelina thất vọng được. Trên thực tế, sinh ra là người của vương tộc, Angelina hiểu rất rõ kiểu phong lưu thành tính của nam nhân, nhiều tỷ tỷ của nàng đã kết hôn với những nam nhân được coi là yêu họ, nhưng đến cuối cùng có nam nhân nào là không ăn vụng cơ chứ. Thêm vào việc phụ thân và ca ca đều là đa thê, do đó Angelina vẫn là tán thành chế độ đa thê, chỉ cần nàng là chính thê của Locke là được, đây cũng là ranh giới cuối cùng. Đoàn xe sau khi đến thành Flor, Angelina được Ám vệ hộ tống vào vương cung, còn Locke được thả ngoài cửa thành. Trước khi chia tay, Angelina ôm Locke thật chặt, tựa hồ vĩnh viễn không bao giờ muốn buông tay nam nhân này. - Đừng lo lắng, hai tháng sau chúng ta sẽ gặp lại. Locke an ủi. - Ừm. Angelina đáp. Sau khi từ biệt đoàn xe, Locke đến quân doanh của quân đoàn Hùng Ưng ở ngoại ô thành phố, mượn một con ngựa ở trạm dịch để về nhà. Về việc tại sao nói hai tháng nữa sẽ gặp lại, đó là bởi vì trước đó trong đoàn xe, vị cường giả tên Cifi có nhắc tới chuyện hai tháng nữa quốc vương Faustain sẽ đại phong quý tộc, đặc biệt là tân quý tộc trong cuộc chiến giữa hai quốc gia lần này. Cifi thuộc về gia đình của bốn Hầu tước Faustain, Hầu tước Xiya là đường đệ của hắn, và bản thân Cifi cũng là một vị Bá tước. Mấy ngày vừa qua Bá tước Cifi cũng nhìn thấy rõ, Locke thường xuyên ra vào doanh trướng của công chúa, sống đã lâu như vậy, hắn đã sớm đoán được quan hệ giữa hai người. Dịch: Nguyên Dũng Biên: Khangaca Hết chương 152.