Chương 182: Thanh xuân đồn đãi vớ vẩn

Video đã được công bố, hơn nữa còn đạt được thành công lớn, mọi người đều vui mừng. Đến lúc này Nhâm Hòa cũng nên quay trở lại Lạc thành an an tĩnh tĩnh làm trò chơi của chính mình, suy cho cùng đấy vẫn chính là căn cơ của hắn. Hơn nữa cuối tuần này hẳn là sẽ tổ chức một buổi họp lớp sau khi tốt nghiệp, kết quả bởi vì Nhâm Hòa không có cách nào trở lại mà bị chậm lại, các bạn học lúc này có chút mẫn cảm, vì cái gì mà Đoạn Tiểu Lâu nhất định phải chờ đợi Nhâm Hòa cơ chứ? Mọi người đều biết Nhâm Hòa từng thích thầm Đoạn Tiểu Lâu, đây là chuyện công khai. Lúc trước Nhâm Hòa nhút nhát gửi thư tình cho Đoạn Tiểu Lâu mọi người tuy rằng không thấy nhưng sau này nội dung thư tình đều đã bị truyền khắp cả lớp, lúc đấy mọi người còn cho rằng Nhâm Hòa sẽ vì thế mà xấu hổ một thời gian dài, kết quả…… Nhâm Hòa phảng phất như là đang thay đổi chính mình vậy! Biến hóa của Nhâm Hòa rốt cuộc lớn như thế nào, có lẽ các bạn trong lớp đều rõ ràng nhất, thậm chí so với Dương Tịch - người sớm chiều ở chung còn rõ ràng hơn, bởi vì Dương Tịch chưa từng gặp qua Nhâm Hòa của trước đây. Trước kia Nhâm Hòa là cái dạng gì? Nặng nề mà không thú vị, ngày thường ở trong lớp cũng không biết nói chuyện, hoạt động các bạn trong lớp cơ bản sẽ không tham gia, sau này mọi người biết hắn không có tiền tiêu vặt nên dần dà không gọi hắn nữa. Một câu tổng kết chính là: Không có cảm giác tồn tại. Ở thời học sinh mọi người chú ý người như thế nào chứ? Chính là người như mặt trời tháng năm vậy. Đại khái là những thiếu niên mồ hôi ướt đẫm áo chạy tùy ý chơi bóng rổ ở trên sân thể dục, bọn họ mang theo vòng tay sắc thái rực rỡ, còn có kỹ năng bóng rổ chói mắt. Đại khái chính là những bạn học trai tài gái sắc, bọn họ giơ tay nhấc chân đều để người khác phải chú ý, đề tài nói chuyện phiếm luôn xoay quanh họ. Đại khái chính là những học sinh hư trong đầu luôn tràn ngập ý đồ xấu, trong khi ngươi còn đang đắm chìm học tập thì bọn họ đã học được cách làm thế nào để đánh vỡ quy tắc, mà hết thảy đêỳ là bản tính hâm mộ của ngươi, không bị thiên tính ước thúc. Mà Nhâm Hòa lúc đó có cái gì chứ? Cái gì đều không có, chỉ có một tiểu mập mạp ngồi cùng bàn………. Chỉ là hiện tại thì sao? Ai dám nói chính mình có thể làm ngơ sự tồn tại của Nhâm Hòa? Ai dám từ sân thượng hai tòa dạy học mà nhảy qua? Không có. Ai dám tay không leo tường? Không có. Hơn nữa tựa hồ Nhâm Hòa ngày càng có mị lực, cái mị lực này quả thực làm rung động lòng người, mặc dù lớn lên không có cái gì đặc biệt đẹp trai, nhưng vẫn vô tình thu hút ánh mắt của người khác. Ngoại trừ thoạt nhìn vẫn là người không có tiền nhưng những yếu tố nổi bật khác hắn đều có, còn cần gì chứ? Hơn nữa đối phương còn là Trạng Nguyên kỳ thi năm nay…. Hiện tại mọi người đều biết Nhâm Hòa có vô số fans nữ, đám con gái tụ tập thảo luận đều là: Oa, quá đẹp trai, quá men lì! Những đám con trai thì thảo luận: “Các ngươi có nghe nói hay không ở lớp 9 có một thanh niên cực kỳ trâu bò, tay không leo tường, nhảy giữa hai tòa nhà giảng dạy, có trâu bò không, chưa hết dù làm ra những chuyện như vậy rồi nhưng trường học vẫn không đưa ra bất kỳ xử phạt gì! Đỉnh!” Kiếp trước chính bản thân Nhâm Hòa đều cực kỳ hâm mộ những bạn học có thể phạm sai lầm mà vẫn không bị xử phạt, không bị gọi phụ huynh, thực sự quá sướng. Giờ đây ở trong mắt nhóm học sinh này Nhâm Hòa nghiễm nhiên đã trở thành một truyền thuyết……… Những tin đồn nhảm nhí đó giống như là sắc thái phiêu đãng nhưng lại không thể thiếu thời thanh xuân vậy, không cần phải suy nghĩ xem cuối cùng nó sẽ phiêu đãng đi nơi nào, mà mọi người cuối cùng sẽ đều nghe được tiếng lòng. Có một ít bạn học không rõ ràng vì cái gì Nhâm Hòa lại đột nhiên thay đổi, thay đổi một cách chóng mặt làm đầu óc mọi người có chút không theo kịp, nhưng mọi thứ vẫn cứ là tự nhiên, trong mắt bọn họ đều cảm thấy Nhâm Hòa tỏa sáng thật rực rỡ. Lúc này khi bọn hắn hồi tưởng Nhâm Hòa từng viết thư tình gửi Đoạn Tiểu Lâu thì lập tức bắt đầu hưng phấn! Thời niên thiếu ai cũng đều như vậy, người này như thế nào người kia ra sao, ở giữa hai người có chuyện gì, đôi khi những đề tài này nói một hai giờ đều chưa thể xong. Bọn họ chỉ cảm thấy những việc nhỏ như thế này mang đến hưng phấn thật lớn! Cho nên Nhâm Hòa còn thích Đoạn Tiểu Lâu không? Không ít người đều cho rằng còn thích, suy cho cùng làm gì có ai chưa từng thích qua một người. Cảm giác yêu thầm là cái gì? Giống như một con rồng lớn thủ hộ bảo tàng vậy, hung mãnh cường đại nhưng lại cô độc, ôn nhu lại chật vật, nhát gan lại tự do. Nó chính là vừa đáng yêu nhưng lại có hèn mọn. Không biết từ khi nào ngươi ở trong đám người bắt đầu liếc mắt tìm kiếm thân ảnh đó, dần dần nó trở thành chuyện mà ngươi am hiểu nhất. Tình cảm tha thiết chân thành đó không hề dễ dàng mà tiêu tán được. Cho nên không ít bạn học trong lớp đều nhận định rằng Nhâm Hòa còn yêu thích Đoạn Tiểu Lâu, bọn họ đều tự cho rằng đã nắm giữ được chân tướng. Còn Đoạn Tiểu Lâu nghĩ như thế nào? Các bạn học đều cảm thấy hành động kiên trì chờ đợi Nhâm Hòa của nàng có lực hấp dẫn rất lớn. Cuộc sống thực tế rất ít chuyện công nhận hoa khôi, làm gì có ai rảnh rỗi đi lưu ý toàn bộ người đẹp trong trường học? Cho nên kiếp trước Nhâm Hòa nhìn thấy tin tức gì bình chọn hoa khôi xinh đẹp trường học thì hắn đều lười nhìn, muốn hoa khôi thì tự mà bình chọn đi. Hắn chưa từng thấy trường học của chính mình bình chọn hoa khôi bao giờ! Đừng có mà ở đó tung tin nhảm. Nhưng mà nếu bình chọn trong lớp ai xinh đẹp nhất thì trong lòng mọi người vẫn hiểu rõ. Trong lớp chỉ có mấy chục người, nếu cái này đều không thể nhìn ra thì chẳng khác nào mắt mù. Có thể nói trước khi Dương Tịch chuyển tới thì chỉ có Đoạn Tiểu Lâu được coi là một người….. Hơn nữa nàng cũng cực kỳ xinh đẹp. Khi một cô gái ở thời trung học có thể nhận được thư tình của các lớp khác thì đã nói lên rằng nàng thật sự xinh đẹp, mà Đoạn Tiểu Lâu từng thu được không ít thư tình, nhưng ai cũng chưa từng nhận được cái gật đầu của nàng. Chẳng lẽ lần hợp lớp này sẽ có chuyện lớn phát sinh sao? Các bạn học suy đoán. Mà vai chính trong suy nghĩ của mọi người - Nhâm Hòa lúc này vừa mới mệt mỏi trở lại Lạc thành, hắn chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon! Từ khi bắt đầu đi Kinh Đô hắn đều chưa từng nhàn rỗi, đầu tiên là đưa Dương Tịch ra mắt, sau đó trốn mẹ vợ, tham gia tuyển chọn diễn viên Côn Luân, tiếp theo tay không leo lên tòa nhà CCTV, sau đó thì khiêu chiến Thiên Lộ, chế tác xong Fade. Mỗi một chuyện đều làm tinh chuẩn không thiếu xót. Cho nên tiểu mập mạp Hứa Nặc tuy rằng biết Nhâm Hòa đã trở lại Lạc thành rồi nhưng mà vẫn không thể tìm thấy, bởi vì hắn đã trực tiếp tắt máy. Nhưng mà do còn quá nhiều phương diện chế tác trò chơi cần phải được Nhâm Hòa quyết định, rất nhiều thứ chi tiết mọi người đều không hiểu rõ được chỉ bằng một slide, nhưng mà Nhâm Hòa nói xong đã chạy đi rồi, mọi người chỉ có thể tiếp tục làm một cái gì đó. Sắp tới lại tuyển thêm 17 thiết kế viên, lúc này mới miễn cưỡng kịp tiến độ của Côn Luân cùng với Dota 2, chỉ là còn rất nhiều chi tiết cần Nhâm Hòa tới chỉ điểm, tỉ như là động tác giơ tay của vị tướng này nên làm như thế nào? Thể tích va chạm ở giữa? Ở phương điện trang trí này Nhâm Hòa cũng từng biểu hiện quá nhiều ý tưởng rồi, thế nên nhóm người thiết kế đều rõ một việc: Chỉ cần Nhâm Hòa trở lại thì nhất định sẽ giải quyết được. Nhâm Hòa sau khi ngủ sáu bảy tiếng đồng hồ vừa mới tỉnh dậy liền nghe được âm thanh gõ cửa, hắn ngồi dậy tìm điện thoại trên giường thì thấy được đã 6 giờ tối rồi. Một giấc ngủ này tinh thần tỉnh táo sung mãn, suy cho cùng tố chất thân thể của hắn quá cao, năng lực khôi phục tự nhiên cũng gấp đôi người khác, cho nên tinh lực của Nhâm Hòa viễn siêu người bình thường. Hắn mở cửa nhìn Hứa Nặc bên ngoài: “Có việc gấp à?” Hứa Nặc sau khi đi vào thì lập tức thúc giục nói: “Nhanh đi nào đại ca, còn cả đống việc đang chờ ngươi đấy!” Hắn chờ Nhâm Hòa đi xong đôi giày liền lập tức kéo đi, dọc đường đi Hứa Nặc tổng kết lại công tác của công ty, chính là trì trệ không tiến, nhiều nhu cầu cấp bách cần giải quyết. Trước đó Hứa Nặc còn tưởng sẽ rất đơn giản, kết quả Nhâm Hòa vừa rời đi bọn họ đã có chút không thể làm được rồi, chẳng hạn như có một vấn đề nho nhỏ: Hình thức bìa vị cùng với cái gọi là thang trời Nhâm Hòa từng đề cập qua, nhưng bọn họ còn chưa rõ ràng khái niệm này là gì! Điểm này nên làm thế nào? Không biết những thứ căn bản như vậy thì kể cả trình tự lặp lại thì bọn họ cũng không thể làm ra được. Nhâm Hòa nghe xong thì ngược lại cười lên, hắn hứng thú đánh giá tiểu mập mạp: “Có thể đấy chứ, ngược lại tiến bộ không nhỏ!” Hắn nói đến tiến bộ chính là trạng thái hiện tại của Hứa Nặc, còn có năng lực tổng kết vấn đề cùng với những nghi vấn của các chi tiết nhỏ. Nếu là trước đó, tiểu mập mạp đoán chừng chỉ có thể biết nghe lệnh mà làm. Tuy rằng còn có nhiều thiếu xót nhưng như vậy đã là tiến bộ rất lớn rồi, con người là không hoàn mỹ, Nhâm Hòa cũng không thể bởi vì chính mình không muốn cố gắng làm trò chơi nữa mà phải yêu cầu Hứa Nặc đột nhiên từ người mới biến hóa trở thành người không ỷ lại vào hắn nữa. Trưởng thành đều yêu cầu quá trình, Nhâm Hòa nguyện ý chờ Hứa Nặc trưởng thành, ít nhất là hiện tại hắn đã nhìn thấy hy vọng sau này trở thành chưởng quỹ chỉ cần vung tay.