Chương 183: Trò chơi Thanh Hòa quật khởi

Sau khi tới phòng làm việc, Nhâm Hòa nhìn thấy tất cả mọi người vẫn còn ở nơi này phấn đấu làm hắn cực kỳ kinh ngạc. Điều này là sự thật, ở kiếp trước hắn tiếp xúc rất nhiều với những phụ trách nhân sự làm thế nào để khích lệ công nhân nỗ lực tăng ca làm việc, nhưng loại chuyện này thật sự rất khó, có người tổng hợp 28 sự thật, trong đó có: Một công ty chân chính chỉ có 20% công nhân có tác dụng, còn lại 80% công nhân đều chỉ là cho có mà thôi. Loại chuyện như vậy là thật sự tồn tại, khó có người nào đánh vỡ được thường thức. Nhâm Hòa cũng không cho rằng chỉ cần hắn đưa ra đủ phúc lợi là có thể để mọi người làm việc điên cuồng như vậy, chỉ có thể đại khái cho rằng do mọi người có chung một nguyện vọng chính là: Cùng nhau cố gắng làm ra trò chơi đỉnh cấp như vậy. Phần thiết kế trước đó không nói, chỉ tính 6 lập trình viên vừa mới ký hợp đồng, bọn họ đều đã từng thiết kế đủ thể loại trò chơi, từ trò chơi đối kháng, trỏ chơi mạo hiểm, chiến lược, bắn súng,… Nhưng lần trước Nhâm Hòa từng diễn giải thuyết trình vẫn làm cho những thiết kế viên lão làng trong giới cảm giác được sự mới lạ. Trong đó có vài thứ làm bọn họ cảm thấy cực kỳ hứng thú. Thứ nhất, hiện tại tuy rằng internet bắt đầu phổ biến, các công ty trò chơi đều bắt đầu quan tâm về internet, nhưng mà tư duy mọi người vẫn còn dừng lại ở giai đoạn thăm dò, trò chơi hoàn thiện vẫn chưa có mấy cái, mọi người vẫn luôn chú trọng trò chơi có cốt truyện hay và có tính thú vị, nhưng mà còn chưa nắm chắc được tinh túy của game online chính là: Xếp hạng, môn phái, nhiệm vụ, giao dịch, sủng vật, lôi đài, kết hôn, có thể tùy ý chế tạo vũ khí, giống như là chỉ cần có thể làm ra thì sẽ được mọi người tiếp thu vậy. Thứ hai, loại trò chơi đối chiến 5vs5 giống như Dota thực sự mới mẻ và độc đáo, đa dạng tướng, đa dạng kỹ năng, đa dạng chiến thuật, có chút lập trình viên thậm chí còn hoài nghi rằng trò chơi phức tạp như vậy nếu thực sự làm ra thì có được mọi người tiếp đón hay không? Hiện tại bọn họ đang mâu thuẫn chính là Nhâm Hòa yêu cầu Côn Luân nhất định phải đơn giản, thao tác trải nghiệm phải thật tốt, nhưng một bên lại yêu cầu Dota không được rút gọn bất cứ thứ gì, nhất định phải đảm bảo tính chân thật của nó. Xin lỗi chúng ta không quá minh bạch là vì cái gì làm trò chơi cần phải có tính chân thật? Có thể nói một trò chơi chưa được hoàn thành thì rất khó để người khác có cái nhìn trực quan được, tỷ như nói có người muốn tạo một đống phòng ở, chỉ là trước khi phòng ở hoàn thành, khi mà ngươi không có bản vẽ thiết kế thì ngươi liệu có thể tưởng tượng được sau khi hoàn thành nó sẽ trông thế nào sao? Chắc chắn là không thể tưởng tượng được rồi! Ngươi có thể suy đoán một ít nhưng liệu ngươi có thể đoán được chân tướng hay sao? Cho nên nhóm lập trình viên quả thực đang mê mang, nhưng không biết vì cái gì trong lòng bọn họ vẫn luôn có cảm giác rằng trên người Nhâm Hòa tỏa ra một loại tự tin cùng mị lực, đối phương xác thực nói cho bọn họ rất nhiều chuyện, mà hết thảy đều như dự liệu vậy, cho nên lúc Nhâm Hòa nói yêu cầu của hắn cho bọn họ thì bọn họ lựa chọn tin tưởng theo bản năng. Bởi vì Naham Hào không chỉ là dự đoán đưuọc trước, mà là những trò chơi đó đã từng là một bộ phận trong cuộc sống của hắn, hắn yêu Dota nồng nhiệt, cho nên hắn hiểu rõ từng chi tiết mà Dota có. So với việc tiên đoán còn đáng sợ hơn, trong mắt mọi người chỉ cảm thấy trong đầu hắn có thật nhiều ý tưởng tuyệt vời nhưng mà mọi người lại không thể tưởng tượng được hắn đã chơi trò chơi này rất nhiều năm rồi. Nhóm lập trình viên tin tưởng, trò chơi này của bọn họ nhất định có thể vượt qua thời đại, nhất định có thể thành công! Ha ha, tuy rẳng chúng ta chẳng biết vì cái mẹ gì sẽ như thế…… Nhóm lập trình viên cảm giác được chính mình như là bệnh nhân tâm thần vậy, một đám bỗng nhiên có tự tin mù quáng rằng sẽ làm ra được một trò chơi vượt thời đại….. Nhưng là trò chơi vượt thời đại thì sao chứ, người sáng tạo ra nó ấy vậy mà lặn mất tăm….. Cái này làm sao nhịn được? Cho nên lúc tiểu mập mạp trong lúc vô tình nói ra thời gian Nhâm Hòa trở về thì mọi người đều nhất trí để tiểu mập mạp đích thân đi kéo Nhâm Hòa đến để giải quyết những vấn đề tồn đọng, bọn họ đều là những người điên cuồng cố chấp, một việc mà để dở dở ương ương là bọn họ không thể chịu được! Nhâm Hòa vừa đến công ty đã bị một đám vây quanh, mồm năm miệng mười bắt đầu nói về vấn đề của chính mình, còn Nhâm Hòa bị vây ở giữa thì vẻ mặt mộng bức, căn bản không thể nghe được bọn họ nói cái gì. Mẹ nó cứ thế này cũng không phải là biện pháp tốt, hắn lập tức vẫy vẫy tay hô lớn: “Đợi chút, mọi người nghe ta nói một hai câu đã!” Lúc này đám người mới an tĩnh lại nghe cho Nhâm Hòa nói: “Hiện tại chúng ta gặp phải rất nhiều vấn đề nhưng mọi người hãy hiểu rằng những vấn đề này nhất định có thể giải quyết! Chúng ta chỉ cần làm từng chút một là được.” Nói xong Nhâm Hòa cúi xuống lấy một chiếc thùng rác đổ hết đồ bên trong ra chỗ khác rồi tiếp tục nói: “Hiện tại mỗi người đều viết ra những vấn đề của chính mình sau đó để vào đây, ta sẽ giải quyết từng cái một đến khi nào thùng rác trống rỗng mới thôi!” Đám người nghe vậy thì hai mắt sáng ngời, cách này thực sự rất hay! Bọn họ đều đã từng tham gia các cuộc họp của những công ty lớn rồi, mọi người tham gia đều cãi cọ hết nửa ngày kết quả không giải quyết được vấn đề gì cả, nhưng hiện tại lại không giống nhau, nếu làm theo ý của Nhâm Hòa thì hiệu suất nhất định sẽ được cải thiện! Giải quyết xong mới thôi, chỉ cần nghe đã thấy sảng khoái rồi! Nhưng mà lúc mọi người viết ra từng vấn đề rồi ném vào thùng rác thì Nhâm Hòa đứng hình, mẹ nó một cái thùng rác là không thể đủ dùng được, phải lấy thêm một cái thùng rác nữa để đựng những vấn đề còn lại. Thời điểm Nhâm Hòa làm ra chuyện này hắn còn không có ý thức được hành động hôm nay của hắn sẽ trở thành một cách xử lý công việc độc nhất vô nhị trong công ty Thanh Hòa! Tất cả mọi người viết vấn đề của bản thân ra giấy sau đó ném vào thùng rác, những vấn đề trong thùng rác nhất định phải được giải quyết, không được kéo dài, không được cãi cọ, không cần mở họp, hết thảy đều tập trung vào quá trình giải quyết vấn đề. Luôn luôn có những vấn đề mới không ngừng xuất hiện, nhưng tất cả đều sẽ được giải quyết từng chút một, đây chính là chế độ thùng rác mà được nhóm nhân viên sau này tán dương hết lời. Nhâm Hòa nhìn đống giấy tờ chồng chất như núi trước mặt thì khóc không ra nước mắt, hắn vẻ mặt cầu xin nói: “Cắc ngươi hôm nay không có dự định tan ca hay sao? Hứa Nặc ngươi dẫn người đi mua bữa ăn khuya đi hôm nay chúng ta chơi lớn một lần, ai muốn ngủ thì ngủ, tỉnh ngủ rồi tiếp tục giải quyết vấn ddeefe, trước khi thùng rác này trống rỗng thì mọi người đều được nhân đôi tiền lương!” Nói nhiều không bằng đưa ra vật chất, tuy rằng như vậy phí nhân lực sẽ hao tổn lớn hơn nhưng đổi lại ngày bình thường, kể cả có tiền cũng chưa chắc có thể đổi lấy được hiệu suất, hiện tại mọi người đang nhiệt tình với công việc, đây chính là lúc cần rèn sắt khi còn nóng! Rất nhiều công ty đều cường điệu rằng phải đoàn kết nhưng bọn họ không bao giờ hiểu được rằng sự đoàn kết là do tôi luyện mà ra, kiếp trước Trung Quốc từng có một trận động đất gây thiệt hại rất lớn, lúc đó cả nước đồng tâm hiệp lực khắc phục hậu quả, đấy chính là ví dụ điển hình, trong chiến tranh những quân nhân cùng nhau trải qua hoạn nạn tình cảm sâu đậm cũng là một ví du. Mà hiện tại cũng là thời cơ rất tốt để Nhâm Hòa chỉnh hợp lại Thanh Hòa, hắn phải dùng tiền cùng với mồ hôi của chính mình để đổi lấy sự đoàn kết cùng với lực chấp hành của Thanh Hòa sau này, việc đánh đổi này nhất định sẽ không lỗ! Tất cả mọi người tụ tập bên nhau, bàn làm việc cũng bị kéo lại gần với nhau, một dàn máy tính san sát nhau như là ở trong tiệm net vậy, Nhâm Hòa ngồi ở vị trí đầu tiên, những người khác ngồi thành một vòng chờ đợi Nhâm Hòa giải quyết vấn đề của mình, bữa ăn khuya cũng tới rồi, mọi người vừa ăn khuya vừa làm việc nhưng không hề có cảm giác gì là không hài hòa. Từng tờ giấy bị Nhâm Hòa lấy ra, sau đó ngay tại chỗ giải quyết từng vấn đề, rồi lại tiếp tục. Ngay từ đầu mọi người còn không cảm giác được cái gì nhưng chậm rãi ở giữa đám người lại sinh ra một cảm giác không tên, thiếu niên ngồi ở vị trí đầu tiên kia tựa hồ có thể giải quyết toàn bộ vấn đề vậy, mặc kệ là phương diện kế hoạch vấn là phương diện thiết kế hắn đều có thể giải quyết nhanh chóng, mà những người xung quanh thì căn cứ ý chí của hắn dần dần xây dựng lên hình thức ban đầu của một đế quốc trò chơi, đó là sự quật khởi của trò chơi Thanh Hòa. Mà thiếu niên kia phảng phất không gì không làm được vậy! ………………..