Chương 2: Nhiệm vụ

Lý Dương đi đến trước một quầy hàng, nói với thiếu nữ váy xanh ngũ quan thanh tú: 'Triệu sư muội, ta muốn nhận một nhiệm vụ." Thiếu nữ váy xanh tên là Triệu Tình, nhỏ hơn Lý Dương bốn tháng, cha nàng có quan hệ thân thích với một vị tu sĩ Trúc Cơ nào đó, dựa vào tầng quan hệ này, mỗi ngày nàng chỉ cần làm ba canh giờ ở Thứ Vụ điện, một tháng nghỉ hai ngày, vậy sẽ có rất nhiều thời gian rỗi để tu luyện. "Lý sư huynh, ngươi tới thật đúng lúc, vừa có một nhiệm vụ mới nè, ngươi xem thử xem." Triệu Tình lấy ra một pháp khí hình tròn lấp lóe linh quang đưa cho Lý Dương. Ánh mắt Lý Dương quét qua, nhìn thấy bên trên có chút văn tự. "Tuần tra vùng biển xung quanh Càn Dương Đảo, trong vòng một năm." "Chăm sóc ba mẫu Huyền Nguyệt Quả Thụ, trong vòng nửa năm." "Nuôi dưỡng Truy Phong Chuẩn trung kỳ cấp một, trong vòng hai năm." ······ Lý Dương cẩn thận chọn nhiệm vụ, những nhiệm vụ này có loại là cho thiện công, có loại là cho linh thạch, chủng loại phong phú. "Tìm kiếm một đệ tử bồi luyện thuật pháp từ Luyện Khí tầng sáu trở lên, ít nhất phải tu luyện ba môn pháp thuật cấp một tới đại viên mãn, trong vòng ba tháng, năm trăm khối linh thạch." Lý Dương có chút tâm động, thù lao quá nhiều, không biết là nhiệm vụ của đại gia nào ban ra nữa. "Triệu sư muội, nhiệm vụ này là ai ban bố vậy?" Lý Dương tò mò hỏi. "Là Chu sư tỷ Huyền Dương phong! Chu sư tỷ vốn là muốn tìm đồng môn từ Luyện Khí bảy tầng trở lên để bồi luyện thuật pháp, có không ít sư huynh sư tỷ nhận nhiệm vụ này, nhưng lại bị loại rất nhanh, luận bàn với Chu sư tỷ khiến pháp khí hỏng tận mấy món, Chu sư tỷ đã luyện bốn môn pháp thuật cấp một tới đại viên mãn rồi, thực lực rất mạnh." Triệu Tình giải thích. "Huyền Dương phong!" Lý Dương thầm nghĩ quả nhiên là vậy. Huyền Dương phong là một trong ba mươi sáu phong, tu sĩ Trúc Cơ hoặc là họ hàng thân thuôc của tu sĩ Trúc Cơ mới có thể ở đây. "Triệu sư muội, ta muốn nhận nhiệm vụ này." Lý Dương nói. Triệu Tình nhướng mày: "Lý sư huynh, ngươi chỉ là Luyện Khí tầng năm, không phù hợp yêu cầu." "Ta muốn thử một lần, chỉ là bồi luyện mà thôi." Lý Dương thành khẩn nói, lấy một tấm lệnh bài kim sắc hình vuông ra đưa cho Triệu Tình. Năm trăm khối linh thạch với hắn mà nói là một khoản tiền lớn, nếu có khoản linh thạch có thể tăng tốc độ tu luyện của hắn không ít, trừ cái đó ra, còn có thể quen được Chu sư tỷ này Triệu Tình nhận tấm lệnh bài hình vuông đặt trên pháp khí, một đạo luồng ánh sáng xanh tỏa ra che mất lệnh bài. "Vậy ngươi đến Tử Trúc Viên Huyền Dương phong tìm Chu sư tỷ đi, xem thử nàng có đồng ý không, nếu nàng không đồng ý thì ngươi trả lại nhiệm vụ." Triệu Tình trả lệnh bài lại cho Lý Dương. "Được, đa tạ Triệu sư muội." Lý Dương cảm ơn xong bỗng như nhớ ra gì đó: "Đúng rồi, ta muốn nhận gia sinh bổng của năm sau." Gia sinh bổng là phúc lợi đặc biệt của đệ tử trong nhà, dù là nội môn hay là ngoại môn, dù tư chất tốt hay xấu, trước hai mươi tuổi, đệ tử trong nhà hàng năm đều có thể nhận chút bổng lộc. Tu vi càng cao, tư chất càng tốt, bổng lộc càng nhiều. Chính sách này là để giảm bớt áp lực cho những đệ tử trong nhà có điều kiện không tốt, tương tự như phụ cấp cho trẻ nhỏ ở Lam Tinh. Còn về những đệ tử Càn Dương Tông bái nhập nửa đường thì trừ phi tư chất vô cùng tốt hoặc là tinh thông một loại kỹ nghệ nào đó, nếu không đãi ngộ sẽ kém hơn đệ tử trong nhà cùng cảnh giới. Phúc lợi của đệ tử trong nhà càng nhiều thì bọn họ càng cảm mến Càn Dương Tông. Hắn lấy ra một túi trữ vật màu lam, đưa cho Triệu Tình. "Lý sư huynh chờ chút, ta đi rồi sẽ về ngay." Triệu Tình nói xong liền quay người rời khỏi bàn Một bàn tay rộng khoác lên vai Lý Dương, âm thanh nam tử quen thuộc vang lên: "Lý sư huynh, thật trùng hợp nha!" Lý Dương quay đầu nhìn lại, một thanh niên áo xanh dáng người khôi ngô chẳng từ khi nào đã đến cạnh hắn. Thanh niên áo xanh làn da trắng nõn, bên hông đeo một chiếc đai linh thú xanh, khí tức mạnh hơn Lý Dương không ít. "Vương sư đệ, ngươi vào Luyện Khí bảy tầng rồi à, chúc mừng nha!" Lý Dương mỉm cười chúc mừng. Thanh niên áo xanh tên là Vương Nhất Minh, nhỏ hơn Lý Dương hai tháng, Vương Nhất Minh cũng là đệ tử trong nhà. Phụ mẫu của Vương Nhất Minh là tu sĩ Luyện Khí, lúc chấp hành nhiệm vụ vì bảo hộ tài sản tông môn mà chết trong miệng yêu thú, được bầu là anh liệt, được tông môn cấp cho một khoảng tiền trợ cấp cùng thiện công. Ngoại trừ gia sinh bổng, Vương Nhất Minh còn có thể nhận được anh liệt bổng cho đến hai mươi tuổi. Trừ những thứ đó ra, lúc hắn thành thân, tông môn sẽ đưa thêm một phần hạ lễ. Đệ tử Càn Dương Tông tu vi càng cao, nếu được tông môn bầu là anh liệt thì đãi ngộ của hậu nhân sẽ càng cao, phúc lợi ẩn càng nhiều. Điều kiện gia đình của Vương Nhất Minh tương đối tốt, phụ mẫu lưu lại không ít tài vật, hắn có thể tự nuôi linh thú, là một ngự linh sư. "Bản mệnh linh cầm của ta vào cấp một hậu kỳ rồi, nếu không ta cũng không vào tầng bảy nhanh vậy đâu." Vương Nhất Minh giải thích. Thứ hắn tu luyện chính là [Thanh Viên Bảo Điển], nếu bản mệnh linh cầm tấn thăng một tiểu cảnh giới, hắn cũng sẽ có thể được lợi. "Ngự linh sư quả thật khác biệt nha, xem ra thi đấu nửa năm sau, ngươi nhất định có thể được xếp hạng tốt rồi." Lý Dương vừa cười vừa nói. "Hi vọng chúng ta đều có thể có xếp hạng tốt." Vương Nhất Minh ngữ khí thân thiện. Triệu Tình trở về trả túi trữ vật xanh cho Lý Dương: “Lý sư huynh, đây là gia sinh bổng một năm, hai trăm cân kim châu linh mễ cùng hai mươi bốn khối linh thạch." Lý Dương nhận túi trữ vật, thần thức quét qua: "Đa tạ, Triệu sư muội." "Triệu sư muội, ta đến nhận gia sinh bổng cùng anh liệt bổng." Vương Nhất Minh lấy một túi trữ vật màu xanh, đưa cho Triệu Tình. Triệu Tình lên tiếng, tiếp nhận túi trữ vật, rời khỏi quầy hàng. "Vương sư đệ, ta còn có chút việc, đi trước vậy." Lý Dương nói xong thì cất bước ra ngoài. Rời khỏi Thứ Vụ Tháp, Lý Dương tế ra hạc giấy phong hành rồi nhảy lên lưng nó. Phù văn ngoài thân nó sáng lên, nhẹ đập cánh bay lên không trung. Sau gần nửa canh giờ, hạc giấy phong hành đã xuất hiện trên đỉnh một ngọn núi dựng đứng sừng sững, trên tấm bia đá xanh dưới chân núi có khắc ba chữ vàng to "Huyền Dương phong". Hạc giấy phong hành dừng trước cửa một trang viện rộng lớn, trên bảng hiệu viết ba chữ vàng "Tử Trúc Viên", cửa lớn đóng chặt. Lý Dương thu lại hạc giấy, phát một tấm Truyền Âm Phù ra rồi lẳng lặng chờ đợi. Một lát sau, cửa lớn Tử Trúc Viên bật mở, một thiếu nữ váy đỏ như lửa bước ra, thiếu nữ váy đỏ ngũ quan như vẽ, da thịt hơn tuyết. "Không phải ta đã nói sao? Tìm đồng môn từ Luyện Khí tầng sáu trở lên." Thiếu nữ váy đỏ nhíu mày nói. "Tiểu đệ Lý Dương, khổ tu thuật pháp nhiều năm, tự nhận không kém đồng môn Luyện Khí tầng sáu, Chu sư tỷ có thể cho một cơ hội để ta thử một lần được không, nếu quả thật không được thì ta sẽ rút khỏi nhiệm vụ." Lý Dương thành khẩn nói, mặt mũi tràn đầy chờ mong. "Được thôi! Vừa lúc ta định đến Thiên Pháp Phong luyện tập thuật pháp, cùng đi đi!" Tay phải thiếu nữ váy đỏ vỗ vào túi linh thú xanh bên hong, tiếng hạc kêu vang lên, một con cự hạc xanh sải cánh hơn trượng từ túi linh thú bay ra rồi đáp trước mặt nàng. Thiếu nữ váy đỏ nhảy lên lưng hạc: “Ngươi cùng lên đi! Tốc độ phi hành của Thanh Phong hạc nhanh hơn." Lý Dương ứng tiếng, cũng nhảy lên lưng Thanh Phong hạc. Bàn tay của thiếu nữ váy đỏ nhẹ nhàng vỗ lên lưng Thanh Phong hạc, cánh của nó nhẹ đập một cái đã bay vào không trung.